Thiên tài triệu hồi sư
Chương 537 : Gặp họa được phúc
Ở trong Đề Cốc vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ thi thoảng có tiếng gió và vài tiếng gào thét của ma thú từ nơi xa truyền đến thì không còn gì khác. Một bóng người đang nhắm mắt ngồi trên thảm cỏ xanh, cơ thể nhìn mảnh khảnh nhưng lại không yếu ớt chút nào, ngược lại còn tràn đầy sức mạnh khiến cho người ta an tâm.
Từ lần lão nhân kia cưỡng ép rót khí tức ma thú vào cơ thể Vân Phong, đã qua một khoảng thời gian rất dài, gò má tái nhợt của Vân Phong do bị khí tức ma thú làm loạn ban đầu cũng dần dần không nhợt nhạt nữa mà khôi phục giống như ngày thường, nhưng hàng lông mày sắc nét vẫn hơi nhíu lại, đến bây giờ Vân Phong vẫn chưa có cách hóa giải thành công khí tức ma thú trong cơ thể này, chỉ có thể tạm thời áp chế nó.
Bốn con ma thú khế ước ngồi bên cạnh Vân Phong, bốn màu sắc nguyên tố khác nhau liên tiếp truyền từ người chúng đến cơ thể của Vân Phong, bốn con ma thú không lúc nào buông lỏng, bởi vì chúng đều biết bây giờ trong cơ thể Vân Phong đang phải chịu sự giày vò như thế nào.
“Khí tức của lão kia sao vẫn không biến mất chứ!” Tiểu Hỏa biến thành bộ dáng một thiếu niên đáng yêu ngồi ở một bên, đôi mắt đen nhìn Vân Phong, khẩu khí rất nóng nảy.
“Luồng khí tức này quá cường đại, có thể nhất thời áp chế nó cũng coi như được rồi!” Nhị Lôi khẽ quát một tiếng, ngũ quan thô kệch nhăn nhúm lại: “Vân Phong, ngươi hăng hái lên cho lão tử xem nào!”
“Tiểu Phong nhất định không có chuyện gì đâu!” Yêu Yêu cao giọng nói một câu, đôi mắt to màu thủy lam nhìn Vân Phong, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó: “Ta có thể truyền lực viễn cổ hấp thụ được đến cơ thể Tiểu Phong, nếu thế…!”
“Ngươi muốn khiến nàng ta bạo thể mà chết bây giờ hay sao! Khó khăn lắm mới khống chế được khí tức của lão già kia, ngươi còn muốn thêm vào nữa à!” Nhị Lôi hét với Yêu Yêu, đôi mắt màu thủy lam của Yêu Yêu lập tức phủ lên một tầng sương: “Vậy phải làm sao bây giờ? Tiểu Phong không thể như thế này mãi được, phải loại bỏ luồng khí tức kia ra ngoài.”
“Đồ ngốc, ngươi nói khẽ một chút!” Tiểu Hỏa thấy Nhị Lôi hét với Yêu Yêu thì có chút khó chịu, lúc này Lam Dực hét to một tiếng: “Đừng có làm ồn nữa.”
Ba con ma thú khế ước đều nhìn Lam Dực, không nói gì nữa.
“Chủ nhân nhất định sẽ không sao đâu, bây giờ việc quan trọng nhất của chúng ta là ổn định luồng khí tức trong cơ thể chủ nhân.”
“Sau khi ổn định thì sao? Chẳng lẽ cứ giữ nó ở trong mãi?” Nhị Lôi cười một tiếng, thần sắc Lam Dực đột nhiên âm trầm: “Ta tin chắc chủ nhân tự sẽ có biện pháp giải quyết. Ngươi và chủ nhân mới trải qua bao nhiêu, tốt nhất khẩu khí của ngươi nên lễ độ một chút.”
Nhị Lôi có vẻ ngẩn người, không nói gì, có lẽ từ trước đến nay đây là lần đầu tiên thấy Lam Dực dịu dàng nhã nhặn lại nói chuyện âm trầm như thế, Yêu Yêu và Tiểu Hỏa cũng hơi kinh ngạc, khuôn mặt tuấn tú của Lam Dực giờ phút này bao trùm một tầng mây đen, gã không chỉ lo lắng cho tình hình của Vân Phong, còn lo lắng cho Phi Vân bị lão già kia mang đi nữa. Rốt cuộc Phi Vân có gặp nguy hiểm hay không, với tính cách của lão già kia chắc sẽ không xảy ra chuyện chứ? Chỉ cần nghĩ đến Phi Vân có thể gặp nguy hiểm, Lam Dực cảm thấy trong lòng hoảng loạn.
Bốn con ma thú khế ước lại trở lại yên tĩnh, giờ phút này Vân Phong còn cần sự giúp đỡ toàn tâm toàn ý của chúng, có thể vượt qua cửa ải khó khăn này vẫn cần sức mạnh của chúng và cả sự cố gắng của Vân Phong. Lúc này Vân Phong đang nhắm mắt, thần sắc hờ hững, bây giờ nàng đang quan sát tình hình bên trong thân thể mình từ góc độ của người thứ ba, bởi vì luồng khí tức kia mà không gian tinh thần chấn động không ngừng cuối cùng đã an tĩnh lại, dưới sự trợ giúp của bốn ma thú khế ước, luồng khí tức kia đã bị dồn đến vị trí cố định trong khống chế tinh thần. Lúc này luồng khí tức kia đã bị tinh thần lực của Vân Phong từ từ bao trùm, giống như một quả cầu, chậm rãi xoay trong trong không gian tinh thần lực, dường như có một loại lực lượng không ngừng phát ra từ bên trong nhưng đều bị tinh thần lực của Vân Phong bao quanh, không để nó tùy ý làm loạn bốn phía.
Tâm trạng Vân Phong có chút nặng nề, luồng khí tức này mặc dù bị áp chế nhưng cũng không thể duy trì trạng thái này mãi được, nếu không thể hoàn toàn loại trừ nó ra, nàng căn bản không làm được gì, nàng không thể bị nhốt vĩnh viễn dưới đáy cốc này được. Nhưng bây giờ phải làm sao, trước mắt thì khống chế là biện pháp tốt nhất, dồn luồng khí tức này đến được đây đã phí không ít công sức của nàng và bốn con ma thú khế ước, muốn loại bỏ nó hoàn toàn là điều không thể. Một khi tinh thần lực của Vân Phong có động tĩnh gì, luồng khí tức này sẽ lại biến thành con ngựa hoang được tháo bỏ dây cương chạy tán loạn khắp nơi, lúc đó Vân Phong muốn khống chế nó lần nữa càng khó.
