Thiên Hạ Đệ Cửu
Chương 139 : Thì ra đây là Tử Sa Sa
Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
--------------------------
Bên trong quyển sách này hoàn toàn không có phân chia ra các hạng mục linh thảo, khoáng thạch gì hết. Toàn bộ mọi sự vật tồn tại trên thế giới này đều là một phần tử tạo nên thế giới vũ trụ.
Từ một ngọn cỏ tầm thường và một khối bùn đất không có chút đặc biệt nào bắt đầu, trong cuốn sách này, cần biết cái gì đều có cái đó.
Cũng may đồ vật bên trong quyển sách này cũng có phân chia theo cấp bậc từ thấp đến cao. Tiêu chí sắp xếp thứ tự cao thấp không được nói rõ nhưng mà Địch Cửu đoán chắc là dựa theo lượng linh khí hay độ cứng để phân chia.
Dựa theo Thế Giới Thư nói thì tất cả mọi vật chất đều có hình thái riêng, nhưng mà các vật chất hữu hình đó lại dựa theo những tiêu chí quy tắc khác nhau mà phân chia thành các thứ tự cao thấp.
Địch Cửu đã xem qua rất nhiều ngọc giản nói về các loại linh thảo dược liệu, nhưng mà sau khi nghiên cứu cuốn sách này xong, hắn mới hiểu ra, những gì mà bản thân hắn hiểu biết chỉ là một chút tri thức da lông bên ngoài mà thôi.
Địch Cửu giống như chết đói mà tiêu hóa hết nội dung bên trong cuốn sách, thần niệm của hắn đã rất cường đại rồi dẫn đến tốc độ đọc của hắn rất nhanh, nhưng mà đã mấy ngày trôi qua hắn vẫn còn đang xem trang thứ nhất.
Nếu như không phải nhìn thấy trên Thế Giới Thư viết về Tử Sa Sa chỉ sợ hắn đã tiếp tục điên cuồng nhồi nhét kiến thức rồi.
Sau khi nhìn thấy phần giới thiệu của Tử Sa Sa, Địch Cửu lập tức bừng tỉnh.
Tử Sa Sa đúng là tài liệu cấp chín, nó cũng có chút giống với Thiên Đao Kim Tinh bởi vì pháp bảo sau khi luyện chế xong đều có thể thăng cấp.
Hơn nữa, loại tài liệu có thể luyện chế cùng với Tử Sa Sa để nâng cấp pháp bảo cũng không phải chỉ có mình Thiên Đao Kim Tinh. Chỉ bao nhiêu đó thôi đã đủ thấy được Tử Sa Sa càng trân quý hơn một chút.
Tử Sa Sa còn có một điều đặc biệt nữa chính là, nếu như muốn lấy được Tử Sa Sa cao cấp hơn, thì trước tiên phải đem nó luyện chế thành pháp bảo. Sau đó để cho pháp bảo thăng cấp, đợi đến khi pháp bảo đã được thăng cấp đến một cảnh giới nhất định lại bắt đầu tiến hành phân giải, tách Tử Sa Sa trong pháp bảo đó ra, như vậy liền có được một loại Tử Sa Sa cao cấp hơn.
Biện pháp như vậy cũng chỉ có chủ nhân của pháp bảo mới làm được. Nói cụ thể hơn thì nếu như ngươi muốn có được Tử Sa Sa cao cấp thì đầu tiên phải là người luyện chế ra pháp bảo thăng cấp, sau đó ngươi cũng phải tự mình sử dụng pháp bảo đó. Chỉ khi thỏa mãn đủ hai điều kiện này, thì ngươi mới có thể phân tách Tử Sa Sa đó ra khiến nó trở thành Tử Sa Sa cao cấp hơn.
Địch Cửu cũng không quá để ý đến điểm đặc biệt này của Tử Sa Sa, cái hắn để ý chính là hắn cũng có một khối Tử Sa Sa, chỉ là trước giờ hắn không biết mà thôi.
Đó chính là cục đá tròn hồi ở trong động phủ trên Tiên Nữ Tinh kia, cái cục đá tròn như trái banh nặng ơi là nặng kia chính là một khối Tử Sa Sa.
Sau khi biết được mình có được một khối Tử Sa Sa trong lòng Địch Cửu vô cùng nôn nóng muốn đi tìm một ngọn lửa tốt, sau đó lập tức luyện chế pháp bảo dành riêng cho mình.
Còn cuốn Thế Giới Thư này thì lúc nào cũng có thể chạy tới xem được. Nếu dựa theo tu vi hiện tại của hắn sợ là cho dù thêm một vạn năm nữa cũng chưa chắc sẽ xem xong quyển sách này.
