Thiên ma kiếm
Chương 10 : Lý lẽ
-“ Cữu Vĩ Linh Hồ” ha…ha! Cái tên nghe hay đấy, nhóc con vì thấy hứng thú với cái tên này ta sẽ khoan hồng với người,thay vì giết chết rồi ăn,ta sẽ ăn sống,thấy ta thế nào quá độ lượng đúng không?
Cữu Vĩ hồ vừa nói vừa lộ ra hàm răng sắc nhọn đến nổi da gà,cái răng nào cái răng nấy đều dài chừng 7-8cm,trắng tinh.
- “Độ lượng cái rắm” Đấy là câu nói ngay lập tức xuất hiện trong đầu Dịch Thiên khi vừa nghe con Hồ Ly nói,tất nhiên là chỉ chửi thầm không dám nói ra.Dịch Thiên nở một nụ cười bất đắc dĩ bắt đầu nịnh con hồ ly:
-Dạ anh hồ Ly đẹp trai,đệ gầy thế này lấy thịt đâu cho huynh ăn….
-không sao ta thích gặm xương đặc biệt là của loài người,đừng bận tâm ha…ha”
Nghe con Hồ ly này đáp,lưng của Dịch Thiên đã ướt đẫm mồ hôi.Dịch Thiên vẫn kien trì nở nụ cười yếu ớt nói tiếp: “ Hồ ly đại ca,ta cho huynh biết một bí mật nhé,đệ 1 tháng nay chưa tắm,người hôi lắm không ăn được đâu,có khi khiến huynh hồ ly đẹp trai đây đau bụng,làm mất hình tượng với mấy chị hồ ly khác đấy.Đừng ăn nhé….-Nói đến dó Dịch Thiên bắt đầu từ từ bò bò lui về phía sau định bỏ chạy.
“Phịch”
Chưa kịp hành động theo ý định Dịch Thiên đã bị 1 cái chân của hồ ly đè xuống đất,hắn bị chấn xuống dưới đất khiến mặt mày đỏ bừng.
-“nhẹ chân,đại ca, huynh dùng lực mạnh quá,để thịt nát ăn không ngon”.Bị đè gần đến ngạt thở,Dịch thiên nặng nề nói từng chữ với Hồ Ly,hắn biết bây giờ không còn cách nào để có thể thoát ra được nữa rồi.
Con Hồ ly kia tức giận nói: “ Hừm…trước mặt ta mà dám nói này nói nọ,dừng làm ta tức lên giết ngươi ngay rồi mới ăn đấy nhé..”
“a…” Nói rồi Cữu Vĩ Hồ Ly dùng sức thêm chút nữa đè Dịch Thiên xuống rồi mới thả chân ra.
Bây giờ Dịch Thiên đã hoàn toàn tuyệt vọng,không còn đường sống,hắn lòng tràn đầy bi phẫn nhưng cũng không thể phát tiết.Mở cặp mắt trắng giã thấy chiếc mồm to lớn đang dần dần đưa đến gần. Dịch Thiên hét lớn:
“khoan đã trước khi chết ta có một tâm nguyện cuối cùng”
-Hứ,tâm nguyện gì nói nhanh lên ngươi thật là rắc rối-Cữu vĩ Linh hồ cằn nhằn nói.
“lúc ăn ta ngươi không được nhai,nuốt thẳng xuống luôn,ta không muốn bị đau”-Dịch Thiên sợ hãi nói
-Hồ ly đáp : Vậy thì đâu có ngon không cảm nhận được gì cả.
-Dịch Thiên lập tức cãi: vậy như ngươi ăn ta mà ta không cam tâm tình nguyện thì cũng đâu thấy ngon…..
Nhiều chuyện quá” Chưa để DT nói hết câu, cái miệng lớn đầy răng kia đã chụp đến nuốt thẳng Dịch Thiên vào trong bụng.
“Ực…” Mùi vị loài người quả nhiên rất ngon,không tệ a….
Nói xong nó quay người bắn thẳng vào rừng
Trả Lời Với Trích Dẫn
Truyện khác cùng thể loại
327 chương
6 chương
685 chương
75 chương
225 chương
1273 chương
61 chương