Rốt cuộc là phải làm sao đây… Vân Phong nhìn khí tức được bọc bởi tinh thần lực trong không gian tinh thần, mắt đen trầm xuống, không phải nàng chưa nghĩ đến cách khác ngoài việc loại bỏ, ví dụ như hấp thụ. Nhưng cơ thể của con người căn bản không thể hấp thụ được khí tức của ma thú, cho dù cơ thể của Vân Phong từng bị Quang nguyên tố cải tạo, nhưng suy cho cùng vẫn là con người, là con người thì căn bản không thể tiếp nhận được khí tức của ma thú. Vân Phong đã từng thử rồi, sau N lần thất bại, nàng không thể không từ bỏ ý niệm này.
Hấp thụ không được, loại bỏ không được, tình hình hoàn toàn bế tắc.
Theo thời gian không ngừng trôi đi, Vân Phong biết mình không thể tiếp tục cầm cự được nữa rồi, muốn mở ra một cục diện mới, bản thân nhất định phải đi bước đi này, mặc kệ có thành công hay không, nàng cũng phải mạo hiểm lần này.
“Tiểu Hỏa.” Giọng nói của Vân Phong truyền đến, bốn con ma thú khế ước đều nghe thấy, mắt đen của Tiểu Hỏa lóe lên: “Chủ nhân, người đỡ hơn chưa?”
“Luồng khí tức kia cũng coi như đã khống chế được, nhưng tình hình này không thể duy trì được vĩnh viễn.”
Bốn con ma thú khế ước cũng đều nghĩ vậy trong lòng, Nhị Lôi nhướn mày: “Ngươi định làm thế nào?”
Vân Phong thở ra một hơi: “So với việc cầm cự thế này, không bằng mạnh dạn bước thêm bước nữa. Ta đang suy nghĩ, Ám nguyên tố liệu có hữu dụng hay không.”
“Ám nguyên tố?” Hai mắt Nhị Lôi lóe lên một tia sáng màu tím, Lam Dực và Yêu Yêu đột nhiên bừng tỉnh, Tiểu Hỏa chau mày, lập tức mở miệng: “Không được! Mặc dù ta có Ám nguyên tố, nhưng đây là nguyên tố năng lượng thuộc về ma thú, giống như khí tức ma thú, loài người không thể hấp thụ được.”
“Hắn nói không sai, nếu lại rót Ám nguyên tố vào trong cơ thể ngươi lần nữa, là muốn tự nổ sao?” Giọng nói của Nhị Lôi có chút tức giận, Lam Dực và Yêu Yêu cũng lên tiếng ngăn cản, cách làm này quá mạo hiểm.
“Na na, Phong Phong, na na!” Nhục Cầu kích động làm loạn bên cạnh Vân Phong, cái đầu nhỏ không ngừng lay động, đôi mắt to lo lắng nhìn Vân Phong, móng vuốt nhỏ cũng cào loạn trên mặt đất, tỏ vẻ phản đối quyết liệt.
“Ngoại trừ cách này, ta không còn lựa chọn nào khác!” Tiếng nói của Vân Phong khiến cho bốn con ma thú khế ước lại trở nên yên tĩnh: “Ta không thể ở đây vĩnh viễn. Ta còn phải làm chuyện của mình, ta còn phải trở về Vân gia. Không đi bước này, ta cũng chỉ có thể bị nhốt ở đây.”
“Nhưng mà chủ nhân…” Tiểu Hỏa còn muốn nói gì đó, giọng nói của Vân Phong lại truyền đến: “Ta biết cách làm này rất mạo hiểm, rất có khả năng lúc Ám nguyên tố đi vào trong cơ thể ta sẽ nổ tung, nhưng mà… đây chính là lựa chọn của ta.”
“Na na na!” Nhục Cầu cao giọng kêu lên, cái đầu nhỏ lắc giống như trống bỏi, đi tới đi lui vẻ cực kỳ bực bội. Bốn con ma thú trầm mặc không nói, chỉ số nguy hiểm của quyết định này gần như là 100%, chúng nên làm thế nào? Nghe theo ư? Tự mình đưa Vân Phong đến con đường bạo thể sao?
Vẻ mặt Tiểu Hỏa xoắn xuýt ngồi đó, ở đây duy nhất hắn ta có Ám nguyên tố là mấu chốt, hắn ta là ma thú khế ước làm bạn với Vân Phong sớm nhất, từ lúc khế ước ở Mê Vụ Sâm Lâm là hắn ta bắt đầu đi theo Vân Phong, hắn ta cùng Vân Phong trải qua nhiều chuyện nhất, tình cảm cũng sâu sắc nhất.
Ngũ quan thiếu niên nhăn nhó, bàn tay nắm thật chặt lại, rất lâu không nói bất cứ lời nào, ba con ma thú khác đều nhìn về phía Tiểu Hỏa. Lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu tất cả mọi người: “Làm giống như là đi chịu chết vậy, nghiêm trọng đến vậy sao?”
“Là ai?!” Bốn con ma thú khế ước kinh ngạc, Nhục Cầu cũng giật mình đứng dậy, trừ bọn họ ra, Vân Phong không còn ma thú khế ước nào, giọng nói này là từ đâu ra vậy?
Giọng nói này… Vân Phong kinh ngạc, ý thức bị kéo mạnh vào trong một mảng tối đen, lúc ý thức trở lại, vừa mở mắt, đôi mắt to màu đỏ tươi liền xuất hiện trước mặt Vân Phong.
“Là ngươi cưỡng ép kéo ta đến đây sao?
Mắt to màu đỏ tươi hơi nheo lại, âm thanh của xiềng xích vang lên trong bóng tối, nghe như là thân thể khổng lồ bỗng nhúc nhích một chút: “Coi như là vậy đi, ta cũng không muốn thân thể ký túc này bị thiệt hại vì ngươi làm xằng làm bậy.”
Vân Phong nghe đến đó cười ha ha: “Ngươi rất để ý đến thân thể này?”
“Đương nhiên là để ý rồi. Trước mắt thì thân thể này khiến ta rất hài lòng, về phần ngươi…” Đôi mắt to màu đỏ tươi hiện lên vẻ hung ác: “Thì khiến cho ta cảm thấy hơi bực bội, ước định lúc trước của chúng ta vẫn còn, nhưng ta không muốn bởi vì cái chết của ngươi mà hủy đi sự tự do của ta.”
Vân Phong giật giật khóe miệng: “Ngươi có cách?”
