Thiên tài triệu hồi sư
Chương 637 : Vừa ra tay tạo ra chấn động
Edit: Mavis Clay
Hoàng Kỳ và Trang Ninh là hai địa điểm cho cuộc Vương Tuần quan trọng này, tất cả vòng thi đều được tổ chức tại hai thành này, so với nội dung thi đấu của hai nơi đều giống nhau, thì hai người vương thất được phái đi hai thành lại là hai phe khác nhau. Trước khi Vương Tuần chính thức bắt đầu, toàn thể chí sĩ tài ba Thiên Yêu tộc sẽ lựa chọn, khi chọn tới thành nào cũng đồng nghĩa với việc đứng về phe đó.
Nơi mà Vân Phong tới chính là thành Trang Ninh. Trên đường đi tới thành gặp được rất nhiều Thiên Yêu tộc, có một số là cường giả thực lực bất phàm, một số ít thì là bộ tộc có kỹ năng cao siêu, nhưng đa phần vẫn là những tộc nhân bình thường tới xem thi đấu, dù sao Vương Tuần cũng không phải là cuộc thi bình thường, bỏ qua thịnh hội này thì thật quá đáng tiếc.
Lúc Vân Phong tới thành Trang Ninh Vương Tuần vẫn chưa bắt đầu. Mặc dù thế nơi đây đã vô cùng náo nhiệt, thành Trang Ninh vốn là thành lớn, Thiên Yêu tộc sinh sống ở đây rất nhiều, hơn nữa còn có tộc từ bên ngoài đi vào, khiến không gian hơi chật chội. Cũng may đã có sắp xếp từ trước nên dù có loạn vẫn còn trong tầm kiểm soát.
Bên ngoài thành Trang Ninh có một tòa nhà nhỏ cách cổng thành không xa, rất nhiều người ra ra vào vào tòa tòa đó, người đi ra đều có thực lực cường hãn. Vân Phong nghĩ chắc nơi đó là chỗ báo danh thi đấu.
Tòa nhà nằm ở vị trí bên phải của cổng thành, người nào đi vào tộc đều có thể thấy được. Lúc Vân Phong đi ngang qua quả nhiên thấy hai chữ “báo danh” to đùng, đảo mắt hạ xuống, nàng bước vào tòa nhà.
Người muốn tham gia thi đấu đương nhiên là phải báo danh, nếu người Huyết Hồn có tham gia, ở chỗ báo danh hẳn sẽ có gì đó. Vân Phong nghĩ thế liền bước vào, vừa vào cửa đã có mấy hơi thở va chạm nhau quét tới. Vân Phong không biến sắc đè thấp hơi thở của mình xuống, bình tĩnh đi sang một phía, hơi thở quét tới nhanh chóng thu lại, không chú ý tới Vân Phong nữa.
Vân Phong đứng một góc lặng lẽ quan sát không gian trong tòa nhà, trong phòng bày vài cái bàn, trông có vẻ không chỉ có một hạng mục thi đấu, trước mỗi cái bàn là hàng người báo danh, thực lực tài nghệ đều không tồi, trên mặt ai nấy đều tự tin, nhất định dốc hết sức biểu hiện xuất sắc trong Vương Tuần.
Bên phòng có một phiến đá hình vuông, bên trên có khắc cái gì đó, Vân Phong đi tới, thấy trên đó khắc toàn bộ nội dung và loại hình thi đấu của cuộc thi.
Thi đấu sức mạnh, thi đấu chế dược?
Vân Phong ngạc nhiên, chỉ có hai nội dung thôi à? Sau đó nghĩ lại cũng cảm thấy có lý, thế giới ma thú rất đơn giản và thẳng thắn, nghề chiệp của họ chỉ có hai loại, Thuần Thú Sư và Triệu Hồi Sư không tồn tại trong thế giới ma thú, đây là nghề chỉ có ở con người. Tương tự với chế tạo vũ khí, ma thú cũng không cần, họ có móng vuốt và những bộ phận khác, bản thân họ chính là vũ khí sắc bén nhất.
