Trong phòng tập - Tiểu Như này cách đây 12 năm em có nói với anh là em chỉ đi có 2 tháng làm cho anh phải chờ từng ngày em có biết anh nhớ em tới mức nào không - Khải nói -Em xin lỗi vì đã nói dối - Kỳ Như trả lời -Sao em ko nhắn tin ko gọi điện cho anh dù chỉ một lần -Em …em không có. Gọi cho nhưng toàn thuê bao -Em nói dối - Khải Cô đi tới chỗ Khải dù gì đó cũng là khóa khứ hãy cứ để cho nó đi.Còn bây giờ là hãy nghĩ cho hiện tại và tương lai ,em hứa với anh em sẽ không đi nữa dc ko - Cô nói rồi mỉm cười nhìn anh Khải chết lặng người nụ cười này 12 năm anh chưa được nhìn rồi nhớ lắm chứ -Anh sao vậy -Không sao mình đi chơi nha- anh -Anh ko sợ fan cuồng à- -Thế bây giờ làm gì - Khải -chịu - cô nhún vai - Hey mọi người ăn pizza ko - nó bước vào với hai túi pizza và nước ngọt to đùng, còn Thiên Nguyên bị bỏ rơi lại đằng sau khi nó mua được đồ -ủa mọi người đâu hết rồi, hai người ở trong phòng 1 mình à, nhớ nhau không ? nói chuyện xong rồi à, Như này anh Khải nhà tôi nói nhớ b....- vâng Khải đã chạy ra bịt miệng nó trước khi nó nói hết câu -Ya Cậu dám bỏ mặc tớ hả cậu có muốn chết không - Nguyên ấm ức đi vào Giật phắc tay Khải ra khỏi người Khải chạy đến chỗ Như nói -Bà đói không tôi mua đồ ăn cho bà nè.- -tôi……-chưa kịp nói thì nó đã nhảy vào họng chặn miệng -Thôi kể cả bà không đói cũng phải ăn nhìn người bà xem gầy như quê củi ý,- nó nói lanh chanh lóc chóc chính vì cái tính quậy phá nghịch ngợm phá phách không để cho ai nói của nó nên ba mẹ nó mới "tống cổ " nó sang Trùng Khanh cho rảnh nợ Một lần nữa Thiên Nguyên bị bỏ rơi không thương tiếc -Thiên thảo này tôi thấy bà cũng gầy đấy có béo gì đâu mà kêu tôi gầy -Tôi ăn suốt ngày suốt đêm đấy chứ nhưng bà xem nó có béo lên dc tý nào đâu - !nó nói -Đúng đấy Thiên Thảo có béo đâu-nguyên đi lại gần chỗ nó -Nguyên à cậu ở đâu chui ra thế - nó nói 1 cách rất chi là hồn nhiên (như con điên) Như sét đánh ngang tai ,Nguyên đứng đây từ nãy đến giờ nghe nó nói chuyện mà nó còn không biết cậu ở đây chắc cậu thất vọng lắm Thiên đi ra chiếc ghế nghịch điện thoại còn Khải đi tới chỗ Nguyên --Chú em anh hiểu lòng chú đang nghĩ gì cứ coi như là con em anh ko có não đi- Khải khoác vai Nguyên liếc mắt sang nó -Nè anh thấy ai chưa có não mà sống được không - nó -Em có não để sống và bầy trò phá hoại thôi- khải -Em ngoan mà - nó ngây ngô trả lời -Em CHỈ chuyển trường 11 lần làm 34 giáo viên nghỉ việc làm nhập viện 14 giáo viên trong đó có 2 thầy hiệu trưởng 3 cô hiệu phó . CÒN đốt bài kiểm tra toàn trường, đốt luôn cả giáo án của giáo viên - khải nhấn mạnh vài chữ -Vẫn ngoan mà -Anh kể thiếu rồi bà ấy làm chia tay 19 cặp đôi đang yêu nhau giúp 2 thằng đồng tính tỏ tình với hội trưởng HHS rồi cho hai thằng đấy yêu nhau luôn, cách đây 1 tuần nó đến công ty bố mẹ giả trai điều hành công ty ,giả vờ yêu 4 chị người mẫu xinh nhất công ty. Còn nhiều trò vui của nó đến phát sợ - kỳ như kể tội nó -Hai người cấu kết dìm tôi à -Uk -đồng thanh -Hai người chết với tôi -nó đuổi Khải và Như khắp phòng, khoảng khắc này 12 năm bây giờ đã trở lại rồi Thật sự 12 năm ai cũng thay đổi từ ngoại hình đến tính cách..... nhưng tình cảm của họ vẫn ko thay đổi theo thời gian