Trong bóng tối truyền đến tiếng cười kỳ dị: “Khặc khặc, ngươi không thể hấp thu luồng khí tức ma thú kia nhưng không có nghĩa là ta không thể.”
Mắt đen của Vân Phong lóe lên: “Ngươi đừng quên, ngươi đang bị nhốt trong không gian cơ thể của ta, luồng khí tức ma thú kia căn bản không thể đến được đây.”
“Cho nên mới nói loài người thật ngu xuẩn, không thể đến thì ngươi không biết đưa nó vào sao?”
Đôi mắt đen của Vân Phong lạnh lẽo, thân thể đột nhiên tới gần đôi mắt to màu đỏ tươi này. Phát hiện ra hành động của nàng, đôi mắt to màu đỏ tươi không tránh khỏi có hơi ngạc nhiên, không ngờ nàng sẽ chủ động đến gần. Vân Phong đột nhiên đứng ở vị trí chỉ cách đôi mắt kia vẻn vẹn có mấy centimet, âm thanh xiềng xích vang lên trong bóng tối, đôi mắt đen trong veo lạnh lùng chậm rãi hơi nheo lại: “Trong lòng ngươi loài người ngu xuẩn, nhưng cũng là loài người nhốt ngươi ở đây, cũng là loài người ta đây mới có thể cho ngươi tự do.”
Đôi mắt to đỏ tươi xẹt qua một vẻ chật vật, Vân Phong chậm rãi nhếch cặp môi đỏ mọng, lui về phía sau: “Luồng khí tức ma thú kia đã bị tinh thần lực của ta trói buộc, nếu muốn đưa đến đây thì phải cởi bỏ và hành động cùng ý thức của ta, ta không chắc chắn có thể khống chế nó một lần nữa.”
“Hừ, khẩu khí vừa rồi cũng không nhỏ, không phải ngươi vừa muốn dẫn Ám nguyên tố của ma thú vào trong cơ thể sao?”
Vân Phong nhướn mày, đôi mắt to màu đỏ tươi hiện lên ý cười không tốt: “Nếu ngươi đã dùng tinh thần lực có thể trói buộc nó, tạm thời đổi một thứ khác để trói buộc cũng có thể, nhưng phải xem ngươi kiên trì được bao lâu, năng lượng Ám nguyên tố của ma thú còn khó khống chế hơn luồng khí tức này, may mà nó là ma thú khế ước của người, điểm này ngược lại còn có thể tranh thủ cho ngươi một ít thời gian.”
Dùng Ám nguyên tố thay thế tinh thần lực trói chặt luồng khí tức kia sao? Vân Phong âm thầm suy nghĩ, đây là một cách có thể thực hiện được. Nàng vốn định dùng Ám nguyên tố bào mòn luồng khí tức kia, nhưng bây giờ nàng rất có thể bị bạo phát tan thành mây khói trước khi luồng khí tức kia bị ăn mòn.
Nếu như có thể để cho kẻ trước mặt này xử lý, cũng coi như là một biện pháp tốt, ít nhất bản thân mình sẽ không bị tổn thương. Vân Phong suy nghĩ tính khả thi, ầm thầm cười một tiếng.
“Ngươi còn do dự cái gì nữa? Luồng khí tức kia rất cường đại, đẳng cấp cao hơn ngươi, một khi ta hấp thụ được luồng khí tức kia thì cũng rất có lợi đối với ngươi.”
“Ta có lợi gì?” Vân Phong nhướn mày, lời nói kẻ trước mặt này mang theo sự nghi ngờ và tính kích động rất lớn, nàng phải phân biệt tỉ mỉ, không thể dễ dàng tin tưởng.
“Ta ở trong cơ thể của ngươi, năng lượng mà luồng khí tức hấp thụ được này chuyển hóa ra sẽ bị ngươi tự động hấp thụ, nói như vậy còn không rõ sao?
Vân Phong đột nhiên bừng tỉnh, nói như vậy sự tồn tại của kẻ trước mặt này tương đương với một cái máy lọc, luồng khí tức ma thú kia đối với nó mà nói không có chút nguy hiểm nào cả, sau khi trải qua quá trình chế tác của nó thì bản thân mình hấp thụ được là năng lượng thuần túy, có thể trợ giúp việc tu hành của bản thân.
Nụ cười trên khóe miệng Vân Phong mở rộng: “Được, thành giao.”
Ý thức trở về trong không gian tinh thần, trong lòng Vân Phong đã tự tin hơn nhiều. Có sự giúp đỡ của kẻ này tuy là rất tốt, nhưng vẫn phải xây dựng trên cơ sở nàng có thể thuận lợi đưa luồng khí tức kia đến chỗ nó, mà điều kiện tiên quyết của tất cả những điều này là nàng phải dẫn Ám nguyên tố của Tiểu Hỏa vào trong cơ thể, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất có thể trói buộc được luồng khí tức này.
“Tiểu Hỏa, đưa Ám nguyên tố của ngươi vào trong cơ thể ta.” Giọng nói của Vân Phong truyền đến, Tiểu Hỏa khẽ giật mình, Vân Phong lại nói: “Đây là mệnh lệnh.”
Thần sắc của bốn con ma thú khế ước đều trầm xuống, Vân Phong mạo hiểm như vậy, đương nhiên chúng hiểu rõ một khi không cẩn thận sẽ khiến Vân Phong bạo phát. Tiểu Hỏa nghiến răng, thân là ma thú khế ước, hắn ta không thể chống đối mệnh lệnh của chủ nhân, đây cũng là lần đầu tiên Vân Phong nói ra từ mệnh lệnh này.
Đôi cánh đen nhánh nhỏ nhắn xuất hiện ở sau lưng, màu sắc đen nhánh dị thường của đôi cánh khiến cho người ta lóa mắt, Tiểu Hỏa cắn chặt răng, một giây sau từng sợi nguyên tố đen trộn lẫn Hỏa nguyên tố của hắn ta chảy vào cơ thể Vân Phong.
“Chủ nhân, ta không thể đưa vào quá nhiều.” Tiểu Hỏa nhíu chặt lông mày, vẻ mặt căng thẳng nhìn Vân Phong, tiếng Vân Phong truyền đến: “Yên tâm, ta tự biết chừng mực.”
Vẻ mặt Nhục Cầu căng thẳng nhìn, sợ Vân Phong xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lông toàn thân đều dựng lên, trong đôi mắt to tràn ngập lo lắng, ba con ma thú khế ước đều nhìn luồng năng lượng nguyên tố đỏ đen đan xen vào nhau gắn liền giữa Tiểu Hỏa và Vân Phong. Ám nguyên tố chậm rãi tiến vào trong cơ thể Vân Phong, Tiểu Hỏa cũng đang cẩn thận kiềm chế, không thể đưa vào quá nhiều, nhất định không thể đưa vào quá nhiều.