Thứ khiến ma thú quan tâm ngoài sức mạnh chính là chất thuốc, có lẽ đây chính là điểm duy nhất giống nhau giữa ma thú và con người. So với con người, ma thú thăng tiến rất nhanh lại đơn giản, còn con người thì phức tạp hơn. Dù sao thiên tư của giống loài đã khiến con người chỉ có thể dựa vào ngoại vật bù vào.
Vân Phong thầm quan sát một lượt người tới báo danh, không có ai giosogn như Huyết hồn ở đây, có lẽ Huyết Hồn sẽ ẩn nấp kỹ hơn, nếu mình có thể tham dự vào cuộc thi này, có lẽ cơ hội gặp chúng sẽ lớn hơn. Vân Phong thầm suy tư, nhưng mà không biết ngoại tộc có được tham gia hay không.
“A? Ngươi là hải tộc?” Một bóng người đi tới giật mình thốt lên, ma thú trong phòng liếc nhìn Vân Phong, đa số đều không quan tâm, Vân Phong ngẩng lên nhìn nam tử trông rất trẻ tuổi trước mặt, khẽ mỉm cười. “Ta là hải tộc.”
“Lạ thật đó, lại còn biết được ngoại tộc có thể tham dự sao, nghe khó khăn thật đó.” Nam tử kia cười sảng lãng, Vân Phong hỏi, “Ta chỉ vào xem thử thôi, ngoại tộc cũng có thể tham gia sao?”
Nam tử sờ sống mũi của mình, “Đương nhiên rồi! Ta nghĩ phía vương thất hẳn sẽ không từ chối, chỉ cần ngươi có năng lực.”
Vân Phong thầm thả lỏng trong lòng, nếu nàng có thể tham dự thật đúng là không thể tốt hơn. Nam tử trẻ tuổi cười khà khà, bất ngờ bắt lấy tay Vân Phong, “Ta thấy ngươi cứ đứng xem mãi mà không báo danh… Có quyết định tham gia không?”
Vân Phong khẽ nhíu mày nhanh chóng rút tay mình ra, lui lại mấy bước, nam tử vô thức gãi đầu, “Xin lỗi xin lỗi, ặc… ta không có ác ý đâu.”
Vân Phong cười khẽ, “Không sao, chỉ là ta không quen người khác đột nhiên tới gần thôi.”
Nam tử kia cười khà khà, lại đưa tay gãi đầu, “Ngươi là hải tộc nào thế, ta lớn thế này rồi vẫn là lần đầu tiên được thấy ma thú hải tộc đấy…” Nam tử đang nói chuyện, sau lưng đột nhiên có một thiếu nữ mới lớn chạy tới, bắt lấy cánh tay của hắn.
“Luân Sanh ca, muội chờ huynh ở cửa nãy giờ, sao huynh còn chưa báo danh nữa?” Thiếu nữ oán trách lèm bèm, khi thấy Vân Phong khẽ cau mày, “Hơi thở hải tộc…? Ngươi là ai?”
Vân Phong mỉm cười, “Người qua đường thôi, cứ tự nhiên.” Nói xong nàng xoay người tính đi, nam tử kia lập tức lên tiếng, “Ấy ấy ngươi chờ tý đã.”
Vân Phong khẽ nhíu mày dừng chân lại, trong căn phòng nhỏ thế này nàng không muốn vì chuyện gì đó mà thu hút sự chú ý của người khác, “Có chuyện gì sao?”
Nam tử gọi là Luân Sanh cười hối lỗi, “Chuyện này… nếu không chê, kết thành bạn được…”
Thiếu nữ mới lớn nghe thế liền thấy hơi không vui, Luân Sanh nghe thế vừa xin lỗi vừa vò đầu nàng, “Luân Sanh ca muốn kết bạn với ngươi là phúc khí của ngươi đấy, Luân Sanh ca chính là Dược Tề Sư Đại Sư ba sao.”
