Thiên tài triệu hồi sư

Chương 286 : Chương 25.2

Sắc mặt Diêm Thiên Hạo đột nhiên cứng đờ, Diêm Minh thản nhiên đứng nhìn,"Cái gì, cái gì chứ?" Diêm Thiên Hạo theo bản năng hỏi lại, Vân Phong tiếp tục mở miệng,"Nếu ngươi nói hủy bỏ tư cách kế thừa của hắn, thì ta sẽ tự tìm biện pháp khác để giúp hắn giành lấy vị trí này, nếu ta đã muốn thứ gì đó thì tất nhiên cũng phải trả lại cái gì khác. Nếu Diêm Minh muốn hủy bỏ giao dịch, thì ta và Diêm gia người một nửa điểm quan hệ cũng không có!" Diêm Thiên Hạo nghe tới đó cuối cùng cũng đã hiểu, tình huống của Diêm gia hiện tại đều là do Vân Phong, sở dĩ Vân Phong giúp Diêm gia là bởi vì Diêm Minh! Cũng có thể nói, Diêm gia lúc này đây là đang nhờ vào Diêm Minh! Không có Diêm Minh, thì Vân Phong và Diêm gia cũng chẳng có quan hệ gì! Đến lúc đó được Hạo Nguyệt điện chủ để ý, có được vị trí Điện tiền hộ pháp, thậm chí còn được những gia tộc khác hâm mộ và nịnh hót, tất cả đều biến mất! Diêm gia sẽ trở lại thành gia tộc hạng hai đến tên cũng không ai biết sao! Diêm Thiên Hạo đờ đẫn ngồi ở kia, trong lòng đang không ngừng dày vò, cũng cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết, cứ tưởng lúc này đây là cơ hội tốt nhất để đá tên Diêm Minh này đi, ai ngờ rằng lại không thể đuổi! "Ha ha, lời nói của Vân Phong tiểu hữu, tất nhiên ta sẽ ghi tạc trong lòng." Diêm Thiên Hạo ngồi cả nửa ngày, mới nói ra được một câu, Diêm Minh bất động thanh sắc nhíu mày, Vân Phong gật đầu. "Không biết ngày mai Vân Phong tiểu hữu có thời gian không?" ánh mắt Diêm Thiên Hạo chợt lóe, tốt hơn hết nên lợi dụng mấy ngày này, Vân Phong cũng sẽ không ở lại chỗ này mãi, cho nên phải tìm cách để làm cho Diêm Cẩm Thành và Vân Phong có thể gặp mặt nhau! "Có việc gì vậy?" Ngày mai được nghỉ ngơi một ngày, xong bốn người vòng vòng trong lại chia làm hai tổ tiến hành tỷ thí, Diêm Thiên Hạo cười ha ha:"Chỉ là muốn dùng quan hệ của Vân Phong tiểu hữu, để gặp vài người thôi, Vân Phong tiểu hữu cũng biết, chỉ bằng ta mà muốn gặp những người bọn họ cũng rất khó." "Hừ, Diêm gia chủ thật biết chỗ lợi dụng." Vân Phong lạnh lùng cười, Diêm Thiên Hạo xấu hổ cười gượng một tiếng, tầm mắt đảo đến chỗ Diêm Minh, ánh mắt Diêm Minh hơi híp lại,"Vân Phong, phiền ngươi giúp đỡ tí." "Thôi được, vậy ngày mai gặp." "Vân Phong tiểu hữu, ngày mai nhớ đến một mình nhé, về phần những người khác thì không cần......" tầm mắt Diêm Thiên Hạo chuyển qua chỗ Diêm Minh cùng Khúc Lam Y, Khúc Lam Y không hờn giận nhìn Diêm Thiên Hạo, lão gia hỏa này đang đánh cái trò quỷ gì chứ? "Đã biết." Yêu cầu này cũng làm cho Vân Phong thấy thật phiền, Diêm Thiên Hạo cười lớn, không nói gì nữa, mà sang ngày hôm sau Vân Phong cũng biết Diêm Thiên Hạo đang có dụng ý gì. "Đến đến..mau đến, Vân Phong tiểu hữu." Diêm Thiên Hạo