Vu Duy Thiển khoanh hai tay trước ngực mà nhìn nàng, các đốt ngón tay của hắn xuất hiện vết bầm tím, đây là vì dùng sức quá mạnh mà tạo thành, có thể thấy được hắn ra tay không hề nể tình. “Có lẽ ngươi sẽ cảm thấy cho dù là với bất kỳ lý do gì thì hắn cũng không đáng được tha thứ.” Lydia nhìn tay của hắn rồi cười khổ một chút, “Kỳ thật ta cũng cảm thấy như vậy, lần này là lỗi của Leo, lúc trước ta cũng đã hung hăng mắng hắn một trận nhưng Leo vẫn kiên quyết giữ vững lập trường, không ai có thể thay đổi, hắn từ trước đến nay luôn là kẻ giành thắng lợi, ngoại trừ lần này.” Kỳ thật lần này hắn cũng không xem như thất bại hoàn toàn, hắn chỉ là bại vì chính tình cảm của mình, không ai có thể khống chế tình cảm. Làm người ngoài cuộc có thể nhìn rõ một cách bao quát, Lydia biết Lê Khải Liệt nói không sai, cho dù nàng có nói ra tâm ý của mình sớm hơn một chút với Vu Duy Thiển thì mọi chuyện vẫn sẽ không có gì thay đổi. “Ta chưa từng nhìn thấy bộ dáng hèn mọn như vậy của Leo, cũng chưa từng nhìn thấy ngươi phẫn nộ như thế, các ngươi đều không thể buông tay đối phương có đúng không?” Nhìn Vu Duy Thiển trước mắt cùng với Lê Khải Liệt nằm dưới chân hắn, nhiệt độ trong lồng ngực của nàng bắt đầu nóng lên. Nàng so ra vẫn kém hơn ca ca của mình, nàng không thể lộ ra quá nhiều tình cảm như vậy trước mặt người nam nhân có bề ngoài cao ngạo này. Khi Vu Duy Thiển nghe nàng nói ra hai từ hèn mọn thì trong lòng như có cái gì đang đâm vào một chút. Lê Khải Liệt luôn là một người nổi loạn ngang bướng, là Miracle Leo khoa trương phóng túng, hiện tại đang nằm dưới chân hắn, chẳng qua rốt cục không thể nhìn thấy vẻ tự phụ, cũng nhìn không thấy nửa điểm điên cuồng láo xược như trước kia. Lê Khải Liệt mới chính là thủ phạm đã tạo nên cục diện hiện tại, nhưng bây giờ lại lộ ra nỗi đau đớn không thua gì hắn, thậm chí ủy khuất đến mức mặc cho hắn đánh suýt chết, hai người bọn họ, e rằng không ai biết rốt cục là vì sao lại trở thành cục diện như ngày hôm nay. Lydia có thể nhìn ra một ít dấu hiệu dịu đi từ trên mặt của Vu Duy Thiển, nàng ra hiệu cho hắn đi theo nàng, hai người cùng nhau đến phòng khách, ngay tại bên ngoài còn có sáu bảy người nam và nữ, khi Vu Duy Thiển tỉnh lại thì đã nhìn thấy bọn họ nhưng hoàn toàn không biết thân phận của bọn họ là gì. Sự kinh ngạc hiện lên quá mức rõ ràng trên mặt của đám người này, bọn họ đều tự đứng dậy mà cùng nhìn người nam nhân đang đi về hướng của bọn họ. Không có gì càng chấn động hơn so với việc nhìn thấy một người đã chết đi rồi sống lại, nhất là người này trước đó toàn thân đã bị mổ xẻ tan nát mà vẫn hoàn hảo đứng trước mặt bọn họ, thoạt nhìn giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Linda dẫn đầu, nàng tiến lên phía trước, “Leo đâu? Các ngươi không nói một tiếng mà liền quay về, chúng ta không biết phải báo cáo với cấp trên như thế nào, lần này rốt cục có thể xem là thành công hay không?” Câu hỏi thật sự rất khó trả lời, lần này có thể xem là thành công hay sao? Lydia chỉ có thể mỉm cười rồi mời Linda ngồi xuống, nàng giải thích đơn giản với Vu Duy Thiển, “Chuyện này ta cũng mới biết