Ngay lúc Địch Cửu tính thu hồi thần niệm của mình lại thì hắn đột nhiên nghĩ tới lời nói của tu sĩ áo xám lúc trước rằng thần niệm không có cách nào có thể tiếp xúc được cuốn Thế Giới Thư này, nhưng mà bây giờ hắn nhờ vào cục đá màu xám kia, thần niệm của hắn không chỉ có thể tiếp xúc với Thế Giới Thư mà còn có thể nhìn thấy rõ ràng nội dung bên trong nó nữa.
Vậy không phải là hắn có được cơ hội luyện hóa cuốn Thế Giới Thư này sao?
Vừa nghĩ tới việc luyện hóa cuốn Thế Giới Thư này thì trong lòng Địch Cửu đã kinh hoàng vô cùng. Dù sao thì hắn không thể nào bình tĩnh tới nỗi có thể thờ ơ với việc cuốn Thế Giới Thư này sẽ là vật của mình được.
Địch Cửu hiểu rất rõ giá trị của cuốn Thế Giới Thư này, hắn chỉ mới nhìn một chút da lông bên ngoài của nó thôi đã đạt được ích lợi không nhỏ rồi. Vậy một khi hắn luyện hóa được cuốn Thế Giới Thư này thì ngoài vũ trụ kia còn có cái gì có thể làm khó hắn chứ
Luyện hóa, nhất định phải luyện hóa nó!
Địch Cửu không nhìn nội dung trong sách nữa mà bắt đầu tìm kiếm cấm chế của Thế Giới Thư, hắn muốn thông qua cấm chế để luyện hóa cuốn Thế Giới Thư này.
Một ngày sau, Địch Cửu mờ mịt đứng dậy.
Hắn không tìm thấy bất kỳ cấm chế nào trong quyển sách này hết, nhưng mà lại nhờ vào sự giúp đỡ của cục đá màu xám kia mà tìm được một đạo pháp tắc cuồn cuộn bên trong trang sách đầu tiên.
Hắn biết được đó là pháp tắc còn nhờ vào cục đá màu xám.
Từ lúc bắt đầu tu luyện tới bây giờ, Địch Cửu cũng đã mơ hồ mà hiểu ra tia chớp màu vàng kim ở trong cục đá màu xám kia hình như là một đạo pháp tắc của thiên địa. Còn chuyện là pháp tắc gì thì Địch Cửu đến bây giờ vẫn chưa hiểu ra được.
Pháp tắc ở trang thứ nhất của quyển Thế Giới Thư này đã vô biên vô hạn cho dù dùng con số hàng tỉ cũng không cách nào hình dung được một góc của nó nữa.
Nếu như phải hiểu được những pháp tắc kia mới có thể luyện hóa được cuốn Thế Giới Thư này thì Địch Cửu không biết phải qua bao nhiêu triệu năm mình mới có thể luyện hóa được nó nữa.
Ngay lúc Địch Cửu tính bỏ cuộc thì tia chớp màu vàng kim trên cục đá màu xám ở trong thức hải của hắn đột nhiên phát ra từng đạo đường vân màu vàng kim vô cùng huyền ảo, Địch Cửu cũng không thể nào nhìn rõ được những đường vân vàng kim đó, hắn chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được đám đường vân kia hình như một loại pháp tắc thiên địa mà thôi.
Đường vân vàng kim nhiều không kể xiết thiếu chút nữa đã làm nổ tung thức hải của Địch Cửu. Bây giờ Địch Cửu còn hơi sức đâu mà nghĩ tới việc luyện hóa Thế Giới Thư nữa chứ, hắn nhanh chóng ngồi xuống điên cuồng vận chuyển Ngân Hà quyết để tu luyện. Lúc này hắn cũng chỉ hi vọng có thể nhờ vào việc tu luyện này để dẫn đường những đường vân đó từ thức hải dung nhập vào Tinh Không Mạch.
Vốn dĩ linh khí nơi này vô cùng nồng đậm nhưng lại không có cách nào tu luyện được, bây giờ Địch Cửu lại nhờ vào pháp tắc bên trong đường vân vàng kim kia mà có thể hấp thu được những linh khí nồng đậm đó, hắn rất nhanh đã vận chuyển xong một chu thiên.
Mà sau khi vận chuyển xong chu thiên thứ nhất, linh khí Địch Cửu hấp thu được càng lúc càng nhiều, tu vi cũng nhanh chóng tăng lên.
Chỉ gần nửa tháng mà Địch Cửu đã tăng lên đến Trúc Cơ tầng tám đỉnh phong, sau đó hắn liền bắt được một đạo khí tức của pháp tắc. Địch Cửu có thể cảm nhận được đạo khí tức pháp tắc này cũng là nhờ vào biển đường vân vàng kim. Ngay lúc Địch Cửu cảm nhận được nó thì tu tu vi của hắn hoàn toàn không chút chướng ngại nào mà đột phá vào đến Trúc Cơ tầng chín.
