Thiên ma kiếm
Chương 99 : Sống chết cách nhau một bước
Dịch Thiên dần dần lơ lửng đôi chân cách mặt đất chừng mười lăm centimet, đôi mắt sáng rực hoàng kim quang sắc.
Dịch Thiên nhẹ nhàng tiến đến,trông không khác gì một vị đại la thần tiên xuất hiện tại trần gian. Cứ mỗi lần Dịch Thiên tiến tới một chút trên mặt đất bắt đầu chấn động,một cỗ sức mạnh cực lớn bắt đầu tràn ra,uy lực vô song,sức ép nặng tựa thái sơn.
Ầm....ầm.....
Hớn trăm người đang đứng quan chiến xung quanh liền bị cỗ xung lực mạnh mẽ kia chấn lụi lại gần mét. Cả con đường giờ khắc này chỉ còn Dịch Thiên và lão già Mã Quảng Nhiên.
Một cuộc ám chiến vô hình bạo phát, thân thể hai người đều phát ra những nguồn năng lượng như bão táp điên cuồng, hình thành một cỗ năng lượng như lốc xoáy, trong hư không không ngừng vang vọng tiếng sấm sét truyền đến.
Á......
Mã Quảng Nhiên đột ngột la lên thất thanh lão bay ngược về phía sau miệng hộc ra một đống máu tươi nhìn trên ngực của mình phát hiện một vết chém khá sâu. Thì ra trong lúc hai người đang ám chiến, Dịch Thiên nhanh chóng huy động ngân kiếm tung ngay ra đệ nhất kiếm: “ Xuyên Thiên Phá Không.”
Một kiếm lao nhanh đến mức không thể nhìn thấy đâm thẳng vào ngực của lão. Thế nhưng, ngũ giai thì vẫn là cao thủ hạng nhất, tu luyện đến mức độ này như lão thân thể có thể xem gần như kim cương bất hoại, cứng chắc vô cùng đấy là chưa nói đến công pháp lão tu luyện lại chính là của một đấu sư.
Một kiếm vừa rồi không thể lấy mạng lão già. Đôi lông mày Dịch Thiên khẽ cau lên. Đệ nhị kiếm: “ Lâm Vương Nộ Thiên.”
Một kiếm xuất ra thiên địa biến sắc.
Lực lượng ba động khủng bố bành trướng trong không gian, một cỗ áp lực oai dũng vô hình tỏa ra tứ phía, vô số người quan chiến bị chấn bay khỏi mặt đất.
Mã Đào Nhiên biến sắc,lão không tỏ ra tâm ý xem thường Dịch Thiên. Một tầng hộ thể đấu khí cực kì chắc chắn xuất hiện bên ngoài. Lão tận lực tung ra một chưởng lực lượng cực kỳ uy mãnh hóa thành một đạo thanh sắc đại đao ngênh đón kiếm khí dài năm trượng đang hùng dũng lao tới, hai cỗ đại lực như vậy sau khi chạm vào nhau không ngờ lại vô thanh vô tức.
Keng keng keng
Đột nhiên những âm thanh thanh thúy vang, chỉ thấy kiếm khí của Dịch Thiên từ một hóa bảy,từ bảy hóa mười bốn cứ như thế bảy bảy bốn mươi chín kiếm được biến thành lao như tên bắn lượn vòng xung quanh đại đao kia rồi cắt nó ra như cắt rau củ. Chưa hết sau khi cắt nát đại đao năng lượng từ đòn đánh của Mã Quảng Nhiên bốn mươi chín kiếm tiếp tục lao đến với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy.
Ầm ầm ầm
Bốn mười chín kiếm lao đến,Mã Quảng Nhiên đương nhiên không để nó tiến sâu thêm lão liên tục phách chưởng phá nát được bốn mươi kiếm,chín kiếm kia nhanh hơn chút đã đâm vào lớn đấu khí hộ thể của lão. Thân thể Mã Quảng Nhiên rung động, không tự chủ được lùi về phía sau một bước, lão có cảm giác khí huyết trong ngực như muốn trào ra, đau đớn âm ỉ. Lão chấn động dị thường, Dịch Thiên, không ngờ lại có thể công kích buộc lão phải thoái lui một bước.
Quá nửa con đường lớn đã bị hủy, những vết nứt to và rộng trên hai mét xuất hiện trên mặt đất, những mảnh thi thể la liệt trước đó trên con đường bị cỗ năng lượng kích phá, tàn bạo đến nỗi một chút cũng chẳng còn, trên đất chỉ còn lưu lại những vệt huyết tích.
Binh sĩ và những người tu luyện đứng xem bên ngoài không ngừng lui ra xa, chỉ dám đứng từ xa nhìn lại, không dám đến quá gần. Trong lòng mỗi người tràn đầy cảm giác kinh sợ, một gã thanh niên cao thủ không ngờ lại đánh trọng thương một vị lão tiền bối nổi danh đã bước vào hàng ngũ giai tuyệt thế cao thủ, đây thật là việc mà bọn họ không dám tưởng tượng!
