Thiên ma kiếm
Chương 45 : sơ nhập đế đô
Mây trắng lững lờ trôi,những cơn gió cứ xuyên qua xuyên lại trên khuôn mặt Dịch Thiên,những ngôi nhà cao lớn,các tòa thành thị bắt đầu nhỏ lại,trông bây giờ chẳng khác nào một con kiến.Cái cảm giác bay giữa không trung này vo cùng thích thú,chàng cảm nhận được độ loãng của không khí khi càng lên cao,khí lạnh từ những tầng mây chạm vào da thịt.
Trên lưng thanh sắc á long mười người vẫn bảo trì trầm mặc,vốn trước khi đi ai cũng đã được nhắc nhở,khi bay trên cao nếu như người nào cảm thấy thực lực chưa cao thì tốt nhất không nên lên tiếng tránh bị khí lạnh xâm nhập,làm thể lực cũng như việc hít thở trở nên khó khăn.
Thanh sắc Á Long theo lệnh của Vị Long kị sĩ kia cứ nhắm về hướng tây bắc mà bay nơi tọa lạc của kinh đô Vương Lan đế quốc- Thăng Long thành.
Rừng núi cứ liên mien bất tận,Dịch Thiên ngồi trên lưng Á Long mà cảm thán không thôi,không nói đến tốc độ cực nhanh của Thanh sắc Á Long này,chỉ nói đến cái thế giới này mà thôi,một thế giới thật sự quá rộng lớn,với những cánh rừng trải dài màu xành không thấy tận cùng, những ngọn núi vô cùng hung vĩ.
Cứ như vậy từ trong đáy lòng của Dịch Thiên chàng bỗng nổi lên một cảm giác,một mong muốn sau này cùng những người mình yêu đi ngao du thiên hạ làm những điều mà các nhân vật trong các tiểu thuyết kiếm hiệp mà hắn đã từng đọc,viết lên một chuyện tình,một bản anh hùng ca tráng lệ.
Ngồi trên lưng thanh sắc á long gần ba giờ,trong suots ba giờ này không ai lên tiếng giữ yên lặng,cuối cùng từ đằng xa mọi người có thể mập mờ nhìn thấy một tòa thành to lớn đang dần xuất hiện.Tòa thành được xây dựng bằng loại đá màu trắng vô cùng chắc chắn xuất hiện trước mặt đám người Dịch Thiên.Trên mặt tường hai bên thành điều có điêu khắc hình những con rồng như đang muốn phá không bay lên trời.
“ Tộc trưởng chúng ta đến nơi rồi! “- Vị Long kỵ sĩ kia này giờ đứng trên cổ con rồng bỗng phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Công Tôn Long nghe vậy gật đầu nói:
- Mọi người nghe cho kĩ đây! Bây giờ chúng ta đã đến đế đô,không ai được hành động hay làm việc gì quá mức cho phép,đây vốn là nơi ngọa hổ tang long cho nên đôi lúc chúng ta nên nhẫn nhịn một chút cũng không sao!
Âm….Ầm….
Kình phong nổi lên,tiếng cánh rồng va đập tạo ra những âm thanh ầm ĩ không thôi.Đáp xuống một bãi đất cách Thăng Long thành không xa, mười người bọn Dịch Thiên nhanh chóng nhảy khỏi lưng rồng.
Sau khi xuống Dịch lấy làm lạ liền hỏi Công Tôn Long:
- Tộc trưởng tại sao chúng ta không bay thẳng vào bên trong mà lại đáp bên ngoài?
Công Tôn Long mỉm cười đáp:
- Thăng Long thành luôn có một quy luật bất di bất dịch là dù có là ai đi nữa khi vào thành cũng không cho phép cưỡi bất cứ ma thú nào bay vào,nếu những người muốn cùng ma thú vào thành phải đi bằng cổng khác,tại cổng đó sẽ có các lính gác kiểm tra nghiêm ngặt hơn.Ai làm trai luật tất nhiên sẽ gặp rắc rối lớn đấy haha…
Nói xong ông cười to.Dịch Thiên gật đầu điều đầu tiên chàng cảm nhận được chính là nơi này được canh gác rất nghiêm không dễ gì có những chuyện không hay xảy ra cả.
Mười người bọn Dịch Thiên bắt đầu tiến nhập thành,vị long kị sĩ kia cùng con rồng của mình phải vào bằng đường khác.
Thăng Long Thành chính là đé đô của Vương Lan đế quốc,nơi này còn là trung tâm kinh tế lớn,mua bán các loại mặt hàng,trung tâm của cá sự kiện lớn nhỏ khác nhau,nói chung lại đây là tòa thanh vô vô cùng phồn hoa.Tất nhiên trong vòng một tháng trở lại đây tại Thăng Long thành cả thành vô cùng tấp nập,người ra vào như nước lũ,tát cả vì hai đại sự kiện một là Sinh nhật của đại công chúa Như Nguyệt và hai chính là Sự kiện mà 5 năm tổ chức một lần “ Đại Hội Tu Chân Giới ”.
Dịch Thiên cùng đoàn người tiến vào trong thành,chàng cảm thấy tòa thành này thật sự quá lớn những khu buôn bán vô cùng tấp nập,những câu nói qua lại vô cùng nhộn nhịp.
Đến một nhà khác sang trong bên trong Thăng Long thành trên tấm cửa hiệu có đề bốn chứ: “ Nhà khách Hoàng Gia”- Cái tên cúng đã nói lên tất cả,nơi này chỉ tiếp những vị khách quan trọng của hoàng gia.
Đến trước chủ quẩy,Công Tôn Long đưa ra lệnh bài của gia tộc,vị chủ quán có phần ngoài 50 kia cầm lệnh bài lên ngó nghiêng ngó dọc sau đó gật đầu mỉm cười nói:
- Ngài chắc là tộc trưởng của Công Tôn Gia Tộc,tại hạ đã nghe danh từ lâu.
Sau đó lão chủ tiệm liền vẩy tay kêu một gã tiểu nhị đến dặn dò:
- Ngươi mau dẫn những người của Công Tôn gia tộc đén nơi nghhix ngơi nhớ phải phục vụ chu đáo không được làm mất thể diện của Nhà Khách hoàng Gia ta.
Tên tiểu nhị gật đầu lia lịa sau đó dẫn đường cho những người Công Tôn Long.Đi qua các dãy hành lang Dịch Thiên để ý thấy một điều chính là ai ở nơi đay đều ăn mặc khá là sang trọng và quyền quý.Bọn chúng khi thấy Dịch Thiên đều lộ ra ánh mắt châm chọc và xem thường,có lẽ là vì bộ trang phục mà Dịch Thiên đang mang trên người khá bình dị và không có gì nổi bật……
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
574 chương
301 chương
109 chương
817 chương
50 chương
195 chương