Sau nữa thì Địch Cửu lại càng kinh hỉ hơn khi phát hiện ra, hắn đã bắt được một đạo pháp tắc trong hàng tỷ pháp tắc ở trang đầu tiên, thậm chí hắn còn có thể hiểu được rõ ràng,
Giờ phút này, giữa Địch Cửu và quyển Thế Giới Thư kia đã có một tia liên hệ như có như không.
Thì ra muốn luyện hóa Thế Giới Thư này không phải đi luyện hóa cấm chế mà là phải thông hiểu những pháp tắc trong nó mới có thể luyện hóa được.
Nếu như không có tảng đá màu xám thì cho dù Địch Cửu biết được việc này cũng sẽ không tiếp tục làm loại việc nhàm chán này nữa. Nhưng mà bây giờ hắn chỉ cần ngồi một bên tu luyện là có thể có được cơ hội thông qua những đường vân vàng kim hiểu được khí tức của đạo quy tắc thứ hai rồi.
Xác định rõ phương hướng, Địch Cửu bắt đầu đắm chìm vào việc vừa tu luyện vừa cảm nhận quy tắc bên trong quyển Thế Giới Thư.
Quyển Thế Giới Thư vốn đang yên tĩnh như hồ nước sau khi Địch Cửu không ngừng ngộ đạo, thì nó cũng bắt đầu thoát ra từng đạo pháp tắc của thiên địa.
Còn mười mấy tu sĩ đang ngồi xung quanh Thế Giới Thư cũng bởi vì những pháp tắc của thiên địa kia mà bắt đầu ngộ đạo. Bởi vì tất cả mọi người đều đang ngộ đạo nên cho dù Địch Cửu đang chìm sâu bên trong nó thì cũng không ai phát hiện ra.
........
Nửa năm sau, ngay lúc Địch Cửu nắm bắt được đạo pháp tắc thứ chín của trang thứ nhất thì liên hệ mơ mơ hồ hồ của hắn và Thế Giới Thư đột nhiên biến mất. Sau đó Địch Cửu vô cùng kinh hỉ phát hiện ra bên trong thức hải của hắn đang nổi lơ lửng một quyển sách đang mở.
Đây không phải là Thế Giới Thư sao? Địch Cửu lập tức mở mắt, quả nhiên không nhìn thấy quyển sách vốn nên đứng thẳng bên cạnh hắn đâu nữa.
Địch Cửu dám chắc hắn chưa luyện hóa được Thế Giới Thư, ở trang thứ nhất kia có hàng tỷ tỷ pháp tắc thiên địa, hắn chũng chỉ mới nắm giữ được chín đạo mà thôi, cái này cũng chỉ là mới cảm nhận được thôi chứ cũng không phải đã hoàn toàn hiểu ra nữa đó.
Vậy sao Thế Giới Thư tự nhiên thành của hắn rồi?
Chỉ một lát sau Địch Cửu liên hiểu ra, quyển Thế Giới Thư này xuất hiện bên trong thức hải của hắn cũng không phải vì hắn đã luyện hóa dược Thế Giới Thư hay liên quan đến việc hắn ngộ ra mấy pháp tắc gì hết, đơn giản là bởi vì nhờ có tảng đá màu xám và tia chớp màu vàng kim kia thôi. Cũng chính là bởi vì hai món đồ này cho nên Thế Giới Thư mới chủ động chui vào bên trong thức hải của hắn.
Khí tức pháp tắc rõ rệt và chân nguyên cường đại đang lưu dộng làm cho Địch Cửu cảm giác được bản thân sắp sửa đột phá.
Địch Cửu biết đây cũng không phải là ảo giác, hơn nửa năm này tu vi của hắn đã đạt đến Trúc Cơ viên mãn rồi, cộng thêm việc không ngừng ngộ ra các loại pháp tắc, cho dù một giờ hắn vẫn chưa thể lĩnh ngộ được hết một đạo pháp tắc nào cả nhưng nhiêu đó cũng đủ để hắn bước vào Kim Đan kỳ rồi.
Nhìn mấy chục tu sĩ xung quanh còn đang nhắm mắt ngộ đạo mà không hề hay biết quyển Thế Giới Thư đã biến mất, Địch Cửu đứng dậy triển khai thân hình, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
-----------------------
CẦU BẤM THÍCH MỖI CHƯƠNG TRUYỆN VÀ ĐẨY KIM PHIẾU LEO TOP THÁNH BẢNG CHO MỌI NGƯỜI THẤY VÀ CÙNG ĐỌC.
Còn thiếu một chương là bằng trung nhé, trưa sẽ up sau, h đi ngủ đã......
Truyện khác cùng thể loại
109 chương
95 chương
15 chương
208 chương
35 chương
342 chương