Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 493 : Hình thức địa ngục (1)
- Học viện bình thường đều là vừa khai giảng sẽ thông báo tuyển dụng lão sư. Lúc này nhận người, chẳng lẽ là do Danh Sư Đường cố ý làm?
Đi vào trong trường, nhìn thấy được vô số đông học sinh, trong lòng ôm mộng tưởng, an nhàn học tập, Trương Huyền cảm thấy thả lỏng một hồi, không nhịn được hỏi.
Học viện bình thường, đều là đầu học kỳ hoặc cuối học tuyển dụng lão sư. Sau khi học sinh nhập học, có khả năng tự mình lựa chọn.
Hiện tại lúc này đã khai giảng hai tháng, chính là giữa học kỳ. Vô duyên vô cớ vô cớ tuyển dụng lão sư, vậy học sinh phải làm sao? Chẳng lẽ để cho các lão sư khác giảm giờ lên lớp?
Điều này rõ ràng không quá hiện thực.
Chỉ sợ cũng chỉ có Danh Sư Đường mới có năng lực như vậy.
- Không phải!
Mạc Hoằng Nhất lắc đầu:
- Là học viện vài vị lão sư không biết bởi vì nguyên nhân gì rời đi. Lớp học của bọn họ để trống. Thông báo tuyển dụng lão sư mới là vì quản lý những lớp này, không làm chậm trễ các bài giảng bình thường.
- Lớp học để trống? Ý của ngươi... Một khi nhận lời mời, sẽ lại trực tiếp hướng dẫn? Mà không phải thật sự lựa chọn học sinh trong phạm vi toàn trường?
Trương Huyền sửng sốt.
Trực tiếp hướng dẫn, và khiến cho học sinh tự mình lựa chọn là hai chuyện khác nhau.
Hướng dẫn chẳng khác nào học sinh cái gì cũng đã sắp xếp xong xuôi, muốn đổi cũng không có cách nào đổi được. Cái sau, có thể tự do lựa chọn, dễ dàng lựa chọn học sinh mình thích tới lớp học của mình.
- Chân chính lựa chọn học sinh? Làm gì có được chuyện tốt như vậy! Cũng không phải là đầu học kỳ, làm sao có thể có học sinh để cho ngươi lựa chọn? Lại nói, thân phận này của chúng ta bây giờ, không có danh tiếng gì, cho dù có học viên mới, cũng sẽ không lựa chọn được!
Mạc Hoằng Nhất đảo mắt.
Hắn biết người trước mắt này cực kỳ quái thai, hắn cũng không căm thù giống như trước đây, thái độ hòa hoãn hơn rất nhiều.
Đường đường là thiên tài nếu như ngay cả tâm cảnh hòa hoãn cũng không biết, sợ rằng sớm không biết chết bao nhiêu lần.
- Điều này ngược lại cũng đúng...
Trương Huyền vò đầu.
Hiện tại hắn ngụy trang vị Liễu Trình này, không có danh tiếng, cũng không kinh nghiệm và lý lịch lợi hại gì. Cho dù là thời gian khai giảng, thu nhận học sinh mới, chắc hẳn cũng không ai nguyện ý báo hắn ban.
Đương nhiên, muốn nói tới khởi điểm, so với khi hắn ở Hồng Thiên học viện còn cao hơn.
Khi đó, hắn lại còn đeo danh tiếng lão sư tệ nhất học viện, thu nhận đều là mấy học viên nghịch thiên.
- Học sinh của Thiên Vũ học viện phân chia lớp thế nào?
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền hỏi tiếp.
- Ngươi không biết?
Mạc Hoằng Nhất nhìn qua giống như nhìn quái vật.
Có đôi khi hắn cảm thấy người trước mắt này yêu nghiệt không thể tưởng tượng nổi, khiến người ta tuyệt vọng. Lại có đôi khi hắn cảm thấy đó là người đơn thuần cái gì cũng đều không hiểu, giống như vừa tới thế giới này.
Thiên Vũ học viện là học phủ đứng đầu vương quốc. Là một lão sư, mọi người đều biết. Ngươi cũng trở thành danh sư, lại không biết được rõ ràng?
