Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 589 : Lộ Trùng liều mạng (1)
Nghe đến giá của mấy dược liệu này, trong lòng Trương Huyền liền tan vỡ.
Tốn miệng lưỡi cả đêm, kiếm được ba khối linh thạch, kết quả mới đủ mua dược liệu...
Các ngươi đây là muốn cướp à!
Ta kiếm chút linh thạch dễ dàng sao? Có cần ác như vậy hay không?
Hắn cầm bút lông, đợi một hồi, phía đối diện không hề truyền lại tin tức qua, rất rõ ràng... không có vấn đề.
- Thật sự keo kiệt! Còn là luyện đan sư tứ tinh, chút tiền lẻ này cũng không muốn bỏ ra. Quỷ nghèo!
Ném bút lông một cái, Trương Huyền lên tiếng rít gào.
Cái gì vậy?
Không nói là luyện đan sư tứ tinh sao? Không phải là nhân gì đó của liên minh vạn quốc sao? Ngay cả ba khối linh thạch cũng không bỏ được ra... Lại chưa thấy qua người nào keo kiệt như thế...
- Quỷ nghèo...
Mộc Dương Phong, Hồng Vân đan sư run rẩy.
Đại ca, rõ ràng là ngươi keo kiệt có được hay không?
Người ta không có vấn đề, cũng không thể tự nhiên đưa linh thạch cho ngươi!
Trực tiếp mắng luyện đan sư tứ tinh keo kiệt, quỷ nghèo... Đừng nói toàn bộ nghiệp đoàn, sợ rằng phạm vi toàn bộ vương quốc, cũng lại chỉ có một mình ngươi...
- Liễu hội trưởng, tổng hội bên kia linh thạch qua, coi như mua dược liệu. Ta hiện tại lại chuẩn bị cho ngươi...
Hô một tiếng, Mộc Dương Phong rất sợ đối phương lại làm ra chuyện gì quá khích, xoay người rời đi.
Vị trước mắt này quả thật có bản lĩnh lớn, nhưng lá gan cũng thật sự quá lớn.
Đổi lại thành hắn, cho dù có chút năng lực, đối mặt với luyện đan sư đẳng cấp cao hơn mình, cũng sẽ lễ độ cung kính. Hắn thì hay rồi, một chút không hài lòng, liền chửi ầm lên...
Nếu như tiếp tục đợi ở chỗ này, hắn thật lo lắng mình có thể bị hù chết hay không.
- Chúng ta...
Hồng Vân đan sư, Khương Thần đang muốn rời đi, lại thấy vẻ mặt người thanh niên tươi cười nhìn qua, hai mắt tỏa ra ánh sáng:
- Bọn họ là quỷ nghèo, nghe nói đòi tiền, khiếp sợ đến mức liền hỏi cũng không có... Hai người các ngươi có hay không? Vấn đề gì cũng làm được. Chỉ cần cho linh thạch, lại khó mấy ta cũng có thể hỗ trợ giải quyết...
- Không có...
Hai người khiếp sợ đến mức sắc mặt nhất thời trắng bệch, đồng thời xua tay.
- Không có vấn đề? Vậy... có bệnh cũng được, ta có thể trị liệu cho các ngươi...
Trương Huyền tiếp tục nói.
- ...
Hồng Vân đan sư, Khương Thần.
...
Không hổ danh là nghiệp đoàn luyện đan sư, tốc độ thu thập dược liệu cực nhanh. Không đến nửa canh giờ, tất cả dược liệu chế luyện Hàn Âm Đan lại được thu thập hoàn chỉnh, mang theo qua.
Hết lần này đến lần khác xác định hai người không cần trị bệnh, cũng không có vấn đề cần hỏi, Trương Huyền không thể không tiếc nuối đi theo sau lưng Mộc Dương Phong, tới phòng luyện đan chuyên dụng của nghiệp đoàn.
Nơi này có lô đỉnh tốt nhất. Xung quanh cũng bố trí trận pháp. Cho dù nổ lò, cũng sẽ không ảnh hưởng với vận hành bình thường của nghiệp đoàn.
- Liễu hội trưởng, ngươi... Thật sự để cho ta chế luyện sao?
Nhìn dược liệu và lò luyện đan trước mắt đã dọn xong, vẻ mặt Mộc đan sư do dự.
Đan dược tứ phẩm, lại được gọi là linh phẩm đan dược. Cho dù không cần hộp ngọc đựng, cũng có thể tự chủ hấp thu linh khí thiên địa, không tổn hao.
Có lời đồn đại, ở một ít cổ mộ từng đào qua loại đan dược cấp bậc như vậy, bao nhiêu năm qua, dược hiệu không những không có tiêu hao, còn tăng lên rất nhiều. Một ít cấp bậc thành đan, đều đạt tới viên mãn, thậm chí cấp bậc hoàn mỹ!
Loại đan dược cấp bậc như vậy, không chỉ cần ngươi nắm giữ thành thạo cơ sở luyện đan, còn phải có tu vi siêu cường. Bằng không, một khi xuất hiện biến cố, cũng sẽ gây ra nổ lò, vạn kiếp bất phục.
Vị Liễu hội trưởng này trước mắt để cho hắn ra tay, trong lòng hắn thật sự không có tự tin gì.
- Một lát nữa dựa đúng theo trình tự ta giao phó đi chế luyện, hoàn toàn không thể có sai sót!
Trương Huyền lại không có trạng thái cười đùa cợt nhả trước đó, ngược lại nghiêm trọng một hồi.
Xem qua sách của nghiệp đoàn, hắn cũng biết độ khó của đan dược tứ phẩm.
Mặc dù có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, có thể tìm ra trong chế luyện có sai lầm nào, muốn cho Tông Sư chế luyện ra đan dược tứ phẩm, vẫn rất khó.
- Được!
Biết chế luyện đan dược tứ phẩm nguy hiểm, Mộc đan sư cũng hiểu rõ, một khi thành công, đối với đan thuật hắn của, không thể nghi ngờ là nâng cao cực lớn. Hắn do dự không bao lâu, cắn răng.
Người thanh niên trước mắt này sáng lập quá nhiều kỳ tích. Trong lòng đã phát sinh cảm giác tin cậy đối với hắn. Ngày hôm nay thật sự muốn cự tuyệt, bỏ qua cơ hội lần này, chỉ sợ là cả đời chết cũng sẽ hối hận.
- Bắt đầu!
Điều chỉnh một hồi, Mộc Dương Phong đạt tới trạng thái tốt nhất, lúc này mới đến được trước mặt lò luyện đan, bàn tay giơ lên, đan hỏa sôi trào.
Hừng hực hừng hực!
Ngọn lửa thiêu đốt, lô đỉnh bắt đầu biến thành đỏ, trở nên nóng hơn.
- Để vào Mục Túc hoa, hai nửa hít thở sau, để vào Tiết Mẫu thảo. Mười bốn hít thở sau để vào Hàn Băng Diệp...
Nhìn đối phương bắt đầu luyện đan, Trương Huyền không ngừng hô lên.
Mộc Dương Phong tuân thủ một cách nghiêm ngặt, hoàn toàn không dám làm trái.
Xôn xao!
Từng gốc dược liệu vội vàng rơi vào trong lô đỉnh, tiến hành dung hợp hoàn mỹ.
...
Bên ngoài phòng luyện đan.
Vì để tránh làm phiền hai người, đám người Hồng Vân đan sư cũng không có tiến vào.
- Các ngươi nói... bọn họ có thể thành công hay không?
Qua một hồi thật lâu, Khương Thần mới nói.
- Ta cũng không biết... Người khác còn dễ nói. Nhưng Liễu hội trưởng này, thật sự không có cách nào sử dụng lẽ thường để cân nhắc...
Hồng Vân đan sư lắc đầu.
Người khác còn dễ nói nói, nhưng Liễu Trình này thật sự khiến cho người ta nhìn không thấu.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
143 chương
50 chương
64 chương
81 chương
20 chương