Thiên ma kiếm
Chương 51 : Thắng bại ?
Những dòng máu liên tục chảy ra trên người tên thanh niên tóc đỏ,tất cả chúng đều được hút đến Cự Linh Chưởng đang dần hình thành,bán kính mười mét xung quanh cự linh chưởng kia cứ như là huyết vực những cây cối cọng cỏ mới vừa rồi còn tốt tươi nhưng bậy giời như đã mất đi sức sống trở nên héo úa.
Bên này, Lục Thanh mặc dù vẫn trienr khai tuyệt chiêu “ Vạn chông xuyên địa” thế nhưng rõ ràng cứ mỗi lần những cây chông từ dưới đất chui lên chạm vào tầng huyết vụ kia là nó lại bị ăn mòn nhanh chóng.Sắc mặt của Lục Thanh cũng trở nên khá nhợt nhạt hắn không muốn tiêu tốn đấu khí một cách vô ích nữa điều bây giờ hắn cần làm là chờ đợi sư tỷ cảu hắng cùng gã thanh niên tóc đỏ kia tùng đòn cuối cùng.
“ Huyết sắc Cự Linh Chưởng”
“ Cự Đại Phong Đao “
Hai tiếng hét đồng thời vang lên theo đó một bàn tay huyết sắc cùng một đại đao màu xanh lục lao vào nhau.
Ầm
Tiếng va chạm như tiếng sấm giữa trời cao,sự va chạm ác liệt của hai chiêu thức cường đại,hai bên không ai nhường ai. Huyết sắc cự linh chưởng kia chính là được tạo thành từ huyết khí tu luyện của những kẻ huyết môn,tuyệt chiêu này bá đạo ở chỗ nó lấy chính máu của người đó để gia tăng sức mạnh cho chính mình.
Bàn tay huyết sắc kia hình như có tính xâm thực vô cùng mạnh đao phong va chạm kịch liệt với nó dần bị thu nhỏ lại giống như đang bị chính màng huyết sắc bên ngoài Cự Linh thủ ăn mòn.
Ầm... Ằm...
Kình lực chấn mạnh,Mộc Uyển vô lực từ trên không rơi xuống,thấy tình cảnh của sư tỷ mình như vậy,Lục Thanh ngay tức khắc lao nhanh đến đở sư tỷ mình,nhưng do có lẽ khi nãy hắn đã dùng quá nhiều sức làm phân tán sự tập trung của tên tóc đỏ nên sau khi đở được Mộc Uyển liền ngã dài trên mặt đất.
Khuôn mặt xinh đẹp kia bây giờ không còn tí huyết,đôi mắt nhắm nghiền lại hiển nhiên đã bất tỉnh.
Đám bụi khí sau vụ nổ do Huyết sắc cự linh chưởng và cực đại phong đao gây ra chưa hoàn toàn tan đi.” Vút” chưa kịp định thần thì từ trong làn khói mù mịt đó một bàn tay đỏ như máu lao nhanh ra nhắm về hướng hai người Lục Thanh mà phong đến.
Rõ ràng đấy chính là Huyết sắc cự linh nó chưa hoàn toàn bị cực đại phong đao phá hủy mặc dù bây giờ hình dạng của nó có phần nhỏ hơn lúc trước thế nhưng uy lực cùng sự đáng sợ của nó thì không thể xem thường.
“ Khốn Kiếp” Thấy tình cảnh trước mắt Lục Thanh không thể không mắng một câu,bây giờ Mộc Uyển đã bất tỉnh,chỉ còn mình hắn.Lấy từ trong người ra một quả đan dược màu xanh lục nhét vào miệng.Sắc mặt nhọt nhạt vưa nãy cũng dần khôi phục chút huyết sắc.
“Á.....” Hét lên một tiếng dài Lục thanh bỗng trở nên vô cùng dữ tợn,con ngươi màu đen bỗng hóa thành màu xanh lục,đững thảng người chắn trước Mộc Uyển đang năm yên bất động.Hai bàn tay chăp lại với nhau,đấu khí màu xanh lục cuồn cuộn dâng trào.
