Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 641 : Người tổng bộ tới (1)
- Đây là tiếng chuông tất cả danh sư tập hợp khẩn cấp của Danh Sư Đường. Nhất định là có chuyện lớn xảy ra!
Sắc mặt Triệu Nhã căng thẳng.
Tiếng chuông của Danh Sư Đường, bình thường sẽ không rung loạn. Cấp bách như vậy, rõ ràng đã có chuyện xảy ra.
- Đi qua xem một chút đã. Nếu như lão sư ở vương thành, cũng nhất định sẽ chạy tới...
Đôi mi thanh tú một nhíu lại, Triệu Nhã phân phó.
Tiếng chuông của Danh Sư Đường, tập kết danh sư. Nếu như vị Liễu lão sư kia thực sự là Trương sư, nghe được âm thanh này, khẳng định cũng sẽ chạy tới.
- Ừ!
Đám người Trịnh Dương gật đầu.
Mấy người đồng thời đi về phía Danh Sư Đường.
...
- Là tiếng chuông tập hợp khẩn cấp? Ai gõ vậy?
Khương đường chủ còn đứng ở ngoài cửa của Lâm gia, vừa mới từ lớp học của Trương Huyền trở về, nghe được âm thanh cũng sững sờ.
Chuông của Danh Sư Đường, cũng không phải người nào cũng có tư cách gõ. Toàn bộ Thiên Vũ vương quốc, cũng chỉ có đường chủ và hai vị danh sư nhị tinh còn lại mới có loại năng lực này. Hiện tại ba người bọn họ đều ở trong này. Chuyện gì xảy ra?
- Nhất định là đã xảy ra chuyện. Nhanh trở về xem!
Sắc mặt Chúc trưởng lão thoáng ngưng trọng.
- Ừ!
Khương đường chủ gật đầu, không dám do dự, dẫn theo một đám danh sư, nhanh chóng đi về phía Danh Sư Đường.
- Danh sư tập hợp khẩn cấp. Chúng ta cũng đi qua xem thử một chút!
Đám người Mạc Thiên Tuyết vội vã đi theo.
Danh Sư Đường là một vương quốc căn cơ ổn định. Không có bọn họ trấn thủ, vương quốc hàng cấp bậc thấp không nói, chuẩn bị không tốt, còn có thể dễ dàng bị vương quốc khác chiếm đoạt.
Lúc này, tiếng chuông vang vọng vương thành, khiến cho vô số người chú ý.
Ngay cả Trương Huyền và Mạc Hoằng Nhất cũng đồng thời sửng sốt.
- Danh Sư Đường triệu hoán, chúng ta cũng qua!
Thần sắc Mạc Hoằng Nhất nghiêm trọng.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
- Lão sư...
Lộ Trùng đuổi theo
- Ngươi tìm được Mộc Tuyết Tình các nàng rồi cùng nhau qua đó!
Biết ý tứ của hắn, Trương Huyền khoát tay áo.
Trước đó, vốn đã nói ngày hôm sau sẽ đi thông qua sát hạch. Hiện tại Mạc Hoằng Nhất đã khôi phục, lại phải qua. Nếu như không có chuyện gì lớn, vừa lúc kết thúc cuộc thi, chính thức trở thành danh sư nhị tinh.
...
Đám người Khương đường chủ không dám lưu lại. Thời gian không lâu, bọn họ lại đi đến Danh Sư Đường. Còn chưa có tiến vào đại điện, bọn họ đã thấy một học đồ tiến lên nghênh đón.
- Đường chủ, Chúc trưởng lão...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Nhướng mày, Khương Thư nhìn qua.
- Là người tổng bộ tới... Bọn họ thấy không có một vị danh sư nào, mới bảo ta gõ!
Học đồ giải thích.
- Tổng bộ?
Khương đường chủ có chút “hồi hộp”:
- Nhanh dẫn ta qua!
Đẩy cửa phòng ra, đi vào đại điện, quả nhiên hắn nhìn thấy hai lão nhân ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi của gian phòng.
- Ngươi chính là Khương Thư?
Còn chưa lên tiếng, một người lão nhân trong đó nhìn lại, vuốt vuốt chòm râu:
- Lão phu Tô Phàm. Vị này chính là Lăng Vũ Hằng, từ nghiệp đoàn danh sư liên minh vạn quốc đến!
- Tô Phàm, Lăng Vũ Hằng?
Khương đường chủ đầu tiên là sửng sốt, lập tức chấn động toàn thân, cứng đờ ra tại chỗ, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được:
- Liên minh vạn quốc, danh sư tứ tinh... Tô sư, Lăng sư?
Tuy rằng không đi qua liên minh, nhưng danh tiếng của Tô sư, Lăng sư vang vọng bốn biển. Chỉ cần là danh sư, gần như tất cả đều biết được. Chẳng lẽ... Là hai vị này?
Bọn họ... thế nào lại đích thân đến đây?
- Ha hả! Chính là lão phu!
Hai người đồng thời cười, khẽ gật đầu.
Không có quá nhiều lời nói và động tác, lại khiến người ta một loại cảm giác tốt lành, yên tĩnh, hoàn toàn không mang đến cho người ta một chút đè ép của người nổi danh.
- Tứ tinh...
Đám người Chúc trưởng lão nghe được lời nói chuyện, sắc mặt tất cả đều nhất thời trắng bệch, khiếp sợ đến mức thiếu chút nữa ngất đi.
Đây chính là tồn tại trong truyền thuyết. Mỗi một vị đều có thủ đoạn sửa dở thành hay và thực lực hủy thiên diệt địa.
Vốn tưởng rằng bọn họ cách mình vô cùng xa xôi, không nghĩ tới sẽ xuất hiện ở nơi này, cùng mọi người nói chuyện hòa ái.
Trước đó vẫn cảm thấy kỳ quái, ai lại gõ chuông tập hợp khẩn cấp, hóa ra là bọn họ, đường đường danh sư tứ tinh, quả thật có tư cách và năng lực này.
- Không cần khẩn trương. Lần này chúng ta qua, là vì Trương Huyền!
Thấy mọi người cứng người, Tô sư mỉm cười.
Giọng nói của hắn giống như mưa thuận gió hoà, vừa vang lên ở bên tai mọi người, thân thể đang cứng đờ không tránh được lại thả lỏng, sự khẩn trương biến mất.
Sư ngôn thiên bẩm!
- Thật mạnh...
Cảm nhận được biến hóa trên thân thể, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt sùng bái.
Câu nói đầu tiên có thể tiêu trừ sự khẩn trương của bọn họ, khẳng định cũng có thể một câu nói khiến cho bọn họ mất đi năng lực phản kháng.
Danh sư tứ tinh... Quả nhiên đáng sợ!
- Trương Huyền?
Từ trong khiếp sợ khôi phục lại, Khương đường chủ thở phào nhẹ nhõm.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương