Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng
Chương 7
Hoàng Thượng nha a a a a a……
Tiểu Trúc Tử đứng cạnh chiếc ghế ngoài hành lang nghe được ai oán kêu khóc chạy vào. nhỏ giọng chút, nói nhỏ thôi!!
Mạc Triêu Dao vội vàng đem ngón tay đặt trước môi, suỵt suỵt với hắn. nhưng Hoàng Thượng…… Hoàng Thượng mặt của người…… Ô ô ô ô……
Tiểu Trúc Tử bắt đầu lau nước mắt, một bên lau nước mắt, một bên còn oán hận nhìn A Ly vài lần.
ALy thấy hắn trừng mắt với mình, tiện thể nói luôn một câu: cái gì nào, không phải cùng lắm cũng chỉ là bị đánh bầm một con mắt thôi sao?
ô ô ô ô…… Tiểu Trúc Tử khóc lớn lên, ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi dám đánh Hoàng Thượng…… Mà mà mà mà lại đánh đến bầm con mắt…… Hoàng Thượng làm sao ra ngoài gặp người khác a……
Kỳ thật thấy Mạc Triêu Dao bị chính mình đánh thành một con đại hùng miêu(1), A Ly trong lòng cũng có chút hối lỗi. Dù sao vừa rồi đều là nhờ hắn liều mạng bảo hộ chính mình, Thái Hậu cùng Vinh Nghĩa quận chúa mới tạm thời buông tha, bằng không chỉ sợ chính mình đã sớm bị kéo đến ngọ môn quan trảm đầu. Một lát sau lại thấy Tiểu Trúc Tử khóc, A Ly càng cảm thấy tội lỗi hơn.
Nhưng A Ly mặc dù trong lòng đã có hối ý, ngoài miệng vẫn là không thừa nhận, cười hì hì đề xuất đề nghị nói: không sao không sao, cứ nói con mắt bị bầm đó là do thức đêm phê chuẩn tấu chương mà thành đi……
Lúc này, Mạc Triêu Dao đang ở một bên ra sức cầm gương soi cuối cùng cũng quay đầu lại, ngươi có gặp qua người nào phê tấu chương, chỉ phê bầm có một con mắt không? là nga. A Ly lúc này mới phát hiện sai lầm của chính mình, kéo Mạc Triêu Dao đến gần, lại đề nghị, không bằng để ta đánh cho con mắt lành lặn bên kia cũng bầm như vậy nha, vậy là đối xứng, hảo không? hảo cái đầu ngươi! Mạc Triêu Dao thở phì phì trừng mắt liếc nhìn A Ly, nếu ngươi lại dám vô lễ với trẫm, cho dù tình tình của trẫm…… Cũng nhất định, cũng nhất định…… Sinh khí…… hừ! A Ly nhìn hắn hừ lạnh một tiếng, ai kêu ngươi đột nhiên đem ta lên giường, còn nói cái gì muốn cho hiểu lầm biến thành sự thật, không cho ngươi biết mặt một chút, ngươi sẽ không biết ta cũng không phải loại dễ ăn hiếp! ngươi sao có thể lại nói chuyện với Hoàng Thượng như vậy! Tiểu Trúc Tử chỉ thẳng vào A Ly cao giọng nói. sao gì? A Ly chẳng những không nhận sai, còn dùng ánh mắt đặc biệt vô tội mà lại thanh thuần nhìn Tiểu Trúc Tử, khiến Tiểu Trúc Tử một câu cũng nói không nên lời, một cảm giác tội lỗi du nhiên nhi sinh, giống như chính mình thực sự đã nói những lời trách oan A Ly. không sao không sao…… Tiểu Trúc Tử, ngươi giúp trẫm mời đại học sĩ đến đây…… đại học sĩ, là Kỷ Thừa Uyên tiên sinh sao? Tiểu Trúc Tử xác nhận lại. đúng rồi đúng rồi, chính là hắn, nhanh đi mau. Mạc Triêu Dao hướng Tiểu Trúc Tử phất phất tay. nô tài lãnh chỉ. Tiểu Trúc Tử cáo lui. chờ một chút Tiểu Trúc Tử! Mạc Triêu Dao dặn bảo,nhớ rõ kêu đại học sĩ nhất định phải mang theo bí phương tổ truyền của hắn đem tới cho trẫm…… tuân mệnh.
——————*****——————–
(1)đại hùng miêu: con gấu mèo lớn (gấu trúc)
Truyện khác cùng thể loại
165 chương
11 chương
38 chương
10 chương
54 chương
10 chương
72 chương
4 chương