rốt cục là như thế nào, có lẽ Linda sẽ kể lại rõ ràng hơn cho ngươi biết.” Vu Duy Thiển không hề xa lạ đối với Linda, ở trường quay hắn đã nhìn thấy nàng, nàng là chuyên viên trang điểm của Lê Khải Liệt, mùi nước hoa trên người của nàng cũng gợi lại trí nhớ của hắn, “Ngươi định nói cái gì?” Nhìn thấy khóe miệng của hắn nhếch lên, nhưng Linda không nhìn thấy ý cười trong mắt của hắn, khiến nàng không khỏi có một chút ớn lạnh, đối diện với người đã chết đi rồi sống lại, đại đa số mọi người đều sẽ cảm thấy sợ hãi, nàng dời mắt, trầm mặc trong một lúc rồi mới lên tiếng, “Không biết ngài Wirth đã từng nghe đến Hecate hay chưa?” “Ngươi nói Hecate nào? Là nữ thần trong thần thoại hay là Hecate kia?” Sống lâu như vậy, Vu Duy Thiển đương nhiên biết nhiều hơn so với người bình thường, Hecate chính là nữ thần đại diện cho cõi âm trong thần thoại Hy Lạp, cũng là tên của một tổ chức tình báo. Nghe hắn cường điệu hai từ Hecate kia, Linda biết hắn nói cái gì vì vậy liền gật đầu, “Không sai, chính là Hecate kia, chúng ta đều là thành viên của Hecate, nhiệm vụ lần này chính là giúp ngài Leo, trong khi hành động thì chúng ta phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.” Hành động cái gì, muốn hoàn thành nhiệm vụ gì, khi nghe Linda thuật lại cùng với những lời bổ sung của những người khác thì Vu Duy Thiển phát hiện hắn đang dần dần tiếp cận với thân thế và bí mật của Lê Khải Liệt. Vu Duy Thiển đã sớm nghe Lê Khải Liệt nói ra sự thù hận của hắn đối với gia tộc Claudy, nỗi hận này rốt cục sâu đậm như thế nào thì chỉ có Lê Khải Liệt mới biết rõ, hoặc là, có thể chính Lê Khải Liệt cũng không biết đến tột cùng nỗi hận này đã được nuôi dưỡng sâu sắc như thế nào. Thông qua ánh mắt cùng trí tuệ của Lê Khải Liệt, Vu Duy Thiển chỉ biết rõ một chuyện, nếu muốn chống lại một đại gia tộc lâu năm thì không thể không mượn sức của người khác. “….Hắn cùng chúng ta hợp tác, không phải là người của chúng ta, nhưng hắn sẽ giúp chúng ta đoạt được đủ loại tin tức, giúp chúng ta dựa vào một ít thông tin mà khống chế những người trong giới giải trí của hắn.” Linda không nói tỉ mỉ, cũng không phân trần giải thích, nhưng Vu Duy Thiển chỉ cần nghe thì liền hiểu được ý tứ của nàng. Ở trong làng giải trí, không ít nhân vật nổi tiếng hay ngôi sao đều có cơ hội tiếp xúc với những người thuộc tầng lớp thượng lưu, mà cái gọi là tầng lớp thượng lưu chính là những người ở trong giới kinh doanh, giới chính trị, thậm chí bao gồm cả các băng nhóm xã hội đen, không ít các ngôi sao có bề ngoài đàng hoàng lại âm thầm móc nối và có liên quan đến thuốc phiện hoặc buôn lậu, chuyện này cũng không tính là mới mẻ đối với Vu Duy Thiển. Chỉ có nắm giữ nhược điểm của các ngôi sao hoặc là một ít vụ bê bối có thể gây ra chấn động, thì những người đó vì không muốn kết thúc sự nghiệp của mình, hoặc vì không muốn mất đi cuộc sống ngợp trong vàng son, cho nên Hecate muốn bọn họ làm cái gì thì bọn họ sẽ làm cái đó. “Sở dĩ Leo có thể chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà bước lên hàng siêu sao cũng là một phần công lao của chúng ta.” Một người nam nhân ở