Ám nguyên tố thuộc về ma thú chậm rãi chảy vào trong cơ thể, không gian tinh thần của Vân Phong đột nhiên trở nên quay cuồng ngay tại lúc Ám nguyên tố chảy vào, giống như biển cả nổi cơn bão, gió yên sóng lặng trong nháy mắt đều biến mất! Trở lại yên tĩnh, Vân Phong cố gắng khống chế năng lượng tinh thần của bản thân, cố gắng áp chế nguồn năng lượng sắp phun trào này, cẩn thận hết sức bọc khí tức ma thú lại bên trong. Nàng không thể có bất kỳ sai lầm nào, một khi sai lầm, thì sẽ mất hết tất cả.
Ám nguyên tố tiến vào trong cơ thể Vân Phong lập tức như con ngựa hoang được tháo dây cương, nhưng trước khi nó nhanh chân chạy điên cuồng thì tinh thần lực của Vân Phong đã đuổi kịp, buộc cho nó một dây cương kiên cố, dẫn nó đi đến không gian tinh thần trong cơ thể Vân Phong. Từng sợi Ám nguyên tố nhỏ dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực cường đại của Vân Phong cuối cùng cũng đến được không gian tinh thần, giờ phút này tinh thần lực của Vân Phong như gặp phải địch thủ sắp cướp địa bàn, đột nhiên gầm thét.
Vầng trán trắng bệch của Vân Phong đã ướt đẫm mồ hôi, đôi má vốn hơi phơn phớt hồng lại trở nên tái nhợt, ba con ma thú khế ước thấy thế đều giật mình. Ám nguyên tố của Tiểu Hỏa vẫn đang tiếp tục truyền vào, thấy Vân Phong như vậy Tiểu Hỏa có chút gấp gáp: “Chủ nhân…”
“Không được dừng!” Giọng nói mạnh mẽ của Vân Phong truyền đến, Tiểu Hỏa cắn răng kiên trì tiếp tục truyền Ám nguyên tố vào, mồ hôi trên mặt Vân Phong rơi tí tách, Nhục Cầu tựa bên cạnh đầu gối Vân Phong, cái đầu nhỏ ngẩng lên nhìn Vân Phong, vẻ rất lo lắng.
Giờ phút này không gian tinh thần của Vân Phong đã là một bãi hỗn độn, theo sự tiến vào không ngừng của Ám nguyên tố, tinh thần lực cường đại của bản thân giống như bị khiêu khích, kêu gào không ngừng, cho dù Vân Phong đã liều mạng áp chế nhưng có lẽ không gian tinh thần cũng bị chấn động không nhỏ, nhiều lần khí tức ma thú được bọc lại kia suýt nữa chạy trốn ra ngoài.
Khống chế là một chuyện tương đối khó khăn, đặc biệt là thực hiện trong một nơi đặc thù như cơ thể của mình, tinh thần lực vốn cường đại, muốn khống chế lại càng khó, chuyện Vân Phong muốn làm nhất định phải vô cùng cẩn thận, không thể xảy ra chút sai lầm nào. Vào lúc này, thời gian như bị kéo dài vô tận, tựa như một giây cũng là vĩnh viễn.
“Tiểu Hỏa, dừng lại!” Theo tiếng hét của Vân Phong, Tiểu Hỏa đột nhiên thở phào một hơi, lập tức dừng không đưa Ám nguyên tố vào, cố sức thu chúng lại. Các ma thú khác cũng thở phào trong lòng, nhưng đây mới là bắt đầu, mỗi bước kế tiếp Vân Phong muốn làm đều có khả năng tự sát.
Mấy con ma thú khế ước đều một lòng vì Vân Phong, mà ngay cả Vân Phong cũng vậy. Ám nguyên tố màu đen giống như một dải lụa quỷ dị chậm rãi bay lượn trong không gian tinh thần của Vân Phong. Vân Phong nhìn dải lụa màu đen kia, cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo truyền đến, cũng may Tiểu Hỏa là ma thú khế ước của mình, bằng không thì ngay lúc Ám nguyên tố tiến vào, có lẽ nàng đã vì sự yếu ớt của con người mà chấm dứt cuộc đời này.
Nếu Ám nguyên tố đã thuận lợi vào đến không gian tinh thần, điều đầu tiên Vân Phong phải làm chính là phóng thích tinh thần lực của mình, sau đó dùng Ám nguyên tố thay thế để hoàn toàn bọc khí tức ma thú kia lại. Vân Phong hít sâu một hơi, ngay lúc bản thân phóng thích tinh thần lực, khí tức ma thú kia đương nhiên sẽ tán loạn bốn phía, nàng nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất bọc lại nó lần nữa bằng Ám nguyên tố. Trong quá trình này nếu Vân Phong có chậm một giây nào, khí tức ma thú này sẽ chạy tán loạn đến các nơi khác trong người nàng, lần này thì Vân Phong sẽ không tránh khỏi cái chết.
Phù…! Thở ra một hơi, mắt đen của Vân Phong trầm xuống, bắt đầu!
Dưới sự thao túng của Vân Phong, tinh thần lực bọc chặt khí tức ma thú từ từ tản ra, giống như một cái hộp đựng quà, bây giờ đang dần dần bị mở ra, một lớp rồi lại một lớp, theo sự giảm bớt của mỗi lớp, sự điên cuồng của ma thú thất tịch được tăng lên rất nhiều. Mỗi lớp tinh thần lực được cởi bỏ, dây thần kinh não bộ của Vân Phong càng bị kéo căng, rất nhanh thôi cái hộp này sẽ được mở ra chỉ còn mỗi cái nắp. Tầng tinh thần lực cuối cùng đã được cởi bỏ, khí tức ma thú tự do tung hoành lập tức mạnh mẽ xông tới, gầm thét muốn xông ra khỏi không gian tinh thần.
“Ưm!” Vân Phong phát ra tiếng kêu rên, vì khí tức tán loạn này mà trong cơ thể cảm thấy vô cùng đau đớn, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch. Sự rung chuyển của không gian tinh thần trực tiếp ảnh hướng tới cơ thể, Vân Phong chỉ cả thấy toàn bộ tinh thần mình có chút mơ hồ, nhưng nàng biết lúc này bản thân phải hành động.
