Thiên ma kiếm
Chương 48 : Phong vân tái khởi
Lúc này tại bàn Dịch Thiên hai người,nam tên Lục Thanh nữ tên Mộc Uyển,hai bên nói chuyện khá cởi mở nói cười vui vẻ,trong lúc nói chuyện điều đầu tiên Dịch Thiên cảm nhận được chính là vị thanh niên tên Lục Thanh này rất vui tính thế nhưng vị tỷ tỷ của huynh ta thì hoàn toàn ngược lại,suốt nãy giờ không nói một tiếng.Trong lúc hai người vẫn đang nói chuyện thì tiếng nói từ bàn bên cạnh truyền sang:
- Hàn huynh, huynh có biết cách đây gần 15 ngày trên bầu trời có xảy ra dị tượng không?
Người được gọi Hàn huynh kia có vẻ kinh ngạc sau đó liền đáp:
- Có sao? Sao ta không hay biết chút nào vậy?
Vị thanh niên kia liền cười đáp:
- Chuyện này huynh không biết cũng đúng bởi nó xuất hiện lúc giữa đêm.Còn nữa ta nghe một vị pháp sư trong tộc nói có lẽ là một thần binh gì đó xuất thế nên mới có hiện tượng như vậy!
“ Thần Binh? ” vị Hàn huynh kia kinh ngạc mắt trợn ngược hỏi lại ngay:
- Vậy rốt cuộc là cái gì xuất thế ? tại sao lại dẫn đến thiên tượng?
Vị thanh niên kia liền lắc đàu đáp: nếu đệ biết thì đã nói cho huynh nghe từ lâu rồi!
Bỗng một vị thanh niên áo lam từ một bàn bên cạnh nói:
- Chuyện này thực sự không đơn giản như những gì chúng ta vẫn nghĩ đâu?
Vị thanh niên kia thấy vị huynh đệ này nói vậy liền hỏi lại:
- Không biết huynh đệ này có biết gì xin hãy nói cho mọi người ở đây cùng nghe!
Vị thanh niên áo lam kia gật đầu khuôn mặt bỗng trở nên nghiêm túc nói:
- Cha ta có một vị bằng hữu là người của Ngũ Hành Môn từ đó ông biết được ngay lúc Thiên tượng xuất hiện thì từ trên 5 đỉnh núi của Ngũ Hành Sơn bỗng bắn lên trời 5 tia sáng cực mạnh.Ta còn nghe cha ta kể lại từ sau chuyên đó ngũ môn có vẻ như rất gấp gáp chuyện gì đó họ đã phái tất cả những đệ tử kiệt xuất nhất của mình xuất sơn.
Hai người thanh niên sắc mặt đanh lại,hắn không nghĩ được chuyện này lại kinh động đến ngũ hành môn trong truyền thuyết,tại nơi đó được xem như là thánh địa của Tu Chân Giới khó ai có thể đặt chân lên được.
Ngồi bên này Dịch Thiên cũng khá choáng vứi những tin này nếu như hắn tính không lầm thì cái ngày mà xảy ra thiên tượng kì biến kia cũng chính là ngày hắn gặp được Thiên Ma Kiếm.Có lẽ vì Dịch Thiên đang rơi vào trầm tư nên hắn không để ý đến sắc mặt cảu Lục Thanh và Mộc Uyên bỗng trở nên khá khó coi họ liếc mắt nhìn nhau, bốn mắt như đag trao đổi điều gì đó sau đó chỉ thấy họ gật đầu và đứng dậy nói:
- Dịch huynh đệ bọn ta có chút chuyên cần giải quyết nên xin được cáo từ trước bữa cơm ngày hôm nay cọi như ta mời huynh.
Nói xong hai người lập tức xoay người bỏ đi.Bị cắt đứt mạch suy nghĩ Dịch Thiên không kịp nói gì thì đã thấy hai người Lục Thanh đã khuất bóng sau cầu thang.Hắn chỉ lắc đầu cười sau đó lại lo ăn.
