Hợp đồng hôn nhân " 2 năm"
Chương 1 : Ép hôn - gặp gỡ
Chương 1: Ép hôn - gặp gỡ
- “ Trịêu Lục Vy đâu, ra đây tao có chuỵên muốn nói với mày ".- bà Trương ( người mẹ thứ hai của cô ) trong phòng khách nói vọng xúông bếp.
Cô đang ở dưới bếp chuẩn bị buổi sáng, nghe tiếng bà gọi liền tức tốc chạy ra ngoài.
- “ Dạ, mẹ gọi con ".- cô hỏi vẻ mặt đầy thắc mắc.
- “ Cũng không có chuyện gì quan trọng lắm đâu....... "
Bà bỏ lửng câu nói làm cho cô càng thêm tò mò hơn, nhưng cô nào có gan cắt đứt câu nói của bà. Cô im lặng tiếp tục lắng nghe.
- “ Tao chỉ muốn yêu cầu mày lên lầu thay bộ đầm tao mới mua cho mày ".
- “ Bộ tối nay có khách đến nhà mình chơi sao mẹ ".
- “ Đúng vậy, và đây cũng chính là khách quý, có cả chồng tương lai của mày nữa ".
- “ Mẹ nói chồng tương lai là có ý gì? ".- cô hốt hoảng hỏi lại bà để xác nhận những điều mình vừa mới nghe được là sự thật.
- “ Thì là người mà mày chuẩn bị kết hôn và sẽ sống cùng nhau hết cả cuộc đời này chứ gì ".- giọng bà bắt đầu có hơi khó chịu.
- “ Nhưng mà mẹ ơi.. con chỉ gần tròn 15 tuổi thôi mà ".
- “ Tao không cần quan tâm tuổi tác của mày, nếu mày sống hạnh phúc hay không hạnh phúc thì tao cũng mặc xác mày, cái mà tao quan tâm chỉ có công ty này thôi ".
- “ Nhưng...... ".
- “ Im ngay cho tao... tao cấm mày nói thêm một câu nào nữa đấy, lo mà lên phòng thay đồ đi, tao đã mướn người trang điểm cho mày rồi nên không cần phải bận tâm... 7 giờ tối là người ta đến rồi, ở đó mà liệu hồn đi ".- bà tức tối nói một lèo rồi đứng dậy cất bước lên phòng.
Cô như ngã quỵ xuống đất, thế là cuộc đời của cô sẽ kết thúc tại đây. Đôi mắt to tròn của cô bắt đầu có vài giọt nước mắt nóng hỏi lăn dài trên khuôn mặt trắng trẻo ấy.
Chỉ vừa mới 6 giờ tối thôi mà cô đã chuẩn bị xong hết tất cả. Váy ngắn gần đến đầu gối được sơn lên màu đen làm tôn nét sang trọng hơn, ở giữa bộ đầm là một cái nơ to bản màu đen nhạt, còn đính rất nhiều hạt kim cương trên đó nữa. Kèm theo bộ đầm là đôi giày cao gót 4 phân cũng có màu đen nốt. Tóc đen cúp buông xã tự nhiên trông thật đáng yêu, mái ngố uống hơi cong làm lộ ra hàng chân mày đen đậm cực kì xinh xắn.
Thoắt cái thời gian trôi qua cuối cùng cũng tới 7 giờ. " BÍP... BÍP ", tiếng bóp còi của chiếc xe đời mới và chủ nhân chiếc xe đó không ai khác chính là ông Vũ Tấn Phát ( ba anh ), bà Phan Kim Lệ ( mẹ anh ) và anh - Vũ Quốc Huy.
- “ Ra liền.. ra liền đây... ".- Bà Trương Thu Hồng tươi cười ra cổng mở cửa cho chiếc xe sang trọng đó chạy vào.
[ tua nhanh thời gian xíu ].
Tại phòng khách, ông Triệu và ông Vũ ngồi đối diện nhau, bà Trương và bà Phan cũng giống như vậy, anh và cô thì tất nhiên cũng tương tự.
- “ Ông Vũ dạo này sức khoẻ có ổn không? ".- ông Triệu cười hỏi.
- “ Tôi ổn, cám ơn ông đã quan tâm, còn ông vẫn khoẻ chứ? ".- ông Vũ lịch sự đáp, hỏi ngược lại ông Triệu.
