Tay phải Hạ Đào nắm chặt tay áo, để đề phòng phong thư rơi ra khỏi ống tay, sau khi ra khỏi Vân Các, liền đi thẳng về hướng Tuyết các.
Bên trong chủ phòng của Tuyết Các, lúc này Lạc Phi Dĩnh đang ngồi ở trước gương đồng, đôi mi thanh tú chau lại một chỗ, dung mạo âm trầm, ngẩn ra nhìn bản thân trong gương.
Đến khi Tử Quyên báo lại: "Tiểu thư, Hạ Đào đến." Gương mặt trong gương kia bôi đầy phấn, lông mày càng nhíu chặt lại: "Nây giờ nàng ta tới làm cái gì? Không sợ Lạc Vân Hi phát hiện sao? Gọi nàng ta vào đây."
Tử Quyên dạ một tiếng, chỉ một lát sau, Hạ Đào mặt đầy bối rối vọt vào.
"Đại tiểu thư!"
"Chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?" Lạc Phi Dĩnh không hài lòng: "Theo ta lâu như vậy, chút chuyện này cũng chưa học được sao?"
"Đúng, đúng." Hạ Đào trầm tĩnh lại, đưa tin trong tay cho Lạc Phi Dĩnh: "Đại tiểu thư, đây là thư mà Tam tiểu thư chặn lại." Tiếp theo, liền nói rõ ràng chuyện nghe trộm được.
Trên mặt Lạc Phi Dĩnh lúc đầu còn có thể duy trì trấn định, sau đó lại cực kỳ hoảng sợ, tay nắm tin run rẩy, nâng tay trái lên, ngăn Hạ Đào đang nói lại: "Ngươi đi ra ngoài trước đi. "
Hạ Đào thấy thế, liền cùng Tử Quyên lui ra.
Lạc Phi Dĩnh hít sâu mấy hơi, thành thạo rút giấy viết thư ra, mở ra xem, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Trên tờ giấy trắng, cũng không phải nét chữ quen thuộc, Lạc Phi Dĩnh thở ra trong lòng, mới nhìn xuống, trên giấy viết: "Nhị hoàng tử hồi kinh, trở mặt với Lục hoàng tử, chú ý thêm!" Sau tin cũng không có kí tên.
Lạc Phi Dĩnh rất khó hiểu, lật phong thư này quan sát một phen, cũng không phát hiện cái gì khác thường, vì thế lại đọc lại tin một lần.
Dù nói thế nào, người viết thư cũng đang nhắc nhở nàng ta.
Lạc Phi Dĩnh ngồi một lúc, gọi Hạ Đào vào, trả thư cho nàng ta, nói: "Làm tốt lắm, sau này, cố lưu ý động tĩnh phía Lạc Vân Hi, rồi trở lại báo cho ta."
Hạ Đào vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu: "Nô tỳ là người của đại tiểu thư, tất nhiên sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ đại tiểu thư."
Mặt Lạc Phi Dĩnh lộ nụ cười đắc ý, Lạc Vân Hi, thời gian dài như vậy, ngay cả nha hoàn bên người cũng không giữ nổi, còn nói gì tới việc giành Đoan Mộc Triết cùng nàng ta!
Sau khi Hạ Đào về viện, trả thư tín về chỗ cũ, lại ra ngoài mà chưa thấy Lạc Vân Hi trở lại, liền thở ra.
Sau nửa canh giờ, Lạc Vân Hi mới cùng Xuân Liễu, mang bọc lớn túi nhỏ từ trên đường cái về phủ.
"Tiểu thư, bạc đều đã xài hết rồi, từ nay về sau nếu có việc, lấy cái gì để làm đây?" Xuân Liễu trưng bộ mặt như đưa đám hỏi.
Lạc Vân Hi xách hai bọc trong tay, liếc mắt nhìn nàng ấy một cái: "Chẳng phải đều ở nơi này sao? Mấy thứ này, đủ để hồi vốn."
Bạc càng ngày càng không đủ xài, ngày tháng mà nàng ở Trung Sơn vương phủ, ra ngoài khảo sát thị trường một chút, cuối cùng quyết định, xây một kỹ viện có phong cách riêng Thần lâu đối diện, ăn mòn Thần lâu từng chút một, lại tới thu thập kẻ phản bội kêu U Nhi kia.
Mà cái đầu tư này, là khá là khổng lồ, tiền tài rất quan trọng, muốn tự lực cánh sinh, hiện nay chỉ có biện pháp tốt nhất là bắt đầu từ y, đúng vậy, theo nghề thuốc! Y thuật của Cửu Khúc Chỉ ở thời đại này đúng là không ai bằng, giống như lời Đoan Mộc Ly nói, Cửu Khúc Chỉ dám xưng đệ nhất, hắn là thứ hai, Lạc Vân Hi thứ ba.
"Thế nhưng, đây là những gì đại phu dùng mà, tiểu thư sẽ không đi làm đại phu chứ?" Xuân Liễu cứng lưỡi, lại nhấc nhấc túi vải trong tay mình: "Trong này có cái ống dài là dùng để làm gì?"
"Ông nghe tự chế." Lạc Vân Hi cũng mặc kệ nàng ấy nghe có hiểu hay không, bỏ lại vài chữ, bước nhanh về hướng Vân Các.
"Tam tiểu thư!" Lạc Ôn từ trên một con đường khác chầm chậm đi tới, gọi Lạc Vân Hi lại.
Chờ khi nhìn thấy trong tay hai người có không ít thứ, hắn kinh ngạc hỏi: "Tiểu thư đi dạo phố sao? Nô giúp người mang về." Nói rồi liền đến nhận.
Lạc Vân Hi lắc người, tránh đi, thản nhiên hỏi: "Quản gia, có chuyện gì sao?"
Lạc Ôn ngẩn ra, nói: "Thái hậu truyền lời tới người, để ngài tiến cung tham gia lễ đính hôn của đại tiểu thư."
Lạc Vân Hi nhướn mày, cười nói: "Ta đã biết."
Lạc Ôn nhìn thật sâu nàng một cái, mới rời đi. Mặt Xuân Liễu đầy lo lắng hỏi: "Tiểu thư, lần trước ngài tới Trung Sơn vương phủ chịu phạt, cũng là vì đắc tội thái hậu trong cung, sao người lại sẽ gọi tiểu thư tiến cung vậy?"
"Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn thôi." Hạ Đào đã sớm biết Lạc Vân Hi tiến cung từ miệng Lạc Phi Dĩnh lúc ở Tuyết các.
Lạc Vân Hi về Vân Các, phái Xuân Liễu ra ngoài, một mình trang bị nhận ống nghe, đợi nàng thu dọn những công cụ này đúng chỗ, đã chảy mồ hôi đầm đìa, gọi Xuân Liễu và Hạ Đào múc nước, tắm rửa sạch sẽ.
Tắm rửa xong, người Lạc Kính Văn phái tới thúc giục cũng đến.
Lạc Vân Hi đổi một chiếc áo mỏng thêu hoa lê, váy dài màu lục, tết bím tóc nhỏ, tóc mái rơi trên trán, nhìn rất mỹ lệ, Lý Tài đến đón người cũng cảm thấy kinh diễm.
Ra cửa phủ, Lý Tài nói: "Lão gia phu nhân đã đi trước, Tam tiểu thư chậm<img src="http://sstruyen.com/images/data/7471/chuong-146-chuong-144-1528649434.3187.jpg" onerror="loadDefault(this)" data-pagespeed-url-hash=2125215561 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
44 chương
144 chương
44 chương
16 chương
137 chương