“Tang Nguyệt!” Nam tử trẻ tuổi không khỏi nhỏ giọng trách cứ, Vân Phong nghe xong chỉ mỉm cười, “Trẻ như vậy đã là Dược Tề Sư Đại Sư ba sao, bái phục.” Nam tử kia nghe thế càng thêm thành thật xinh lỗi, thiếu nữ giật nhẹ khóe miệng, “Ngay là Dược Tề Sư vương tộc có mấy người hơn được Luân Sanh ca chứ? Nếu không phải là…”
“Được rồi, muội đừng nói nữa.” Giọng nam tử ngán ngẩm, thiếu nữ dẩu môi, “Không nói thì không nói, đi thôi, mau đi báo danh.” Nói xong thiếu nữ lôi mạnh nam tử đi, Vân Phong cười khan, vì cái câu Dược Tề Sư Đại Sư ba sao kia mà đã có không ít người hướng mắt bề phía này, xem ra thân phận Dược Tề Sư thực sự rất được thế giới ma thú chú ý. Nghĩ lại, Vân Phong bước tới chỗ khi danh thi đấu sức mạnh, thân phận Dược Tề Sư Tông Sư quá khoa trương, hơn nữa Vương Dật Phượng tộc đã biết thân phận Dược Tề Sư của nàng, nàng không muốn quá lộ liễu.
So với thi đấu chất thuốc, người thi đấu sức mạnh nhiều hơn một chút, nam tử vừa nói chuyện với Vân Phong báo danh xong bị thiếu nữ vội vàng kéo ra ngoài, trông hắn cũng còn rất trẻ, kinh nghiệm chưa hoàn toàn trưởng thành, trẻ như vậy đã là Dược Tề Sư Đại Sư ba sao, quả thực là thiên phú dị bẩm, trong cuộc thi chất thuốc hắn sẽ được hạng nhất.
Thuận lợi ghi danh, không cần bất kỳ thủ tục gì, thậm chí còn không cần tên hay cấp bậc, chỉ cần ghi lại hơi thở của bản thân lên một nơi của ngọc bội ghi chép là đã hoàn thành báo danh. Hơi thở có thể hữu hiệu hơn tên nhiều, nhưng với Vân Phong lại là một chuyện khác.
Sau khi báo danh xong, mỗi người báo danh sẽ có được một tấm thẻ, trên tám thẻ thi đấu sức mạnh có chữ “Lực” còn trên chế dược có chữ “Dược”, toàn bộ tuyển thủ báo danh sau khi thi đấu bắt đầu sẽ dựa vào tấm thẻ này mà tham gia, phân tổ thi đấu, đây là một tiêu chuẩn.
Dĩ nhiên, trong lúc chưa diễn ra thi đấu, có mang tấm thẻ này hay không cũng chả sao.
Theo dòng người tiến vào thành Trang Ninh, âm thanh huyên náo ồn ào vang lên không fwst, hiện tích của thành không nhỏ nhưng dưới sự đổ bộ của dòng người thì chẳng còn được rộng nữa. Cách mấy ngày trước cuộc thi, tìm lại một chỗ dừng chân đã rồi tính tiếp.
Thành Trang Ninh là một trong hai địa điểm tổ chức Vương Tuần nên được làm rất công phu, điều đó giúp dễ dàng hơn cho những người tới báo danh thi đấu, toàn bộ thiết bị, nhà trọ, ăn uống chỉ cần lấy thẻ bài báo danh ra là toàn bộ được miễn phí.