phía sau Linda nói như vậy, “Hắn giúp chúng ta, chúng ta cũng giúp hắn, nếu hắn ở trong làng giải trí càng có địa vị thì đối với chúng ta càng có lợi.” Hecate là một mạng lưới tình báo lâu đời, có được một lịch sử trải qua vài thế kỷ, thậm chí có người nói nó đã tồn tại mấy trăm năm trước, chỉ là đổi tên, từ khi có các loại thông tin và hệ thống internet thì các tổ chức tình báo cũng phát triển rất mạnh mẽ, có lời đồn bảo rằng Hecate thậm chí có thể đánh cắp các loại bí mật cao cấp của các quốc gia. Mạng lưới của bọn họ rộng khắp thế giới, ở mỗi một ngành nghề đều có thành viên của Hecate. Bọn họ muốn làm cho một nghệ sĩ trong làng giải trí trở thành kỳ tích thì cũng không hề khó khăn. “Lê Khải Liệt là công cụ của các ngươi, nhưng khi tất yếu thì hắn cũng có thể lợi dụng các ngươi.” Nghe bọn họ nói xong, Vu Duy Thiển rút ra kết luận như vậy, không có khinh miệt cũng không phải trào phúng, trắng trợn nói ra tính chất căn bản của chuyện này, cách nói như vậy so với châm biếm thì càng có tác dụng kích thích mạnh hơn.“Công cụ như hắn thì ai dám sử dụng?” Một thành viên của Hecate liên tục lắc đầu, giống như đang kinh hãi, vừa nói vừa mở hai tay ra. “Không ai có thể khống chế công cụ này, hắn chỉ phụ trách thay chúng ta tìm ra những vụ bê bối có tính chất chấn động của đám nghệ sĩ, làm cho chúng ta thông qua các tin tức này để khống chế bọn họ, cho nên về phương diện với phụ nữ thì danh tiếng của hắn cũng không tốt là bao, những người tiếp cận hắn đa phần đều bị tai tiếng, đây là cái giá phải trả, bất quá cũng rất đáng giá, có đúng hay không?” Linda nhướng cao hàng lông mày rất tinh xảo của mình, thản nhiên quan sát người trước mặt, bất tử, người như vậy thật sự tồn tại. Theo lời của Linda thì rốt cục Vu Duy Thiển đã hiểu rõ vì sao Lê Khải Liệt lại bảo từ trước đến nay chỉ dùng mỹ nam kế đối với một mình hắn, bởi vì lúc trước Lê Khải Liệt chỉ thông qua giao thiệp với các nữ nhân trong làng giải trí, gián tiếp đạt được tư liệu từ đám nam nhân mà các nàng đã giao kết. “Lần này không nằm trong kế hoạch, có lẽ bên Claudy đã cảnh cáo hắn, con tin trong tay bọn họ dường như xảy ra chuyện bất trắc, nếu không phải Lê Khải Liệt nóng lòng muốn hoàn thành giao dịch thì hành động lần này nhất định sẽ hoàn mỹ hơn một chút, ngươi cũng sẽ không bị….” Linda dừng lại mà nhìn hắn, nàng không thể xác định nên nói tiếp như thế nào, bọn họ đều nhìn thấy bộ dáng thê thảm đáng sợ kia, bảo là chết thì hắn vẫn còn sống, bảo là bị khổ hình thì hắn thoạt nhìn vẫn hoàn hảo không có gì tổn hao, nhưng thật ra không biết Lê Khải Liệt đang ở nơi nào, “Leo đâu, vì sao không bảo hắn nói ra việc này?” “Hắn đang trả giá đắt vì sai lầm của chính mình.” Vu Duy Thiển đưa tay chỉ ra bên ngoài, “Cửa ở nơi đó.” Những người này là Hecate, bọn họ không phải không biết bí ẩn của Vu Duy Thiển, vì thế hắn cũng không muốn phí công giải thích, sau khi nghe Linda nói những lời này, phản ứng của hắn lại bất thình lình trở nên lãnh đạm, hắn cũng chỉ trả lời cho có lệ đối với câu hỏi của nàng, thậm chí bảo bọn họ mau chóng rời đi. Đám người của Linda còn chưa rời đi thì