Bước ra khỏi Cúc Quan Lâu hai người Lục Thanh cùng Mộc Uyển thẳng bước trên con đường chính trong thành.Cuối cùng Lục Thanh cũng phá vỡ im lặng giữa hai người:
- Tỷ tỷ không biết sư phụ giao chúng ta tới nơi này bí mật dám sát các cao thủ lần này tham dự đại hội là có ý gì nhi?
Vẻ mặt mình thản của Mộc Uyển bỗng có chút nghiêm túc liền đáp:
- Sư đệ, ta nghe sư thúc nói trong đại hội ở đây có khả năng xuất hiện một người,người này có thể nắm vận mệnh cảu toàn Tu chân Giới thậm chí cả Tiên Ma Đại Lục,Thế nhưng người đó như thế nào thì người lại không nói rõ tỷ thực sự không biết phải nói sao đây?
Lục thanh cũng nghi hoặc đủ điều nhưng cũng không dám hỏi thêm bởi hắn biết sư tôn mình cùng các vị sư thúc đã làm gì thì luôn có nguyên do của họ cả.
- Sư tỷ vậy.......
Ngay lúc Lục Thanh chưa kịp nói hết câu bỗng nhiên Mộc Uyên phất tay ngăn cản,ánh mắt nheo lại liếc nhìn về một hướng.Lục Thanh biết chắc đã có chuyện gì đo liền truyền âm nhập mật nói: “ Sư Tỷ rốt cuộc là có chuyện gì vậy? “
Không chậm trễ Mộc Uyên liền truyền âm đáp lại: “ sư đệ à xem ra lần này không chỉ có riêng ngũ Hành Môn suất sơn mà cả Ma môn cũng hành động rồi!”
Sác mặt trở nên khó cọ Lục Thanh hỏi lại: “ Ma môn ư?
Mộc uyên không đáp chỉ gật đầu sau đó nói bám theo xem thử mục đích lần này chúng tên đây là gì?.
Nói rồi hai người Mộc Uyển chạy vào một con hẻm vắng người sau đó triển khai thân pháp vô cúng sảo diệu,hai người lướt đi trên các mái nhà nhẹ như một cơn gió vậy.
Được người khác trả tiền,mặc dù Dịch Thiên không thiếu tiền để trả,thậm chí hắn còn có nguyên cả một núi gia tài trong giớ chỉ thế nhưng từ lúc suất sơn đến giờ hắn vẫn chưa thể dùng được lần nào hắn định bữa nay sẽ sài sang một bữa ai ngờ đâu...
Không bận tam quá nhiều bây giờ chưa sài đưuọc thì bữa sau sài,ăn xong Dịch Thiên ra khỏi cúc quan lâu tiến thẳng về nơi mình ở trọ.Trên đường đi hắn cứ luôn nghĩ đến cái gọi là Ngũ Hành sơn rồi Ngũ hành Môn gì gì đó !
Truyền một đạo ý nghĩ vào trong Thiên Ma kiếm,Dịch Thiên muốn hỏi rõ Cô Cô bởi hắn luôn nghĩ cô cô là một người thông minh chuyện gì cũng biết mặc dù tính cách có lúc nóng lúc lạnh nhưng cũng sẽ không dấu mình.Và tất nhiên hắn cũng không thất vọng khi nghe Long Vũ truyền âm lại đáp: “Khi nào về ta sẽ nói rõ cho ngươi.”
Vút......
Một đạo bóng đen bay vút với tốc độ mà người bình thường khó có thể nhìn thấy.
Vút...Vút....
Lại thêm hai đạo bóng đen bay theo sau.có vẻ như là hai đạo bóng đen sau cúng đang truy đuổi đạo bóng đen đằng trước,những việc này sao qua nổi mắt của Dịch Thiên,hắn liền triển khai thân pháp nhẹ như gió bàm theo điều đáng sợ đó chính là khi Dịch Thiên triển khai thân pháp nhưng người xung quanh đang đi trên đường không ai hay biết.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
574 chương
301 chương
109 chương
817 chương
50 chương
195 chương