Vân Phong giương khóe môi, vậy thì dễ rồi, nếu mọi thứ đều được miễn phí, đương nhiên là phải chọn chỗ có nhiều khách nhất để có thể dễ dàng điều tra tin tức hơn. Nơi có nhiều khách nhất dĩ nhiên phải là nơi dừng chân tốt nhất trong thành Trang Ninh, đã là miễn phí hiển nhiên là phải chọn nơi tốt nhất rồi.
Tới điểm dừng chân xa hoa nhất thành Ninh Trang, vừa mới bước vào, một luồng khí nóng đã phả vào mặt, trong đại sảnh có rất nhiều người ngồi, tiếng bàn tán huyên náo, Vân Phong đi tới chìa thẻ báo danh của mình ra, lập tức có người dẫn nàng đi về phía quầy, lão bản sau khi kiểm tra xong cười nói, “Phòng hạng nhất chỉ còn một gian cuối cùng thôi, ngài tới thật đúng lúc.”
Vân Phong cười, “Làm phiền.”
“Luân Sanh ca nhanh lên. Nhanh lên coi nào!” Sau lưng vang lên tiếng nói, Vân Phong khẽ nghiêng đầu, quả nhiên là đôi nam nữ mình gặp khi nãy, nam tử bị thiếu nữ kéo xềnh xệch lên trước, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, khi thấy Vân Phong hai mắt đột nhiên sáng lên. “Là ngươi!”
Vân Phong xoay người gật đầu, thiếu nữ bên cạnh liếc mắt, “Thật đúng là khéo mà.”
“Phòng hạng nhất cuối cùng cho ngài.” Lão bản cười lớn.
Thiếu nữ nghe thế lập tức biến sắc, “Chờ đã!” rồi bước nhanh tới, “Chúng ta cũng muốn ở đây!”
Lão bản cười nói, “Không thành vấn đề, phòng hạn hai còn…”
“Chúng ta muốn ở phòng hạng nhất!” Giọng thiếu nữ vô cùng ương ngạnh, lão bản khẽ cau mày, “Nhưng… nàng ấy là người báo danh, phía trên đã quy định, chỉ những người báo danh mới được ưu tiên…”
“Cách!” Một tấm thẻ có khắc chữ “Dược” được lấy ra, lão bản sáng mắt lên. Thiếu nữ nhíu mày, “Chúng ta cũng là người báo danh.”
Lão bản khổ sở liếc nhìn Vân Phong, nàng mỉm cười, “Phòng hạng nhất cứ để cho họ đi, ta không sao, để ta phòng hạng hai.”
“Thật là tốt quá!” Lão bản thở phào, tham gia thi đấu chất thuốc hiển nhiên là Dược Tề Sư, Dược Tề Sư có địa vị cao hơn một chút trong tộc ma thú, phía trên cũng đặc biệt nhấn mạnh, phàm là Dược Tề Sư đều phải nhân nhượng ba phần.
“Tang Nguyệt, muội đừng có quá đáng! Là nàng ấy tới trước mà.” Nam tử hơi nổi nóng bất mãn, thiếu nữ nói, “Luân Sanh ca đặc biệt, sao có thể ở phòng hạng hai được?” Lại nhìn thẻ bài trong tay Vân Phong, thiếu nữ trông vô cùng tự đắc. Vân Phong không biến sắc đứng đó.
Lão bản đi tới, “Thưa ngài, phòng hạng hai đây.”
Vân Phong nhận lấy chìa khóa rồi cảm ơn, xoay người bước đi, thiếu nữ nhỏ giọng nói, “Coi như nàng ta biết điều.”
Nam tử trừng mắt nhìn thiếu nữ, nàng ta vô tâm giật khóe miệng nhìn hắn, khẽ cắn môi, “Chẳng phải chỉ là hải tộc thôi sao… trông dáng vẻ bình thường như
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200528/xthientai-62.png.pagespeed.ic.XxaZR4UeQb.png" title="Vừa ra tay tạo ra chấn động" data-pagespeed-url-hash=988514336 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
2383 chương
24 chương
3 chương
136 chương
111 chương