hắn đã một mình quay trở về phòng ngủ, dùng cước bộ mạnh mẽ hơn bình thường mà xoay người đi vào, tâm tình của hắn đương nhiên không hề tốt, hàng lông mày nhíu chặt làm cho sắc mặt của hắn càng thêm căng thẳng, hành động này có thể xem là bất lịch sự nhưng hắn hoàn toàn không thèm che giấu. Tuy rằng thái độ của Vu Duy Thiển đối với người khác luôn có vẻ ngạo mạn, có đôi khi nói chuyện cũng không hề dễ nghe, nhưng hắn cũng không phải là người vô duyên vô cớ đang nói một nửa thì bất lịch sự mà bỏ đi, hắn lại càng không giống người nọ luôn xem mình là trung tâm. Là cái gì làm cho Vu Duy Thiển trở nên như vậy, Lydia có thể hiểu được một chút. Nếu một người thoạt nhìn vốn là loại người thích khoa trương cường điệu, lại sống buông thả sa đọa, đột nhiên để cho người ta biết lý do mà hắn làm như vậy, biết hắn kỳ thật không phải như vẻ ngoài của mình, thậm chí có thể hết thảy đều là biểu hiện giả dối do hắn cố ý tạo ra…. Nàng không xác định Vu Duy Thiển có cảm giác gì, còn bản thân nàng lại cảm thấy áy náy, hóa ra cho tới nay uổng công nàng là người thân của hắn, là em gái của hắn, nhưng nàng cũng giống như người dưng, chỉ biết được bề ngoài của Leo. Trong lòng có một chút nặng nề, lại có một loại cảm giác may mắn và vui sướng, anh của nàng dù sao cũng không phải loại người nông cạn chỉ biết chu toàn sắc đẹp và tiền tài như vậy, hắn chưa từng yêu người nào trước đó, hắn lựa chọn Vu Duy Thiển, đây chính là chứng minh tốt nhất. Sau khi thương lượng, nàng dùng tin tức về số lượng dầu mỏ dự trữ của Hashim để làm thù lao, rồi tiễn đám người của Linda ra về, tiếp theo nàng đi vào phòng ngủ, nhẹ giọng lên tiếng, “Wirth?” Trong phòng, Vivian vẫn còn ngủ say trên giường, nàng đã hao hết sức lực sau khi cứu chữa cho Vu Duy Thiển, còn Lê Khải Liệt thì đang nằm ở sát vách tường phía dưới sàn. Miệng và lỗ tai của hắn đều đang chảy máu, thân thể cao lớn nằm gục dưới đất, làm cho người ta nghĩ đến những con dã thú sau khi trải qua những màn vật lộn kịch liệt, nói là chấn thương bên ngoài cũng không đủ. Vu Duy Thiển cứ đứng như vậy ở bên cạnh Lê Khải Liệt, nhìn người nam nhân dưới chân, bóng dáng của hắn cương trực, để lộ ra sự thịnh nộ của mình. “Wirth, còn đang nổi giận hay sao?” Lydia không dám đến gần, nàng đứng bên cạnh cửa. Vẻ mặt của Vu Duy Thiển rất chăm chú, đủ loại cảm xúc phức tạp khôn kể đang trỗi dậy trong lòng của hắn, sau khi nghe thấy những lời này, hắn cần được bình tĩnh, không muốn để bất kỳ ai quấy rầy, nhưng giọng nói của nàng vẫn truyền đến từ sau lưng. “Leo không phải là cố ý, có lẽ hắn còn khổ sở hơn ngươi, ta đã nói sẽ kể cho ngươi biết lý do là vì sao. Lần giao dịch này hắn để cho người của Hecate cứu cha ruột của hắn, về chi tiết của chuyện này thì có lẽ chờ hắn tỉnh lại, để cho hắn tự mình nói với ngươi sẽ tốt hơn.” Lydia nói xong một câu cuối cùng rồi ly khai. Vu Duy Thiển vẫn duy trì tư thế như vậy một lúc lâu, sau đó hắn ngồi xuống mà nhìn Lê Khải Liệt, hít một hơi thật dài, cất lên tiếng cười khàn khàn, “Ngươi….lúc nào cũng không cho người ta sống an ổn….” Che mặt, lòng bàn tay của hắn dần dần trở nên ẩm ướt.