nhiệt tình quá làm cho Vân Phong cảm thấy có chút phiền chán, lúc này đây nàng bị Diêm Thiên Hạo dẫn tới một cái quán trọ cực kỳ sa hoa, hoàn cảnh xung quanh cũng không tồi, người cũng rất ít, chẳng qua một đường đi theo vào, Vân Phong vẫn như cũ hấp dẫn không ít tầm mắt, nên nhớ rằng ở Thương Lan thành Vân Phong cũng không phải là một nhân vật nhỏ. Diêm Thiên Hạo dẫn Vân Phong đi tới một căn phòng, ngăn chặn lại hết mấy ánh mắt bên ngoài, thời điểm Diêm Thiên Hạo vừa đẩy cửa ra, Vân Phong cứ nghĩ sẽ nhìn thấy mấy người mà hắn gọi là nhân vật lớn, không nghĩ tới lại là một tên tiểu bạch kiểm* lòe loẹt. *đa số là nói mấy tên con trai da dẻ trắng bóc nhìn yếu đuối, con nhà giàu, ăn không ngồi rồi,.. Vân Phong vừa mới bước vào, tên tiểu bạch kiểm kia lập tức đứng lên, nhìn hắn có chút khẩn trương, vừa nhìn sơ qua tên này coi như cũng không tồi, bất quá trang sức gì lại quá kinh. "Mau đến, ngồi đi." Diêm Thiên Hạo đưa ghế ra, Vân Phong im lặng ngồi xuống, tên tiểu bạch kiểm đối diện cũng ngồi xuống, Diêm Thiên Hạo cười hớ hớ nói,"Lần này mời Vân Phong tiểu hữu có chút đường đột, lý do ngày hôm qua cũng là do bất đắc dĩ thôi." Vân Phong nhíu mày, lão gia hỏa này quả nhiên còn có tâm tư khác, tiểu bạch kiểm đối diện này là ai trong lòng Vân Phong cũng đã có đáp án. "Vân Phong tiểu hữu, thật không dám dấu diếm, đây là đứa con mà ta đắc ý nhất, Diêm Cẩm Thành. Cẩm Thành, còn không mau chào hỏi đi!" Diêm Thiên Hạo lập tức thúc giục Diêm Cẩm Thành chào hỏi, Diêm Cẩm Thành có chút đỏ mặt đứng dậy,"Vân, Vân Phong, xin chào." Diêm Cẩm Thành khẩn trương, cô gái có dung mạo như hoa sen mới nở trước mặt đây cũng không phải lần đầu hắn mới gặp, kỳ thật hắn đã sớm đối với Vân Phong có tình ý, nhưng mà lúc đó Vân Phong là vị hôn thê của Diêm Minh, hắn cũng tự biết thu liễm đi ý niệm trong đầu, nhưng sau khi biết được Vân Phong và Diêm Minh không có quan hệ không có gì, ngọn lửa trong lòng hắn lại lần nữa dấy lên, hơn nữa càng đốt càng mạnh mẽ, hắn thật sự rất thích Vân Phong, tuy rằng cũng có mê luyến thực lực cường đại của nàng, nhưng cho dù Vân Phong không có thực lực này, hắn vẫn sẽ thích . Vân Phong thản nhiên nhìn lướt qua, xem ra lão gia hỏa này muốn đưa nam nhân cho mình? Hắn nghĩ ánh mắt mình lại kém như vậy sao? Tên nam nhân này tuy rằng không tồi, nhưng mà bàn tới vấn đề thực lực, căn bản không cùng cấp bậc với nàng! Nam nhân như vậy thì làm sao có thể sóng vai mà đi cùng mình chứ! Không nói tới mấy vấn đề này, thì trong lòng Vân Phong đã sớm có một người, cho dù Diêm Cẩm Thành có là thiên tài đi chăng nữa, thì cùng Vân Phong nàng có quan hệ gì! "Vân Phong à, Cẩm Thành đứa nhỏ này trời sanh tính tình hay thẹn thùng, ngươi không nên để ý nha! Đứa nhỏ này nhắc tới ngươi với ta không ít, nói ngươi là nữ nhân ưu tú nhất mà hắn từng gặp qua, còn nói ngươi......" Vân Phong cười nhạt, đánh gãy lời nói của Diêm Thiên Hạo, lão gia hỏa này đúng là vì muốn tâng bốc con mà cái gì cũng dám nói,"Diêm gia chủ, mấy lời dư thừa này không cần phải nói, ta không có hứng thú. Sau này mấy chuyện như vậy mong rằng Diêm gia chủ sẽ không làm nữa." Vân Phong nói xong liền đứng dậy tính rời đi, Diêm Cẩm Thành vừa thấy không khỏi nóng nảy. "Vân Phong! Làm bạn cũng không được sao!" Vân Phong dừng lại chân lại, chậm rãi quay đầu,"Bạn? Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi hay bất luận kẻ nào cũng đều có thể làm bạn sao. Sắc mặt Diêm Cẩm Thành đột nhiên đỏ lên, hắn tiếp cận Vân Phong tất nhiên có ý định sẽ lợi dùng, nhưng mà không phải trong lúc đó nên là nhân hòa nhân* sao! Mọi người đều lợi dụng lẫn nhau mà! *ngươi qua ta lại "Vân Phong tiểu hữu, chỉ làm bạn thôi mà, có nhiều bạn cũng không phải chuyện xấu." Diêm Thiên Hạo gượng cười, nghĩ tới điều gì đó, trước hết cứ làm bạn cũng được, với tính cách của Vân Phong, nếu Cẩm Thành thật sự có thể trở thành bạn của Vân Phong, vậy thì lúc đó Diêm gia cũng có thể lợi dụng Vân Phong! "Bạn theo lời ta nói ra so với bạn mà Diêm gia chủ nói cũng không phải cùng một loại, dựa theo lời nói của Diêm gia chủ, thì nếu hắn trở thành bạn của ta vậy thì nhất định phải có gì đó để cho ta lợi dụng, xin hỏi hắn có giá trị gì cho ta lợi dụng chứ? Nhưng Diêm gia thì có thể từ chỗ ta lấy không ít thứ tốt, Diêm gia quả là có tính toán rất tốt." Vẻ mặt Diêm Thiên Hạo không khỏi có chút xấu hổ, trong lòng Diêm Cẩm Thành không phục đứng dậy,"Cái tên Khúc Lam Y bên cạnh ngươi, cũng không thấy hắn có cái bản sự gì! Chẳng lẽ hắn không lợi dùng ngươi sao! Ta so với hắn cũng không kém! Ta lớn lên cũng không xấu!" Vân Phong nghe đến đó trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ tức giận, chuyện của nàng và Khúc Lam Y, người ngoài có tư cách gì mà biết chứ! "Ngươi......!" Vân Phong căm tức nhìn hắn, người mình để ý lại bị người khác nói như thế, giọng điệu lại còn đúng tình hợp lý như vậy nữa chứ, hắn thì biết cái gì! "Ai da da, ta vậy mà lại bị nói thành như thế không đúng gì cả." Một giọng nói thảnh thơi vang lên, cửa phòng bị người khác đẩy ra, một bóng dáng thon dài cao ngất đi vào, ngũ quan khiến kẻ khác phạm tội của Khúc Lam Y vẫn mị hoặc im lặng tươi cười, chẳng qua lúc nhìn về phía Diêm Cẩm Thành thời, trong nháy mắt mắt hắn chứa đầy lãnh ý. "Sao ngươi lại tới đây?" Vân Phong kinh ngạc hỏi, Diêm Thiên Hạo cũng rất kinh ngạc,"Ngươi......! Ta chỉ mới một mình Vân Phong tiểu hữu! Ngươi......!" Khúc Lam Y cười ha ha, tay vòng qua eo Vân Phong,"Nếu ta không tới, thì lại có tên ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình muốn giành nương tử với bổn đại gia."