Thiên kiều chi nữ: thái tử phi đại giá đáo
Chương 73 : Cường giả tái xuất
Đáp xuống Tinh Thiên Quốc trước sự ái mộ của ngàn vạn người nàng thản nhiên đi lại trong tiếng hô vang, reo hò
"Cường giả tái xuất thật rồi"
"Là Tử Thanh đại nhân đấy"
"Bảy năm trước ngài ấy xuất hiện đã mạnh lắm rồi, bây giờ còn mạnh hơn nữa"
"Thật khiến người khác ngưỡng mộ"
"Nếu có thể bái ngài ấy làm sư phụ thì đúng là phúc đức bảy đời mà"
...
Dẻo miệng thật! Kẻ mạnh thì kính nể, kẻ yếu thì khinh thường. Con người cũng đối xử phân biệt quá chứ
Kỷ Nguyệt vẫn điềm nhiên như vậy, bỏ ngoài tai lời nói của đám người kia mà tiến thẳng theo hướng đi đến Tịch Đường Quán
Tịch Đường Quán
Mộ Dung Chiến biết được liền vội vã chạy ra tiếp đón
"Tử Thanh đại nhân tái xuất, tại hạ không biết nên không thể tiếp đón kịp thời mong đại nhân lượng thứ" Kính trọng
Vẫn vậy nhiều năm rồi mà Mộ Dung Chiến không thay đổi gì. Khiêm tốn, lãnh đạm, cách nói chuyện vẫn khách khí như vậy
"Mộ Dung gia chủ quá lời rồi. Ta tới để mại phách, ngài không cần quá câu lệ làm gì" Nàng nhẹ nhàng đáp
Giọng nói thanh thoát nhẹ nhàng nhưng lại đầy uy lực khiến Mộ Dung Chiến cảm tưởng vị đại nhân hắn kính trọng là nữ. Cũng thật hay nhiều năm như vâyh đến cả giới tính của nàng cũng không biết
"Được, vậy ngài mau lên tầng ba! Chỉ là không biết ngài muốn mại phách thứ gì?" Mộ Dung Chiến hỏi
"Hai tẩy tủy đan thượng phẩm. 10 phục hồi đan nhất phẩm. 5 Linh khí đan tuyệt phẩm" Nàng đáp
"Tẩy tủy đan thượng phẩm?" Mộ Dung Chiến kinh ngạc
Nàng gật đầu rồi tiến vào trong
Mặc cho mọi người thoả sức đấu giá, còn nàng ngồi trong phòng thẫn thờ. Cho tới khi Mộ Dung Chiến tuyên bố người đấu giá được Tẩy Tủy Đan
"Hai viên Tẩy Tủy Đan thượng phẩm thuộc về Mặc Vương"
Nàng nhếch môi cười. Quả nhiên Mặc Vương gia không làm nàng thất vọng. Kẻ phản quốc.
...
Đấu giá kết thúc, mọi người đều giải tán ra về. Nàng rời Tịch Đường Quán ra ngoài tản bộ thì xe ngựa của Mặc Vương dừng lại trước nàng.
Mặc Vương - Vu Dã Trình bước xuống, dáng vẻ kính nể "Tử Thanh đại nhân đã lâu không gặp"
"Quả thực rất lâu thưa Mặc Vương" Nàng lạnh giọng
"*Uy áp của ngài ấy so với bảy năm trước thì bây giờ còn lớn hơn gấp ngàn lần. Đáng sợ quá!*" Run
"Đại nhân vẫn còn nhớ ta rất lấy làm vinh hạnh" Cố giữ bình tĩnh
"Mặc Vương khách khí quá rồi" Lạnh hơn lúc nãy
"Hôm nay đấu giá được đan dược của ngài ta rất lấy làm may mắn. Không biết hôm nay đại nhân có thể ghé phủ ta không. Ta muốn cảm tạ ngài" Lựa lời ngon ngọt mời nàng
"Mặc Vương đã mở lời ta sao dám từ chối" Nàng đáp
"Vậy mời đại nhân lên xe ngựa đi cùng chúng tôi" Mặc Vương mời nàng lên xe ngựa
Nàng gật đầu bước lên. Xe ngựa bắt đầu chuyển động. Sau một vài khắc đã đến Mặc Vương phủ
Mặc Vương đích thân đưa nàng vào chính điện của phủ. Vu Mặc Hàn và Vu Như Thanh cũng có mặt để tiếp đãi nàng
Nàng bước tới chiếc ghế gần đó và ngồi xuống. Giọng nàng lạnh dần khiến người khác rợn tóc gáy "Mặc Vương mời ta đến đây không hẳn là vì cảm tạ đâu nhỉ?"
Bị đoán trúng tâm cơ nên Vu Dã Trình không thể dựng chuyện đành phải nói thật "Quả nhiên bị ngài đoán trúng. Phải ta muốn ngài trở thành đồng minh của ta"
"Ồ, lời mời hay đấy. Nhưng ta sẽ có lợi gì đây" Nàng thản nhiên
"Tất nhiên là lợi nhuận mỗi người một nửa" Vu Dã Trình nói thẳng
"Được, ta chấp nhận. Nhưng từ giờ ngươi gọi ta là Kỷ Hạch, đừng có nói Tử Thanh" Nàng nói
"Kỷ Hạch? Không lẽ ngài là..." Ba cha con bất ngờ
"Không sai, bang chủ Sát Hạch là ta" Nàng giơ lệnh bài đặc thù của bang ra "Thêm nữa, chuyện này chỉ có ta và các ngươi biết nếu dám truyền ra ngoài đừng trách ta không nể mặt"
"Được, nghe theo ý của ngài" Sợ hãi nghe theo
"Tốt, đến đây thôi. Ta đi trước" Nàng đứng dậy rời đi. Vừa bước ra khỏi chính điện thì liền biến mất
"Phụ thân. Thật tốt quá! Người của Sát Hạch bây giờ cũng giúp chúng ta" Vu Mặc Hàn vui mừng
"Phải, như vậy ngày ta lật đổ Dạ Tần đã không còn xa nữa rồi" Cười và nói một cách điên dại
(Dạ Tần là tên của Hoàng Đế hiện giờ)
"*Ngu ngốc. Đồng minh ư? Ha, chẳng qua là để xem kế hoạch phản quốc của các ngươi thôi. Ngày các ngươi xuống mồ sắp tới rồi*"
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
41 chương
12 chương
18 chương
219 chương
48 chương
80 chương