Hàm răng cắn mạnh vào đầu lưỡi, một ngụm máu tươi trực tiếp tràn vào trong miệng, cũng làm thanh tỉnh ý thức đang bắt đầu mơ hồ, dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, Ám nguyên tố hướng về phía khí tức ma thú kia rồi bao bọc lại, khí tức ma thú dường như cảm nhận được bản thân sắp bị trói buộc một lần nữa, điên cuồng muốn xông ra khỏi không gian tinh thần. Cơn chấn động được tạo thành càng thêm kịch liệt, mồ hôi Vân Phong nhiều lần chảy xuống, trên thảm cỏ dần dần hình thành một bộ phận mơ hồ. Mấy con ma thú khế ước đều căng thẳng nhìn nhưng lại không có bất cứ hành động nào, chỉ sợ sẽ đem đến phiền phức không cần thiết cho Vân Phong, đã đến bước này, điều chúng có thể làm chỉ là đứng ngoài quan sát, tất cả đều phải dựa vào bản thân Vân Phong.
“A… Ta không tin không thể trói được ngươi lại!” Đáy lòng Vân Phong phát ra tiếng gào thét, Ám nguyên tố tới gần khí tức ma thú, nhưng khí tức ma thú như con ngựa hoang được tháo cương, lúc nào Ám nguyên tố tới gần là nó liền chạy trốn đến nơi khác.
Cảm giác không dễ chịu trong người ngày càng rõ ràng, Vân Phong đã cảm giác rõ ràng có một áp lực vô hình như khí lưu xông vào trong huyết quản, mạch máu đang từ từ bành trướng, cả người cũng từ từ bành trướng, đó là báo hiệu sắp bạo thể.
Ta không thể chết ở nơi này, càng không thể vì luồng khí tức này khiến cho bản thân bạo thể mà chết. Nàng còn có quá nhiều chuyện phải làm, trong lòng có rất nhiều người cần phải liều mạng bảo vệ, nàng không thể chết được.
Tinh thần lực trong không gian tinh thần đột nhiên xảy ra biến đổi, chậm rãi đánh về phía khí tức ma thú kia, đôi mắt đỏ tươi đang ở một chỗ nào đó chờ Vân Phong đột nhiên hiện lên vẻ kinh ngạc, nàng ta muốn làm gì? Làm như vậy chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?
Khí tức ma thú đang luống cuống bị tinh thần lực của Vân Phong từ từ áp bách, giống như vách tường bốn phía không ngừng ép lại, thu nhỏ phạm vi hoạt động của nó, đến khi bằng không. Mà Ám nguyên tố thuộc về Tiểu Hỏa đồng thời cũng bị dẫn dắt đến bên trong không gian đang không ngừng thu nhỏ lại này, Vân Phong chỉ cảm thấy tâm thần truyền đến cơn đau kịch liệt, giờ phút này tinh thần lực không chỉ xua đuổi khí tức ma thú, còn phải dẫn dắt Ám nguyên tố của Tiểu Hỏa, đã vượt quá năng lực Vân Phong có thể đảm nhiệm, nàng có thể kiên trì đến giờ quả là không thể tưởng tượng nổi.
“Chủ nhân!” Mấy ma thú khế ước thấy sắc mặt Vân Phong ngày càng kém đều lo lắng kêu lên, Nhục Cầu nhảy một cái đến bên cạnh má của Vân Phong, mắt to đảo loạn, đuôi dài nhẹ nhàng quét nhẹ qua khuôn mặt Vân Phong, có chút không biết làm sao.
“Chúng ta nên làm thế nào bây giờ?!” Tiểu Hỏa lo lắng hét lớn một tiếng, Nhị Lôi ở một bên mở miệng: “Chúng ta chẳng thể làm gì.”
“Nhưng mà Tiểu Phong nàng ấy…”
“Hắn nói không sai, bây giờ chúng ta chẳng thể làm gì.” Lam Dực ở bên một bên tỉnh táo nói: “Bao nhiêu lần đối đầu với nguy hiểm như vậy, mỗi lần đều bình yên vô sự thì lần này cũng sẽ như vậy!”
“Hừ! Hi vọng lần này có thể may mắn như ngươi nói.” Nhị Lôi nhíu chặt lông mày, đôi mắt nhìn chòng chọc vào Vân Phong, biết ngay nàng ta sẽ làm loạn, không nghĩ lại loạn đến mức này. Ngao Kim, đây chính là tiểu thư khuê các chín chắn, ổn trọng mà ngươi nói sao? Gặp quỷ rồi!
Vân Phong ở bên trong không gian tinh thần đang rất cố gắng, làn da toàn thân nàng đã chống đỡ đến mức có thể nhìn thấy mạch máu, mà ngay cả mao mạch li ti cũng có thể thấy được sự khác thường rõ ràng. Vân Phong chỉ có thể kiên trì trong thời gian rất ngắn nữa thôi, nếu trong khoảng thời gian này nàng không thể thành công thì chỉ có bạo thể mà chết.
“Cho ta vào!” Vân Phong gầm lên một tiếng giận dữ, tinh thần lực đột nhiên dùng sức, trói khí tức ma thú kia lại, mà Ám nguyên tố đồng thời như một sợi dây xích chậm rãi trói chặt khí tức ma thú. Luồng khí tức điên cuồng kia sau khi tiếp xúc với Ám nguyên tố, vùng vẫy mãnh liệt, suýt chút nữa phá tan ngăn trở tinh thần lực của Vân Phong, Vân Phong cắn răng, thêm một lúc nữa, chỉ cần thêm một lúc nữa.
Khí tức của lão già kia ngoan cố dị thường chống đối lại, cho dù Vân Phong áp chế thế nào cũng không ngừng vùng vẫy, Ám nguyên tố nhiều lần cũng không thể trói chặt được nó. Vân Phong đã có thể cảm nhận được thời gian nàng có thể kiên trì được không còn nhiều, cảm giác người kéo căng càng rõ ràng, ba mươi giây, nàng có thể chống đỡ được nhiều nhất ba mươi giây nữa!
Ám nguyên tố và khí tức vẫn đang ở thế giằng co, tác dụng ngăn trở của tinh thần lực dần dần trở nên yếu đi, Vân Phong đã sắp đạt đến cực hạn.
“Phựt!” Âm thanh mơ hồ của làn da bị kéo căng vang bên tai Vân Phong, nàng biết cơ thể mình đã không thể kiên trì nổi nữa rồi, loài người yếu ớt có thể kiên trì đên bây giờ, Vân Phong cũng được coi là một kỳ nhân rồi.
Mười giây… mười giây cuối cùng!