- Thiên Vũ học viện, thu nhận học sinh, cần phải đạt được tu vi chân khí võ giả tam trọng cảnh! Lớp được chia ra làm bốn cấp, tương ứng với bốn loại cảnh giới Chân Khí, Bì Cốt, Đỉnh Lực và Ích Huyệt. Đạt được Ích Huyệt cảnh, có thể xin tốt nghiệp.
Có chút do dự, Mạc Hoằng Nhất giải thích một hồi:
- Làm lão sư, hàng năm đều có thể thu nhận học sinh. Bởi vậy, môn hạ của lão sư bình thường, học sinh trong lớp của bốn cấp gần như đều có, so le không đồng đều.
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra những quy định này không khác biệt so với Hồng Thiên học viện. Tiền thân trước khi hắn xuyên qua, nếu không dạy học sinh tẩu hỏa nhập ma, cũng là học viên cũ.
- Đến rồi!
Hắn đang suy tư, lại nghe Mạc Hoằng Nhất nói. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chính là trưởng lão Thiên Vũ học viện.
Thông báo tuyển dụng lão sư mới, cần phải được trưởng lão đồng ý mới được.
Chính giữa viện có một loạt lão nhân đang ngồi. Ước chừng hơn mười người. Tu vi tệ nhất cũng đạt tới nửa bước Tông Sư. Cường đại hơn còn có Tông Sư cảnh đỉnh phong.
- Ở giữa giữa kia là viện trưởng Tạ Tất, nhân vật siêu cường trong mười người đứng đầu Thiên Vũ vương quốc, danh sư nhất tinh, ở bên trong vương quốc có danh tiếng rất lớn. Cho dù là ta, chiến đấu với hắn, cũng không nắm chắc có thể thắng được!
Mạc Hoằng Nhất lặng lẽ chỉ, truyền âm qua.
Thuận theo ngón tay của hắn nhìn lại, là một lão nhân râu bạc trắng đang ngồi ở vị trí chính giữa, hai mắt trợn trừng giống như hùng sư. Mặc dù tuổi tác không nhỏ, lại hoàn toàn không có chút khí tức giảm sút, trái lại toàn thân tinh lực no đủ, để lộ ra khí thế cường đại.
Cường giả Tông Sư đỉnh phong!
Ngày hôm qua, ở thời điểm hội vấn đáp của Mạc Vũ công chúa, hắn không nhìn thấy người này. Xem ra chắc hẳn cũng không có đi qua.
Trước mặt lão nhân râu bạc trắng là một loạt người, xếp thành đội ngũ chỉnh tề, ước chừng trên trăm người.
- Hai vị nếu như cũng tới sát hạch lão sư, mời điền tư liệu ở chỗ này, sau đó lại qua xếp hàng!
Mới vừa vào cửa, một đệ tử lại ở một bên bắt chuyện.
Hai người đi tới, nhận một bản kê khai.
Nội dung rất đơn giản, chính là tên họ, giới tính cùng với tu vi, kinh nghiệm dạy thay.
Hai người ngụy trang thành người có kinh nghiệm và lý lịch có thể qua được sự điều tra, rất nhanh đã điền xong.
- Ta muốn hỏi một chút, những người này đều là lão sư tới tuyển dụng sao?
Đưa bản khai đã điền xong tới, Trương Huyền chỉ về phía hơn trăm người đang xếp hàng, hỏi
- Đúng vậy!
Học sinh gật đầu.
- Nhiều như vậy sao?
Trương Huyền không nhịn được hỏi:
- Vậy... học viện chúng ta tổng cộng tuyển dụng mấy lão sư?
Trên trăm người qua tuyển dụng, nếu như tuyển dụng nhiều còn tốt. Nếu tuyển dụng ít, sợ rằng còn phải cạnh tranh một chút.
- A, tổng cộng tuyển dụng năm người. Hiện tại có ba người đã thông qua tuyển dụng. Những người này ở đây cạnh tranh số lượng hai vị trí còn lại!
Học sinh nói.
- Còn lại hai vị trí?
Trương Huyền và Mạc Hoằng Nhất liếc mắt nhìn nhau.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương