Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 590 : Lộ Trùng liều mạng (2)
Ở tường phương pháp luyện đan tìm kiếm phương pháp luyện đan, có thể làm cho luyện đan sư đối diện nói không ra lời, giải quyết vấn đề luyện đan sư tứ tinh cũng không giải quyết được...
Phần năng lực này, tuyệt đối vượt quá sức tưởng tượng.
- Đúng vậy!
Khương Thần cảm thấy từng đợt cảm giác bị thất bại.
Hắn là con trai của Khương đường chủ, cũng là thiên tài, luôn luôn tràn đầy tự tin. Tuy rằng kém hơn so với hai quái vật Mạc Hoằng Nhất, Mạc Vũ, nhưng trong cùng tuổi, hắn cũng được cho đỉnh phong nhất.
Vốn tưởng rằng, dựa vào cố gắng sau này, sớm muộn có thể đuổi kịp bọn họ. Nay nhìn thấy Trương Huyền và vị Liễu hội trưởng này hắn mới hiểu được...
So với cùng thiên tài chân chính, hắn vẫn có chênh lệch rất lớn.
Một y sư, dựa vào nắm giữ dược tính đối với dược liệu, chỉ điểm một luyện đan sư nhị tinh đỉnh phong, chế luyện đan dược tứ phẩm... Không phải tận mắt nhìn thấy, truyền ra cũng sẽ bị người ta xem thành kẻ điên.
- Chỉ có điều, không quan tâm có thành công hay không, tiến bước sau này của Mộc đan sư, sợ rằng đều ngăn cản không được. Nếu như lấy thời gian, thành tựu luyện đan sư tứ tinh cũng không phải không có khả năng...
Xúc động nói một tiếng, vẻ mặt Hồng Vân đan sư hối hận.
Cho dù lần này luyện đan thất bại, có kinh nghiệm từng tự mình chế luyện đan dược tứ phẩm này, cũng sẽ khiến cho đan thuật của Mộc đan sư tăng lên rất nhiều. Tất cả chuyển hóa thành kinh nghiệm. Sau này, muốn vượt qua hắn, chỉ là vấn đề thời gian.
Có thể dự kiến, vài năm sau, cái vị trí hội trưởng, tất nhiên rơi vào trên đầu đối phương, mà không phải hắn.
Nếu không phải trước đó hắn giả vờ giả vịt, cố ý từ chối, cơ hội lần này, rất có khả năng sẽ là của hắn. Đáng tiếc...
Cơ hội chỉ có một lần, thời gian cũng không thể quay đầu lại!
Lại hối hận nữa cũng vô dụng.
......
Trong một phòng nhỏ tại Thiên Vũ học viện.
Toàn thân Lộ Trùng trần trụi mở mắt.
Hắn sử dụng khăn mặt lau mồ hôi đang chảy xuông ở trên người, phun ra một hơi.
- Đây là lần tu luyện thứ tư...
Nhìn thuốc bột còn lại hơn phân nửa, Lộ Trùng do dự.
- Lão sư nói, năm lần tu luyện, lực lượng trong cơ thể ta sẽ lại đạt tới cực hạn, thuốc cũng sẽ không có tác dụng... Thông qua vài lần tu luyện này, có lẽ hiệu quả lần sau thật sự kém hơn so với lần trước. Không có gì bất ngờ xảy ra, lần thứ năm luyện xong, tối đa cũng lại nắm giữ thực lực Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Nếu muốn báo thù... vẫn rất khó!
Hắn cắn chặt hàm răng.
Liễu lão sư nói qua, độc thể của hắn, đại khái cần phải năm lần rèn luyện, mới có thể thành công.
Mấy ngày qua một ngày một đêm tu luyện, chỉ cần có chút khôi phục, hắn liền tiếp tục tiến hành, quả thật khiến cho thực lực có tiến bước nhảy vọt.
Nhưng hắn phát hiện ra một vấn đề.
Đó chính là... hiệu quả của bột độc dần dần giảm bớt. Nhất là lần vừa rồi, tiến bước đã rất yếu. So với lần đầu tiên, kém hơn không chỉ phân nửa.
Có thể dự kiến, tiếp tục nữa, hiệu quả khẳng định yếu hơn, cho đến khi không có hiệu quả.
- Thật sự không được... sử dụng tất cả những bột thuốc này đi
Ánh mắt hắn hiện lên một sự ngoan độc.
Dựa theo yêu cầu của lão sư, năm lần tu luyện xong, độc phấn cũng chỉ sử dụng chừng phân nửa.