Tinh thần lực vẫn cứ không ngừng co lại nhưng lại hiện rõ sự lung lay sắp đổ, Ám nguyên tố không ngừng thử khóa chặt luồng khí tức kia, tám giây, thất bại! Bảy giây, thất bại! Sáu giây, thất bại! Kim đồng hồ chỉ thời gian trong đầu Vân Phong kích động, năm giây, bốn giây, ba giây.
“Bộp!” Ám nguyên tố gắt gao khóa chặt luồng khí tức kia.
Không kịp thở một hơi, ý thức của Vân Phong mang theo khí tức ma thú bị Ám nguyên tố trói chặt đi vào không gian không biết tên trong cơ thể, đôi mắt đỏ tươi đang chờ ở đó thấy Vân Phong: “Ngươi đang đánh cược mạng sống.”
Vân Phong cười yếu ớt: “Có lẽ là thế đi, kế tiếp giao cho ngươi rồi.”
Đưa luồng khí tức kia ra phía trước, chỉ nghe thấy tiếng xiềng xích kéo mạnh vang lên cực lớn, tiếp theo là một trận phong ba nổi lên, Vân Phong không bao giờ có thể cảm nhận được sự tồn tại của luồng khí tức kia nữa, đôi mắt màu đỏ tươi lóe lên tia sáng: “Tiếp sau đây, ngươi chỉ cần chờ đợi là được, Vân Phong, thứ ngươi sắp nhận được còn nhiều hơn so với tưởng tượng của ngươi.”
Vân Phong cười ha ha, mắt đen thâm trầm: “Hi vọng là thế.”
Khí tức của Vân Phong dần dần ổn định trở lại, mấy ma thú khế ước cảm nhận được lập tức thở phào một hơi, nếu khí tức của Vân Phong đã ổn định trở lại thì có nghĩa là tất cả đều đã được khống chế, thoát khỏi sự nguy hiểm rồi. Nhị Lôi hung hăng hít một hơi: “Lão tử chưa bao giờ lo lắng như thế.”
“Tiểu Phong tốt quá rồi.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Yêu Yêu cũng hiện lên vẻ tươi cười, thân thể tròn vo của Nhục Cầu ngồi bệt trên mặt đất, cũng thở mạnh ra một hơi, Lam Dực vui mừng mở miệng: “Chủ nhân không sao là được, nhưng mấy người chúng ta cũng không thở buông lỏng cảnh giác, luồng khí tức kia vẫn đang còn ở trong cơ thể chủ nhân, không có bị loại bỏ ra ngoài!”
Mấy ma thú khác đều nghiêm túc gật đầu, nếu không có bị loại bỏ ra ngoài thì có nghĩa nguy hiểm vẫn đang tồn tại, tất nhiên không thể buông lỏng cảnh giác rồi.
Thời gian vẫn tiếp tục từ từ trôi qua, khí tức của Vân Phong càng trở nên ổn định lâu dài, không còn xuất hiện bất cứ tình trạng nào dị thường, nhưng mấy ma thú khế ước vẫn hết sức cẩn thận, để phòng ngừa tình huống đột ngột xảy ra. Phi Vân bị lão gia kia dẫn vào trong cốc vẫn chưa xuất hiện, Vân Phong nhắm mắt ngồi trên mặt đất, khuôn mắt nhỏ nhắn không còn tái nhợt nữa, không gian tinh thần trong cơ thể cũng hoàn toàn ổn định. Luồng khí tức kia đã giao cho tên mắt đỏ, quả thật là một lựa chọn tốt, bây giờ Vân Phong căn bản không bị ảnh hưởng một chút nào, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng không gian tinh thần lực trong cơ thể đang xảy ra thay đổi rất nhỏ.
Theo sự tích lũy của thời gian, sự thay đổi này từ từ gộp lại cũng trở nên ngày càng rõ ràng, cũng mơ hồ ý thức được lúc nàng thu hoạch được, thứ nàng lấy được có lẽ thật sự nhiều hơn những gì nàng tưởng tượng, tên mắt đỏ kia cũng xem như nói đúng được một câu, mà nàng đang cần cơ hội này.
Luồng khí tức ma thú kia âm thầm bị tiêu hóa, Vân Phong cảm nhận được một loại lực lượng lạ lẫm tồn tại trong cơ thể, giống như một con bướm rục rịch sắp phá vỡ kén. Nàng biết luồng khí tức ma thú kia đã bị hấp thu gần hết, tên mắt đỏ kia từng nói năng lượng có được sau khi hắn ta hấp thụ được sẽ tự động bị bản thân hấp thụ, xem ra chính là luồng năng lượng lạ lẫm này.
Vân Phong nghĩ muốn nắm chắc cơ hội lần này, nâng cao thực lực của mình thêm một bước nữa, trước mắt nàng vừa bước vào cấp bậc Tôn Thần, mặc củng cố thực lực ở Tôn Thần cấp một không sai, nhưng muốn đạt đến Tôn Thần cấp hai thì cần cơ duyên, mà bây giờ chính là cơ hội. Bắt được, nàng có thể vững vàng bước thêm một bước nữa! Tiến vào cấp bậc Tôn Thần, Vân Phong càng cảm giác được năng lượng mỗi lần thăng cấp đều kinh người như vậy, vượt qua mỗi một cấp đều cần dựa vào thời gian mài dũa! Cấp bậc Tôn Thần trở xuống đã gian khổ như vậy, vậy thì thăng cấp cấp bậc Tôn Thần phải khó như lên trời! Mỗi một bước đi sự cố gắng phải bỏ ra vượt xa tưởng tượng của mọi người!
Vân Phong muốn mượn cơ duyên lần này trực tiếp thăng cấp lên Tôn Thần cấp hai! Tôn Thần cấp ba là không thể nào, cấp hai đã là cực hạn của lần này rồi, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi! Lực lượng mỗi lần tăng một cấp cũng phải tăng thêm tương ứng, cho dù là Phi Lăng sáu cánh của tộc Sư Ưng hoàn toàn khôi phục, Vân Phong nếu có thể tăng cấp thành Tôn Thần cấp hai, chắc chắn có thể đưa y vào chỗ chết. Dùng thân phận Tôn Thần cấp hai trở lại Vân gia cũng có đủ trọng lượng, lúc thực lực tăng cấp nhất định sẽ khiến cho người ta kinh ngạc.
Vân Phong yên tĩnh chờ đợi thời khắc thu hoạch đến, cuối cùng, cái kén bướm sắp vỡ ra cuối cùng cũng có động tĩnh, đây là thời cơ chín muồi. Bây giờ là lúc thu hoạch lực lượng!