- “ Tất nhiên là tôi khoẻ, sức tôi khoẻ như trâu vậy mà.. hahha... "
- “ Ông cứ khéo đùa.. hahahha ".
........... bla... bla...... ( nói chung mấy người này toàn hỏi thăm về sức khoẻ, việc làm ổn định không?...v...v... )
- “ Nảy giờ chúng ta nói chuyện mà không thấy bà giới thiệu con gái bà cho tô biết gì hết ".- bà Phan bắt đầu vào vấn đề chính.
- “ À.. tôi quên... đây là con gái nuôi của tôi, tên là Triệu Lục Vy, 15 tuổi, nó rất nghe lời, xinh đẹp, ngoan, hiền, giỏi dang, tôi chắc chắn nó sẽ là đứa con dâu tuyệt nhất thế giới này đó... còn con trai bà thì sao? ".- bà Trương bắt đầu nâng bóc cô lên.
- “ Con dâu như vậy thì còn gì tuyệt hơn nữa chứ... con trai của tôi tên Vũ Quốc Huy, 17 tuổi, nó lăng nhăng, quậy phá lắm, tôi cần phải có một cô con dâu như vậy mới trừng trị nó được chứ ".
- “ Mẹ.. sao mẹ nói xấu con nhiều vậy ".- Huy bức xúc lên tiếng.
- “ Bộ tao nói không đúng hay sao mà mày còn đòi hỏi, mày muốn tao khen mày hả? mơ đi nha con ".- bà Phan đá xoáy lại.
- “ ......... ".- Không còn lời nào để nói.
Hai bà này tiếp tục hỏi tùm lum tùm la chuyện.
...bla...bla... ( hỏi về trường học, bạn bè của hai đứa, học hành ra sao ).
- “ Vậy chừng nào hai đứa mới tổ chức đám cưới đây ".- ông Triệu làm vẻ mặt hào hứng hỏi.
- “ Tôi đi xem bói cho hai đứa rồi, khoảng 3 tuần sau ".- bà Phan trả lời.
- “ Ô.. vậy thì tốt quá rồi ".
- “ Hai đứa con mau đi đâu đó chơi đi, để chúng ta còn bàn chuyện công việc ".-bà Trương hối thúc.
- “ Vâng ".- Vy trả lời giọng yếu siều.
Đi vòng vòng được vài phút, bỗng... Vy nắm tay kéo Huy ra sân sau. Bị Vy nắm tay bất ngờ nên anh đang rất ngạc nhiên, cứ nghĩ chắc cô cũng như bao nhiêu cô gái khác, yêu chỉ vì đẹp trai, nhà giàu,...
- “ Kéo tôi ra đây làm gì ? ".- Huy thắc mắc hỏi.
- “ Làm ơn huỷ hôn dùm tôi đi được không ? ".- cô van nài anh.
Anh trợn tròn mắt vì lần đầu tiên có người dám cự tuyệt người đẹp trai, tài giỏi giống anh như vậy... ở mọi nơi đều có hàng tá người theo đuổi anh còn không được nữa kìa.
- “ Lí do ".- anh hỏi hai chữ ngắn gọn.
- “ Anh biết đó, tôi là con rơi, bị ba mẹ bỏ rơi từ lúc còn rất bé nên vì thế tôi đâu có xứng với anh đâu đúng không ? ".- cô giải thích lí do.
Anh lúc đầu làm mặt suy tư gật gật đầu làm cô vui muốn chết nhưng tới lúc anh lên tiếng làm cô mém té.
- “ Không phải, còn lí do khác nữa ".
Cô nghĩ :“ con người này nguy hiểm thật, lần sau nói chuyện phải cẩn thận mới được ".
- “ Vậy để tôi nói cho anh biết lí do nhá... vì tôi không yêu anh, tôi ghét những kẻ lăng nhăng, trong đầu tối ngày chỉ có gái gú, quán bar, nhậu nhạt, quậy phá, phá của...bla...bla... ".- cô điên tiết tuông một tràng vào mặt anh.
- “ Nhưng tôi rất có hứng thú với cô, vì thế cô đừng bao giờ mơ tưởng đến việc huỷ hôn nhé! ".- anh trả lời dửng dưng rồi quay bước vào nhà làm cô càng điên khùng hơn nữa.
( hết chương 1 )
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
25 chương
28 chương
22 chương