Nếu hiệu quả lần thứ năm tiến bước cực kỳ bé nhỏ, tăng lượng thuốc lên?
- Thâm thù đại hận, không thể không báo. Liều mạng!
Hai hàng lông mày rướn lên, Lộ Trùng cắn răng một cái, không lại dùng ngân châm, trực tiếp vẽ loạn tất cả thuốc bột ở chỗ huyệt vị.
Ngân châm dính vào một điểm, và trực tiếp bôi thuốc bột loạn lên trên, hoàn toàn là hai loại khái niệm khác nhau. Cho dù Trương Huyền đang ở bên cạnh, cũng sẽ cảm thấy hắn có phải điên rồi hay không.
Ầm ầm!
Một cảm giác đau đớn tới tận tim, trong nháy mắt kéo tới. Cảm giác hôn mê mãnh liệt khiến cho thân thể Lộ Trùng kịch liệt run rẩy.
- Ta không thể chết được. Ta muốn báo thù. Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi...
Mỗi một khuôn mặt quen thuộc lại hiện lên trong đầu, gào thét một tiếng, trong lòng Lộ Trùng điên cuồng hét lên.
Cả gia tộc một trăm ba mươi bảy người, chỉ còn lại có một mình hắn. Trước khi còn chưa báo được thù, hắn làm sao có thể chết?
Cô cô cô cô cô!
Kịch độc dọc theo da thấm vào bên trong, ở trên toàn thân chảy xuôi, đau đớn kịch liệt giống như xé rách toàn thân, khiến cho hắn giống như rơi xuống địa ngục.
Nếu như nói lần đầu tiên tu luyện khiến hắn khó có thể chịu được, lần thống khổ này so với lần đó đủ tăng gấp mười lần!
Nếu không phải mấy ngày qua vẫn tiếp nhận, khẳng định ngay cả một lần hít thở hắn cũng không kiên trì nổi!
Dù vậy, hắn cũng cảm thấy trước mắt mê muội từng đợt, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ chết đi.
- Lão sư có kỳ vọng cực lớn đối với ta. Đám người phụ mẫu vẫn chờ ta báo thù cho bọn họ. Kiên trì...
Từng tiếng gầm thét giận dữ vang lên, hàm răng hắn cắn chặt đầu lưỡi, miệng đầy máu tươi.
Hai năm qua, cố gắng tu luyện, lời cũng không dám nói, vì cái gì?
Không sợ khó khăn, lựa chọn tu luyện độc thể, vì cái gì?
Chỉ cần thù lớn không báo, Lộ Trùng ta, không thể chết!
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, đau đớn cuối cùng chậm rãi tiêu tan. Lúc này tâm thần Lộ Trùng mới buông lỏng, trước mắt tối sầm, ngất đi.
Lại ở thời điểm sau khi hắn hôn mê, một dòng chân khí tinh thuần, phối hợp với phấn độc chậm rãi dung hợp cùng thân thể của hắn, khiến cho lực lượng của hắn càng lúc càng mạnh.
Đạo chân khí này, chính là lần đầu tiên Trương Huyền giúp hắn thăng cấp thực lực, lưu lại ở bên trong thân thể.
Nếu như không có nó bảo vệ tâm mạch, cho dù lực ý chí của Lộ Trùng có cường thịnh mấy đi nữa, cũng không thể chống đỡ nổi nhiều kịch độc như vậy.
Ban đầu, chân khí không phải của hắn, cùng thân thể không hợp nhau, không có khả năng dung hòa. Nhưng chẳng biết tại sao, dưới kịch độc tập kích, ma xui quỷ khiến tiến vào thân thể, cải thiện hoạt tính và lực lượng của bắp thịt.
Khiến cho hắn vốn chỉ có thể đạt được thực lực Thông Huyền cảnh đỉnh phong, lại nhanh chóng tăng lên.
......
Hồng Vân đan sư, Khương Thần đợi gần một canh giờ, lúc này phòng luyện đan mới “két” một tiếng mở ra. Hai bóng người đi ra.
Đó chính là Mộc đan sư và Liễu hội trưởng.
Lúc này sắc mặt cả hai người đều trắng bệch, thân thể giống như kiệt sức, mồ hôi ướt đẫm y phục, chật vật nói không nên lời.
- Lẽ nào...
Thấy bộ dạng này của bọn họ, tim hai người “thịch thịch” một cái, đồng thời xuất hiện dự cảm chẳng lành, vội vàng nghênh đón.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
143 chương
50 chương
64 chương
81 chương
20 chương