Lực lượng lạ lẫm vỡ kén mà ra quanh quẩn trong cơ thể Vân Phong, không gian tinh thần của Vân Phong liền giống như một cái lỗ đen vô tận, thu nhận toàn bộ lực lượng một cái cũng không chừa vào trong đó, giống như một cái miệng tham lam, không buông tha bất cứ đồ ăn nào đi qua nó!
Năng lượng cường đại lạ lẫm trào vào trong không gian tinh thần của Vân Phong, Vân Phong cảm nhận được năng lượng cuồn cuộn, khóe miệng không khỏi nhếch lên tươi cười, khí tức cũng xảy ra thay đổi vào lúc này.
“Năng lượng chấn động của chủ nhân thay đổi rồi!” Mấy ma thú khế ước đều cảm nhận được thay đổi của Vân Phong ngay từ đầu, năng lượng chấn động thay đổi ngày càng rõ ràng, hiện lên trạng thái dần dần lên cao, trong lòng mấy ma thú khế ước đều ngầm hiểu, Vân Phong sắp đột phá!
Đúng như dự đoán, lúc khí tức nhảy lên tới đỉnh điểm đột nhiên định dạng ở đằng kia, mấy ma thú khế ước cũng một lòng bảo vệ, cảm nhận được năng lượng chấn động truyền từ trong cơ thể Vân Phong, cảm nhận được niềm vui sướng sắp được thăng cấp!
“Bộp!” Âm thanh cái gì đó vỡ vụn, Vân Phong cảm giác mình xuyên qua chướng ngại vật gì đó, cả người lập tức trở nên nhẹ nhàng thoải mái, một luồng năng lượng thâm trầm từ chỗ nào đó của không gian tinh thần nhảy lên, trực tiếp bao trùm cả cơ thể. Vân Phong cảm thấy được một loại thông suốt từ trước đến nay chưa từng có, mắt đen ngay tại lúc này đột nhiên mở ra, một tia sáng chói xẹt qua đáy mắt.
Tôn Thần cấp hai!
Mặc dù chỉ là đột phá một cấp, nhưng Vân Phong lại cảm nhận được sự thay đổi của bản chất tương tự, ngay lúc nàng mở hai mắt ra, mấy ma thú khế ước cũng mở hai mắt ra, đều nhìn nhau cười, bọn họ cũng không ngoại lệ đều thăng cấp thành Tôn Thần cấp hai rồi!
Vân Phong giơ cánh tay lên, mặc dù vừa rồi đều nhắm mắt nhưng nàng biết thân thể mình có chỗ bị bạo phát, nhưng bây giờ da thịt trơn nhẵn không có gì, không nhìn ra bất cứ vết thương nào, giống như mới sinh ra vậy. Vân Phong nhìn làn da trắng nõn của mình trầm mặc không nói, Nhục Cầu nhảy lên bả vai của Vân Phong, cơ thể xù lông cọ cọ vào mặt Vân Phong, vui vẻ không thôi.
Vân Phong cười ha ha, tay sờ lên cơ thể xù lông, cơ thể này mặc dù đã từng cải tạo qua nhưng vẫn quá mức yếu ớt như trước, nếu chuyện lúc trước xảy ra vài lần, cơ thể này của nàng sớm muộn cũng sẽ bị phế. Nghĩ tới đây ánh mắt Vân Phong tối sầm, lại phải cải tạo lại thân thể này, có điều là dùng một loại phương thức khác.
“Chúc mừng chủ nhân.” Mấy ma thú khế ước đều mở miệng, Vân Phong cười ha ha, từ trên mặt đất đứng dậy, giãn giãn chút cái eo của mình: “Đã qua bao lâu rồi? Lão già kia và Phi Vân có từng xuất hiện không?”
“Lần này gần một năm, Phi Vân chưa từng xuất hiện lần nào.”
Vân Phong không khỏi kinh ngạc, thời gian gần một năm? Thế mà lại lâu như vậy! Ở trong ý thức của nàng mới chỉ qua được vài ngày mà thôi, lại không nghĩ rằng đã qua một năm rồi. Mà Phi Vân bị lão gia kia mang vào một lần lại chưa từng xuất hiện, mắt đen của Vân Phong hơi trầm xuống: “Chúng ta vào đi.”
Lam Dực khẽ giật mình, Vân Phong thấp giọng cười cười: “So với việc ở bên ngoài chờ đợi, chúng ta tự mình vào xem xem.” Vân Phong nói xong, mắt đen lướt qua chỗ sâu bên trong Đề Cốc: “Nếu như lão già kia không có chút bản lĩnh nào, lần này e rằng lão ta thua rồi.”
Lam Dực vô cùng cảm kích nhìn Vân Phong, Vân Phong cũng không nói thêm gì nữa, đi vào chỗ sâu bên trong Đề Cốc, mấy ma thú khế ước theo sát phía sau, mấy bóng dáng mạnh mẽ tiến vào trong Đề Cốc. Tiến vào chỗ sâu của Đề Cốc chưa được bao lâu, Vân Phong nhìn thấy một nơi tương tự chỗ ở, bên cạnh nơi đó còn có một dòng thác nước chảy xiết, tiếng nước to lớn ào ào không ngừng truyền đến, mấy người vừa vào đến thì một bóng dáng như gió thổi đến.
“Vậy mà lại dám tự tiện xông vào! Loài người, luồng khí tức kia của ta không làm cho ngươi mất đi tính mạng, cũng vượt quá dự liệu của ta.” Đôi mắt của lão đầu chăm chú nhìn Vân Phong, vô cùng nghi hoặc, theo như dự liệu của lão thì Vân Phong giờ phút này không mất nửa cái mạng thì cũng chết rồi chứ, không phải là đứng trước mặt mình như chưa từng có chuyện gì xảy ra, hơn nữa… Khí tức của nàng mạnh hơn rất nhiều so với lần trước. Đây là có chuyện gì vậy?
Vân Phong cười ha ha: “Ta cũng coi như gặp họa được phúc, lần này cũng hoàn toàn nhờ lão đấy.”
Lão đầu nhắm hai mắt lại, Lam Dực nhìn bốn phía: “Phi Vân đâu?”
Lão đầu hừ một tiếng: “Nếu như ta nói, gã ta đã sớm chết trên tay ta thì sao? Dù sao lúc trước các ngươi trêu đùa ra như thế, ta căn bản không muốn giúp các ngươi bất cứ chuyện gì.”
“Nếu như gã ta chết rồi, ngươi cũng phải chôn cùng!” Lam Dực hung ác khẽ quát, lão đầu thấy vậy chỉ cười khinh hai tiếng: “Chôn cùng? Chỉ bằng các ngươi?”
