Vừa dứt nụ hôn, Mạc Triêu Dao buông A Ly ra. Mà A Ly vẫn còn đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hai mắt giống như đã mất đi tiêu cự, còn hai gò má thì hồng lên như bị hỏa thiêu. Vừa rồi…… Đến tột cùng đã xảy ra cái sự tình gì? Hắn suốt mười bảy năm qua vẫn cố thủ nụ hôn đầu tiên! Vốn tưởng sẽ dâng cho lão bà tương lai của mình, ai ngờ liền một cái lại bị một tên nam nhân đoạt đi?! Chẳng qua không thể không thừa nhận kỹ thuật của đối phương quả không tệ…… mẫu hậu, nhi thần khẩn cầu ngươi để A Ly ở lại bên người nhân thần…… Thái hậu giống như cũng bị tình cảnh vừa rồi làm cho chấn động, qua một khoảng thời gian vẫn không có phản ứng, sau một hồi lâu, cuối cùng hít một hơi, trịnh trọng hỏi: hoàng nhân, ngươi thật sự quyết định vậy sao? là. Mạc Triêu Dao nghiêm túc gật đầu, nếu mẫu hậu thực bức bách nhi thần lập một người mình không thích làm hậu, nhi thần tình nguyện…… được rồi, ngươi không cần nói nữa. Thái Hậu vội vàng đánh gảy lời Mạc Triêu Dao, sợ hắn nói ra cái chuyện đòi sống đòi chết. Khó trách Mạc Triêu Dao chậm chạp không chịu lập hậu…… Nguyên lai, nguyên lai hắn lại thích nam nhân…… Nghĩ như vậy, Thái Hậu không khỏi một trận đau đầu, chỉ nói: một khi đã như vậy, chuyện lập hậu cứ để đấy…… Hoàng nhân, ngươi tự lo thân mình đi…… Lưu lại mấy lời, Thái Hậu trừng mắt liếc A Ly một cái rồi quay đầu bước đi. Vinh Nghĩa quận chúa sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng đuổi theo. Chỉ còn lại đích hai người, một chính là A Ly mơ mơ hồ hồ, một lại là Mạc Triêu Dao mặt quỷ cười cười, hai người nhìn nhau. Gặp đối phương cười như thế thực sự là làm cho kẻ khác thấy cũng phải nổi hết gai óc, A Ly không khỏi đánh một cái rùng mình, trong khoảnh khắc tỉnh táo lại, chỉ thẳng vào mũi Mạc Triêu Dao rống to: ngươi…… Ngươi ngươi ngươi ngươi…… Ngươi sao lại có thể làm vậy! là ngươi hại trẫm bị hiểu lầm, trẫm chẳng phải đã nói qua là muốn ngươi chịu trách nhiệm. Mạc Triêu Dao xoa xoa tay, phi thường thoải mái mà nói. nhưng là! Nhưng ngươi nói như vậy chỉ làm cho hiểu lầm càng thêm sâu! ai nói? ngươi vừa nói đó! không phải a…… Mạc Triêu Dao giang hai tay, khéo léo ôm A Ly vào lòng ngực, trên mặt thoáng qua nụ cười uyển nhược xuân phong, chỉ thấy A Ly một trận hoảng hốt, nghe lời đối phương chính miệng nói ra, lại thiếu chút nữa làm A Ly chết nghẹn. Chỉ nghe Mạc Triêu Dao nói: biện pháp giải trừ hiểu lầm tốt nhất, chính là đem hiểu lầm biến thành sự thật, như vậy…… Sẽ không còn là hiểu lầm. Nói xong lập tức ôm lấy A Ly, ném lên trên giường. ngươi…… Ngươi ngươi ngươi không được lại gần đây…… A Ly nhu nhu cái mông bị vứt xuống sinh đau của mình, ở phía sau lui lại, lui lui. Hôm nay bị xe tải đụng phải, cựu thương vị phục(1), hiện tại lại bị quẳng xuống như vậy, nhất thời đau đến nhăn nhó mặt mày. A Ly ngoan, nghe lời, trẫm hội hảo hảo giúp của ngươi…… Mạc Triêu Dao vẻ mặt cười gian, bước lên giường, một tay cầm lấy mắt cá chân A Ly, vãng tiền nhất xả(2). A Ly chỉ cảm thấy hoa mắt, lúc tĩnh nhãn lại, không ngờ lại bị Mạc Triêu Dao đè dưới thân, đôi mắt to to trợn trừng, trực trực đối diện với đôi mắt như thủy của Mạc Triêu Dao. Đáng chết…… A Ly thầm mắng chính mình một tiếng, nhưng cuối cùng lại không dám cùng Mạc Triêu Dao đối thị(3). Bởi vì trong nháy mắt, hắn thế nhưng lại vì ánh mắt của Mạc Triêu Dao mà cảm thấy tim đập nhanh?! Mạc Triêu Dao không chỉ là mỹ nhân, hơn nữa lại là đại mỹ nhân, thậm chí so với Vinh Nghĩa quận chúa còn đẹp hơn ba phần. Nếu đối phương là nữ nhân, mình nhất định sẽ đầu hoài tống bão(4), A Ly hai tay đan vào nhau, nhưng vấn đề chính là…… Đối phương không những không phải là nữ nhân, mà còn là một tên nam nhân không thể đắc tội── đương triều thiên tử, hơn nữa…… Hơn nữa lại là đồng tính luyến, muốn mình làm nam sủng cho hắn?! oa! Thấy Mạc Triêu Dao đột nhiên áp chế đến, A Ly sợ tới mức kêu to một tiếng, phản xạ theo điều kiện liền một quyền đánh lên mặt Mạc Triêu Dao! ngô! Chỉ nghe Mạc Triêu Dao kêu lên một tiếng đau đớn, thể trọng vừa rồi đè trên người mình liền biến mất, A Ly mở mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng Mạc Triêu Dao đâu. Đang cảm thấy kỳ quái, thì đột nhiên nghe được dưới giường truyền lên một trận rên rỉ, cúi đầu nhìn xuống, thì ra là Mạc Triêu Dao bị một quyền của mình đánh bay xuống giường?! ── đúng rồi! Gắt gao nắm lấy nắm tay của mình, A Ly lúc này mới nghĩ đến. Hắn chính là mười lăm tuổi liền trở thành võ lâm cao thủ đánh đâu thắng đó, ngàn dặm vô địch thủ, nghĩ muốn dùng sức mạnh với hắn sao, hừ hừ, không có cửa đâu! Nghĩ vậy, không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý. ——————*****——————– (1)cựu thương vi phục: vết thương cũ chưa lành. (2)vãng tiền nhất xả: đầu tiên là xé. (3)đối thị: so mắt. (4)đầu hoài tống bão: ôm ấp nhung nhớ. Mình lụi a, ko biết nghĩa gốc nữa. Ai biết xin chỉ giáo a.