Sau trận chiến lần này, danh tính Dịch Thiên nhất định sẽ được truyền tụng khắp đại lục. Nếu như may mắn không chết, hắn không nghi ngờ gì sẽ trở thành một nhân vật truyền kỳ trong lớp trẻ.
Dịch Thiên cảm thấy cứ mỗi lần tung ra một kiếm cơ thể càng suy nhược. Hắn cảm giác bên trong đan điền như trống rỗng. Trong trận chung kết hắn chỉ cần tung ra hai kiếm đã đủ kết liễu Mộc Cự Nhân. Thế nhưng lần này sau khi tung ra hai kiếm cực mạnh mà chỉ có thể làm trọng thương được cái lão kia đây là việc hắn khá bất ngờ.
Hắn hít một hơi thật sâu đôi mắt bỗng phát hào quang hoàng kim chói lòa. Dịch Thiên gầm lên thật lớn ngân kiếm trong tay đột nhiên vỡ vụn, kế tiếp đó một cực đại thần kiếm dần hóa ra lơ lửng trên đầu Dịch Thiên. Thần kiếm tỏa ra năng lượng cái thế uy nhiếp tứ phương. Ảo ảnh thiên vương đứng sau lưng Dịch Thiên đưa tay cầm lấy thần kiếm kia. Dịch Thiên hét to: “ Đệ tam kiếm- Lôi Hỏa Thiên Cương”
Thiên vương đứng sau lưng Dịch Thiên cũng hả miệng gầm lên, gió thổi mạnh hơn. Trời đất tối sầm. Sấm sét bắt đầu đánh vào thần kiếm trên tay Thiên Vương liên tục vậy như đang tích năng lượng.
Mã Quảng Nhiên biết có chuyện không hay xảy ra lão lấy toàn bộ sức mạnh của mình tập trung vào đôi tay. Một đợt năng lượng khủng bố bắt đầu ba động.
Ầm Ầm....
Tiếng ầm ầm vang lên trong không khí kết hợp với tiếng xì xèo từ thần kiếm tạo nên cảm giác rùng rợn không thể tả. a.... a....
Dịch Thiên và Mã Quảng Nhiên đột ngột hét to, hai chiêu cực mạnh lao thẳng vào nhau. Dịch Thiên sau khi xuất chiêu trên cơ thể hắn đột ngột phát lên liên tục các tiếng nổ. Máu trên cơ thể bắt đầu chảy. Máu chảy từ tay, từ lỗ mũi. Hắn quỳ một chân xuống,đôi mắt không dời khỏi kiếm thứ ba trong Thiên Vương kiếm pháp.
Lôi hỏa Thiên Cương mang theo năng lượng chí dương chí cương vô cùng bá đạo nó xé gió mà phóng, điện tích xì xèo trên đường đi nhìn cứ ngỡ như nó xé toạt một mảng không gian nào đó. Song Chưởng của Mã Quảng Nhiên cũng không vừa. Chưởng vừa rồi lão đã dồn toàn bộ năng lượng trong cơ thể mà phóng ra sức mạnh không gì bàn cãi.
Ầmmmmmm...............Ầmmmmmmmmmmmmm
Liên tục hàng trăng tiếng nổ do va chạm vang lên, nhiều người dù đứng cách đó khá xa nhưng vẫn bị sức mạnh của nó chấn cho bay ra xa.
Ầmmmmm
Lại một tiếng nổ nửa vang lên, Lôi Hỏa Thiên Cương kiếm uy dũng vô song nó đối chọi gay gắt với chưởng phách của Mã Quảng Nhiên. Những vụ nổ cứ thế xảy ra liên tục.
Bùng..........
Cuối cùng Lôi hỏa thiên cương kiếm cũng xuyên nát năng lượng từ phách chưởng của Mã Quảng Nhiên. Nó lao đến như một con hổ đói tấn công lão.
Phập.
Lôi hỏa Thiên cương kiếm đâm xuyên qua cơ thể Mã Quảng Nhiên. Kết thúc rồi sao? Một thanh niên trẻ tuổi có thể ra tay giết chết một đại cao thủ đạt cấp độ ngũ giai hay sao? Nếu chuyện này truyền ra ngoài nhất định sẽ lại một đại đại chấn động.
Dịch Thiên nhìn tận mắt thấy kiếm khí đâm xuyên qua cơ thể lão,hắn cười nhếp môi. “ ọc” miệng hắn thổ huyết hắn cảm thấy nhiều huyệt đạo cũng như kinh mạch trong người đã đứt cả. Hắn bây giờ sức cùng lực kiệt thật rồi.
“ Thằng tiểu tử,ngươi nghĩ có thể đánh bại lão phu hay sao?”
