Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 479 : Ba mươi chỗ thiếu hụt (1)

Lặng ngắt như tờ. Thực sự lo lắng cái gì thì cái đó tới! Cửa thứ nhất và cửa thứ hai của đường không sai cũng không cách xa nhau, mà là ngay sát. Tình huống bình thường, trước khi tiến vào, Ngô sư đều sẽ sớm căn dặn, chắc hẳn có khả năng kích hoạt cửa thứ nhất. Cho dù không căn dặn, chỉ cần là học đồ của Thiên Vũ vương quốc, cũng đều biết quy định, sẽ không xuất hiện quá nhiều sai lệch. Người này thì hay rồi! Cái gì cũng không hiểu, lại tùy tiện xông vào! Xông vào ngược lại cũng thôi, cửa thứ nhất cũng không đụng tới, trực tiếp tiến vào cửa thứ hai... Vận khí này cũng quá tệ đi! - Bây giờ có thể đi vào cứu người hay không? Hồng Vân đan sư vội vàng mở miệng. - Đường không sai một khi hoạt động, ngoại trừ xuất hiện kết quả, sẽ không có cách nào dừng lại... Sắc mặt Ngô sư nhất thời trắng bệch, có chút do dự: - Trừ khi... Đường chủ tự mình qua, sử dụng đường chủ lệnh, mạnh mẽ xông vào! - Tốt lắm! Quan phó đường chủ gật đầu, xoay người rời đi: - Ta đi tìm đường chủ. Hi vọng hắn có thể kiên trì đến khi đường chủ đi tới... Một thiên tài trước đó mấy lần liên quan tiếp theo phá kỷ lục. Nếu thật sự bởi vì sai lầm của bọn họ ngã xuống ở chỗ này, toàn bộ phân bộ cũng sẽ nhận phải tai họa cực lớn. - Kiên trì đến khi đường chủ đi tới... Có khả năng sao? Sắc mặt Ngô sư trở nên trắng bệch. Thông Huyền cảnh đối mặt với cường giả Tông Sư, gần như sẽ lập tức bị giết chết trong nháy mắt, làm sao có thể kiên trì được! - Chỉ có thể trông mong hắn cát nhân thiên tướng... Biết không có biện pháp nào khác, hắn không thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn trước mắt, trong lòng âm thầm chờ đợi. ... Gian phòng bên trong cửa ải thứ năm, Trương Huyền nhìn chằm chằm vào khôi lỗi trước mắt. Bốn cửa ải trước, Lăng Tiêu Tiêu nói chưa từng sai, không chênh lệch so với lời Ngô sư nói là bao. Hắn lại không thấy có vấn đề gì, thấy mọi người nói chuyện phiếm, liền đẩy cửa đi vào. Vừa tiến đến, hắn nhất thời phát hiện có điểm không bình thường. Hắn vừa vào cửa, một con khôi lỗi tự nhiên lại đánh tới, bị hắn lập tức đánh cho lật mình nằm trên mặt đất, không có cách nào nhúc nhích. Hiện tại khôi lỗi thứ hai cũng vọt tới, so với thực lực của con đầu tiên rõ ràng có sự khác biệt. Nếu không phải tốc độ của hắn nhanh, có khả năng đã bị thương. - Khôi lỗi Tông Sư cảnh sơ kỳ? Không hổ danh là cửa ải cuối cùng. So với mấy cửa ải trước đó còn lợi hại hơn! Nhận ra thực lực của khôi lỗi, hai mắt Trương Huyền nheo lại. Cửa thứ ba giao chiến với hai con khôi lỗi, chỉ là tu vi Thông Huyền cảnh. Con này trực tiếp là Tông Sư cảnh sơ kỳ. Thảo nào sát hạch danh sư, nhiều người chẳng qua cũng chỉ như vậy. Sợ rằng đối thủ cường đại như thế, cũng rất khó chiến thắng. - Chỉ có điều... Với ta mà nói không tính là gì cả! Khôi lỗi Tông Sư cảnh tuy rằng lợi hại, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, không tính là gì cả. Hắn đạt được nửa bước Tông Sư, lực lượng nắm giữ 1500 đỉnh. Chỉ dựa vào thực lực, đã có thể cứng rắn lay động cường giả Tông Sư sơ kỳ. Lại thêm các loại thân pháp, quyền pháp võ kỹ thiên đạo, cùng với khả năng quan sát nhìn thấu chỗ thiếu hụt của người khác, Tông Sư trung kỳ, hậu kỳ giao chiến với hắn, cũng không nhất định có thể giành thắng lợi, càng chưa nói là một con khôi lỗi. Vù! Trong lòng hắn thầm nhủ, khôi lỗi trước mắt đã chợt vọt tới. Tinh thần thoáng động, nhìn ra bảy tám chỗ thiếu hụt, Trương Huyền mỉm cười, thân thể chợt lui về phía sau, kẹp ngón tay làm kiếm, điểm qua trục của một cặp bánh xe. Ầm! Chiêu này hắn không sử dụng lực lượng gì, khôi lỗi lại giống như bị đòn nghiêm trọng, thân hình cao lớn không chống đỡ được, lui về phía sau. - Tiếp tục! Một chiêu đắc thủ, Trương Huyền cũng không do dự, thân thể tung lên, xông tới, không chút nương tay, đánh mạnh về phía chỗ thiếu hụt của khôi lỗi,. Nếu cái này gọi là đường không sai, đó chính là phải tìm chỗ thiếu hụt tiến hành công kích, công kích chỗ thiếu hụt càng nhiều, thành tích khẳng định cũng lại càng cao. Vừa rồi, khôi lỗi đầu tiên xông tới quá nhanh, không kịp phản ứng lại một tát đánh bay. Hiện tại thực lực khôi lỗi này mạnh, vừa vặn có thể luyện tay một chút. Ầm ầm ầm ầm! Nắm đấm, bàn chân, khuỷu tay, bắp đùi... Các loại công kích đều rơi vào trên người khôi lỗi, đánh cho nó liên tiếp lui về phía sau. Từ khi chuyển kiếp tới đây, trên cơ bản Trương Huyền không mấy khi chiến đấu. Lúc này hắn dùng toàn lực, cũng cảm thấy chân khí trong cơ thể gào thét, chạy khắp toàn thân, thoải mái nói không nên lời. Ầm! Ầm! Dọc theo kinh mạch, chân khí tinh thuần càng chạy càng nhanh, thời gian chỉ có chốc lát, lại xông qua vài gông cùm xiềng xích bình thường tu luyện khó có thể đột phá. - Tự nhiên phá tan vách ngăn Tông Sư cảnh? Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên. Không nghĩ tới lần này tấn công, tự nhiên phá tan vách ngăn Tông Sư hắn chậm chạp không đột phá được, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, đạt được Tông Sư cảnh. Bước vào Tông Sư, giống như cá hóa rồng, toàn thân bất kể tuổi thọ, hay thể lực đều sẽ có tiến bộ rõ ràng. Trước đó, tuy rằng cảm giác cách một lớp màng mỏng, nhưng hắn biết, không mất mấy tháng khổ luyện rất khó bước ra được. Thật không nghĩ tới một trận chiến đấu lại đâm qua. - Trước đó thong thả đột phá, vừa lúc có thể dùng khôi lỗi này luyện tay một chút! Trong lòng vui vẻ, Trương Huyền cũng không nóng nảy đột phá. Một khi đột phá, đánh người này, khẳng định đơn giản giống như đánh chó, cũng sẽ không có ý nghĩa gì. Vừa vặn có thể nhân lúc hiện tại, cô gắng rèn luyện bản lĩnh cùng người chiến đấu, đồng thời tiến hành lợi dụng năng lực đối với chỗ thiếu hụt. ... - Đường chủ sở, không có... - Phòng nghị sự, không có... - Đường chủ có thể đi nơi nào? Biết vị thiên tài kia bị nhốt đường không sai, Quan phó đường chủ hoàn toàn không có chút ngừng lại. Thực lực Tông Sư đỉnh phong thi triển ra, tốc độ nhanh giống như một luồng gió xoáy. Rất nhanh, những nơi đường chủ bình thường xuất hiện, hắn đều đã tìm một lượt, thậm chí ngay cả nửa cái bóng cũng không tìm được. Trước đó hắn vẫn cho là đường chủ đang bế quan tu luyện. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới... người tự nhiên không ở Danh Sư Đường. - Hậu viện!