Vân Phong lạnh lùng cười: “Tiền bối, hắn không phải nói đùa đâu, vẫn xin tiền bối hãy suy nghĩ kỹ càng rồi hẵng mở miệng.”
Lão đầu nhướn mày: “Ngươi muốn ăn vài luồng khí tức của ta sao?”
Vân Phong cao giọng cười cười, mắt đen lộ ra tia sáng khiến lão đầu không thể hiểu được: “Nếu thật sự như vậy, cầu còn không được.” Nhiều luồng khí tức tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng nói dựa trên một góc độ khác thì đó cũng là một món quà, nếu không phải khí tức của lão đầu này thì Vân Phong cũng không thể thăng cấp thành Tôn Hoàng cấp hai.
Lão đầu đột nhiên nhíu mày, lão vừa thử thăm dò thì thấy luồng khí tức kia đã không còn sót lại chút gì trong cơ thể Vân Phong: “Ngươi lại có thể loại bỏ luồng khí tức kia ra ngoài!” Lão đầu ngạc nhiên hô một tiếng, loài người này có thể loại bỏ khí tức của lão ra ngoài cơ thể, nàng rốt cuộc đã dùng cách gì!
“Cũng không phải là loại bỏ ra ngoài.” Vân Phong cười ha ha, mắt đen hiện lên tia âm trầm: “Mà là hấp thụ hoàn toàn rồi.”
Cái gì?! Biểu cảm của lão đầu đột nhiên thay đổi, cặp mắt ưng nhìn chòng chọc vào Vân Phong: “Một loài người như ngươi sao có thể hấp thu hoàn toàn khí tức của ma thú!” Lão đầu vô cùng sửng sốt, nhưng sự thật bày ra trước mắt, Vân Phong chính là chứng cứ vô cùng xác thực, nàng đang đứng ở chỗ này mà không bị tổn thương chút nào!
“Không chỉ có thể, cũng là nhờ phúc của tiền bối mà thực lực của ta mới tăng thêm được một tầng.”
Mặt lão đầu biến sắc, ngũ quan hoàn toàn nhíu lại, trong lòng vô cùng khiếp sợ, sau đó là rất phẫn nộ, khí tức của lão không làm nàng bị thương mà ngược lại còn trở thành trợ giúp cho nàng! Việc này nói ra căn bản sẽ chẳng có ai tin, mà lão cũng sẽ bị cười cho thối mũi. Rõ ràng muốn nàng chết, lại trợ giúp nàng một tay, đây là đạo lý gì!
“Đúng là quái vật.” Lão đầu nghiến răng nghiến lợi nói một câu, Vân Phong chỉ cười khẽ một tiếng: “Nếu tiền bối muốn đưa ta thêm vài luồng khí tức, hoan nghênh.”
Lão đầu khinh thường hừ một tiếng, lão có ngu mới đưa cho nàng vài luồng khí tức nữa, để nàng thăng cấp nhanh hơn sao, làm gì có chuyện tốt như vậy! Đừng hòng!
“Tiền bối, một năm đã qua rồi, Phi Vân rốt cuộc đang ở đâu? Gần đây không có bất cứ tung tích gì của gã ta.” Đôi mắt Vân Phong trở nên lạnh nhạt, lão đầu này quả thực đã mang Phi Vân vào đây, nhưng bây giờ nơi này không có để lại bất cứ dấu vết nào của Phi Vân, chứng minh gã ta không ở đây!
“Gã ta rốt cuộc đang ở đâu!” Lam Dực cũng nóng vội, nghĩ đến Phi Vân gặp chuyện gì là trong lòng lại lo lắng, lão đầu lạnh lùng mở miệng: “Nếu đã tới tìm ta tìm kiếm biện pháp, nến nghĩ tới bất cứ tình huống nào.”
Thần sắc của Vân Phong và Lam Dực biến đối, những lời này không sai, nhưng nghĩ đến Phi Vân sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng Vân Phong liền lo lắng, muốn cơi bỏ phong ấn kích phát huyết mạch cần mạo hiểm rất lớn, nhưng thiếu niến Sư Ưng vì vậy mà mất đi tính mạng, trong lòng Vân Phong vẫn còn chút không đành lòng.
“Cho dù hắn chết rồi, ta cũng muốn đưa thi thể của hắn về!” Lam Dực phẫn nộ gào một tiếng, gò má tuấn mỹ có chút thô bạo, lão đầu nhướn mày không nói gì, đúng lúc này, một giọng nói truyền ra: “Tiền bối, lão cần gì phải làm khó Lam Dực như thế.”
“Phi Vân!” Lam Dực nghe được thanh âm này, mắt màu lam lập tức lóe sáng, mắt đen của Vân Phong cũng quét qua nơi phát ra giọng nói, đúng ở chỗ thác nước kia!
Một bóng dáng chậm rãi đi từ đằng sau thác nước ra, dòng nước cực mạnh chảy thẳng xuống, lại không có hạt nào rơi trên đầu Phi Vân, nhìn kỹ hóa ra một đạo ánh sáng màu xanh nhạt bao phủ toàn thân, hoàn toàn cách li các giọt nước rơi xuống, Vân Phong nhìn thiếu niên Sư Ưng đi từ phía sau thác nước ra, dung mạo vẫn thế, bề ngoài không thay đổi chút nào, nhưng khí chất lại cách biệt một trời một vực!
Lam Dực cũng thấy được sự thay đổi của Phi Vân: “Phi Vân, ngươi cởi bỏ được phong ấn rồi?”
Phi Vân đi tới, cười cười gật đầu: “May mà có tiền bối, phong ấn của ta cuối cùng cũng được cởi bỏ rồi.”
Lão đầu hừ một tiếng, Vân Phong cười ha ha: “Đa ta tiền bối ra tay trợ giúp.”
“Hừ, ta cũng không có ra tay, chỉ là ném tiểu tử kia vào đây mà thôi, gã ta có thể đi ra được hay không cũng nhờ vào vận mệnh cũng bản thân, nhưng giờ xem ra quả thực cũng có bản lĩnh. Nếu phong ấn đã được cởi bỏ rồi thì mau chóng rời khỏi nơi này đi, đừng quấy rầy thanh tĩnh của ta.”
Vân Phong nghe xong thấp giọng cười, nhìn về phía Phi Vân và Lam Dực: “Nếu huyết mạch thức tỉnh rồi, ta thấy đây cũng là lúc để trở về, để cho những kẻ dòm ngó tộc Sư Ưng hoàn toàn hết hi vọng đi!”
Truyện khác cùng thể loại
2383 chương
24 chương
3 chương
136 chương
111 chương