Đột nhiên tiếng nói của lão già Mã Quảng Nhiên vang lên. Dịch Thiên hết sức bất ngờ,đôi mắt ngơ ngác nhìn thân thể lão đang từ từ đứng dậy. Nhìn kĩ trên bụng lão như có một cái gì đó trông rất lạ. Nó đã bị vỡ ra nhưng không ngừng phát sáng.
Mã Quảng Nhiên nghiến răng nói: “ Khen cho tiểu từ ngươi tuy tuổi trẻ nhưng đã có sức mạnh đáng sợ đến thế, nếu trong tay lão phu không có Pháp Bảo giúp ngăn chặn sức sát thương thì giờ phút này lão đã tử mạng dưới tay tiểu tử ngươi rồi.”
“ Pháp bảo”- Dịch Thiên nói hai chử trong đau khổ hắn làm sao biết trong tay lão có cái pháp bảo lợi hại đến thế, trong lúc nguy cấp nó chặn và giảm đi rất nhiều sát thương từ đòn Lôi Hỏa Thiên cương kiếm của mình. Không lẽ số phận của một thanh niên xuất chúng,lưu lạc từ thế giới khác đến,may mắn được học tài nghệ siêu phàm nay lại bỏ mạng tại đây?
Hắn thực sự không cam lòng. Long Vũ phá vớ cấm chế Dịch Thiên đã tạo ra nhằm tránh để nàng không làm phiền hắn lúc giao tranh,Long Vũ nói: “ Thiên Nhi đến đây thôi,ngừng lại đi ngươi sẽ chết mất,hắn ta quá mạnh. Mối thù này ngày sau trả cũng được mà,ngừng lại đi.”
“ Ngày sau trả sao?”- Dịch Thiên nói trong đau khổ: “ cô cô liệu bây giờ có thể lùi được sao, đệ tử đã đến mức này rồi, kinh mạch toàn thân đã tổn thương nghiệm trọng,mối thù này bây giờ không trả thì bao giờ mới trả?” Câu cuối cùng hắn bỗng nhiên nói lớn,khiến Long Vũ bên trong Thiên Ma Kiếm một đợt rung động.
Dịch Thiên thét lớn: “ Thiên Vương kiếm Quyết đệ tứ kiếm”
“ Thiên Vương tái xuất quỷ thần tịch diệt”
Một đạo kiếm khí bảy trượng bắn thẳng lên không trung, Hoàng kim kiếm khí như bao trùm trong mắt. Đây là một đao có quan hệ sinh tử, có khả năng xuyên phá hư không, thành bại chỉ trong một kiếm này!
Khi đệ tứ kiếm từ trên không phách hạ, Mã Quảng Nhiên biết rằng thời khắc này năng lượng sinh mạng của Thần Nam đã hao tận, đây là một kích sau cùng, nếu tiếp được một kiếm cuối này lão sẽ toàn thắng. Tuy thân đã thụ trọng thương, nhưng lão bất chấp thương thế, ép buộc bản thân điều chỉnh đạt tới trạng thái điên cuồng, lão quyết không chịu đựng nổi nếu bị bại về tay của một tên hậu bối.
Kiếm thứ tư của Thiên Vương Kiếm quyết phá vỡ hư không, ánh sáng chói lọi cả trường đấu, một đạo kinh lôi xuất hiện trên không.
Hoàng kim kiếm khí cuối cùng cũng va chạm với thanh sắc đao mang của Mã Quảng Nhiên, kiếm khí vẫn vô thanh vô tức mà thôn phệ thanh sắc đao mang. Bất quá lần này nó không hóa thành nhiều ảnh, tiêu thất tại không trung, mà tiếp tục hướng về phía trước mà công phá, kiếm khí chói lọi sáng rực cả trường đấu.
Mã Quảng Nhiên đại kinh, lập tức huy động song chưởng, phát xuất từng đạo từng đạo đại lực bài sơn đảo hải.
Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, hoàng kim sắc kiếm khí cùng thanh sắc đao mang đều không thấy nữa, thiên địa trở lại trời quang mây tạnh, trong trường một khoảng tĩnh lặng.
"Ha ha..." Trong quảng trường vang lên tiếng cười lớn Mã Quảng Nhiên. Mặc dù trước ngực bị chém một nhạt sâu tới mức có thế nhìn thấy xương nhưng lão ta vẫn cười rất hào hùng đắc ý. Lão đã tiếp kiếm thứ tư của Thiên Vương Kiếm quyết, sinh tử cách nhau một bước, nhưng lão vẫn có thể đứng thẳng dậy.
Sau một hồi rất lâu cười một cách điên cuồng mới dừng lại, Mã Quảng Nhiên nói lớn: "Ngươi cho rằng thứ võ công trong người ngươi đủ để chiến thắng ta sao? Hừm, thật ngây thơ!" Lão ta quay người lại nói với đám đông ở bên ngoài: "Kẻ hung đồ này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng sinh mệnh, chết là cái chắc, bây giờ ta chém lấy đầu hắn để tế cho những người đã chết!"
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
574 chương
301 chương
109 chương
817 chương
50 chương
195 chương