“ Bách Mộc Khiên.”
Lục Thanh ngay tức khắc sử dụng một trong những kĩ năng phòng ngự mạnh nhất của tông môn mình “ Bách Mộc Khiên” Cúng giống như tên gọi một lá chắng được hình thành từ đấu khí của bẩn thân hắn.Lá khiên này trông vô cùng vững chắc như có thể ngăn cản hết thảy mọi thứ.
Ầm......
Huyết chưởng vừa chạm vào lá chắn liền ngay lập tức phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.Kình phong một lần nữa nổi lên đánh văng Lục Thanh và Mộc Uyển ra một đoạn chừng mười mét,nặng nề ngã trên mặt đất,lục thanh phun ra một búng máu.Mặc dù đã sừ dụng đến một trong những tuyệt chiêu phòng thủ mạnh nhất của tông môn thế nhưng ban đầu ahwns đã bị nội thuong khá nghiêm trọng lại phải dùng thêm một khỏa đan dược nhằm hội phục lại một ít đấu khí đẻ sử dụng chiêu này bảo toàn tính mạng.Bây giờ hắn hoàn toàn suy kiệt nếu tên đó đến gần đạp hắn một phát thôi chắc cũng khó sống đến ngày mai.
Bên kia tên thanh niên tóc đỏ cũng không khá hơn là bao,việc sử dụng sát chiêu khiến hắn mất đi một lượng máu khá lớn cùng với việc liên tục bị các vụ va chạm chiêu thức làm kình lực trong đó liên tục cắn trả lại khiên hắn trọng thuoeng không nhe.
Quỳ nửa người trên đất, miệng đầy máu tươi hắn hận thù nhìn hai người Lục Thanh:
- Thật không ngờ được tuyệt kĩ mà tổn hao tinh thần tu luyện suốt bao nhiêu năm trời lại không thẻ tiêu diệt được hai người các ngươi.Vậy coi như hôm nay mạng các ngươi lớn lần sau ta sẽ đến lấy cả vốn lấn lời.
Nói xong cơ thẻ gã ngay tưc khắc hóa thành một đám vụ khí biếng mất không tung tích.Chiêu mà gã vừa dùng chính là một kĩ năng chuyên dung để chạy trốn của Huyết Môn khi gặp phải cường địch chỉ khi nào cần thiết mới được sử dụng mà thôi.
Thở dài một hơi, Lục Thanh cảm thấy mình thật may mắn nếu vừa nãy tên kia hạ quyết tâm giết cho bằng được hai người bọn hắn thì chắc ngày này năm sau chính là ngày giỗ của mình cùng Mộc Uyển rồi.
Lây từ trong người ra hai vien thuốc khác màu xanh lục đậm,một viên nhét vào miệng mình một viên nhét vào miệng của Mộc Uyển đang nằm bất tỉnh ở kia.Dùng đấu khí đẩy viên đan dược vào trong miệng của Mộc Uyển,viên đan dược được tạo từ nhiều loại thảo mộc quý hiếm ngay khi vào miệng lập tức tan ra,sắc mặt trắng bệt của Mộc Uyển cũng dần trở nên hồng hào hơn.
“Sư Tỷ! Sư Tỷ!” Theo tiếng gọi của Lục Thanh đôi mắt như mắt phượng của Mộc Uyển từ từ mở ra nàng ngồi dậy ngó xung quanh một hồi sau đó hỏi tình hình về tên thanh niên tóc đỏ đó.Lục Thanh đáp:
- Rời khỏi đây trước rồi hãy nói tiếp!
Hai người Mộc uyển cùng Lục thanh nhanh chóng rời khỏi bãi đất đó,ngay khi hai người rời đi Dịch Thiên từ mọt chỗ bí mật nhảy xuống nhìn về hướng hai người Mộc Uyển sau đó lại nhìn về hướng tên Huyết môn vừa bỏ đi sau đó chạy thật nhanh theo đường đó.
Truyện khác cùng thể loại
327 chương
6 chương
685 chương
75 chương
225 chương
1273 chương
61 chương