Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 472 : Mấy chiêu? (2)
Thực lực của hắn bây giờ đã đạt được nửa bước Tông Sư. Chỉ cần dưới thực lực này, không cần mượn Đồ Thư Quán, hắn cũng có thể nhìn ra rõ ràng khuyết điểm và chỗ thiếu sót.
Bởi vì hắn tu luyện chính là chính xác nhất. Chỉ cần khác với hắn tu luyện, đó chính là chỗ sai lầm, nhìn ra đặc biệt dễ dàng.
Rất nhanh, chỗ thiếu hụt của hai đầu khôi lỗi đều lộ ra ở trước mắt hắn, được hắn ghi nhớ ở trong lòng.
Vù!
Cuộc chiến đấu ngừng lại.
Giống như ở phòng trợ giúp tu luyện trước đó, một âm thanh vang lên, bảo hắn chỉ điểm cho khôi lỗi áo đỏ thắng lợi.
Âm thanh kết thúc, hai người ép lại lực lượng, bất cứ lúc nào cũng sẽ tiếp tục bắt đầu lần so tài thứ hai.
- Khôi lỗi áo đỏ sử dụng lực lượng mạnh mẽ, cuồng bạo. Khôi lỗi áo xanh lại nhẹ nhàng linh động. Hai bên đối chiến, ai cũng có sở trường riêng, rất khó phân ra thắng bại... Nếu như vậy, ta lại chỉ điểm ra chỗ thiếu hụt của hai bên, khiến cho bên áo đỏ được tăng cường, áo lam giảm bớt...
Rất nhanh trong đầu hắn có phản ứng, thậm chí mô phỏng một chút, cảm thấy nhất định có thể thắng. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Vù vù vù!
Bên này suy nghĩ vừa ngừng hoạt động, bên kia hai người lại chiến đấu cùng một chỗ.
- Khôi lỗi áo đỏ lùi về phía sau ba tấc, xoay về phía phải nửa người, nắm đấm đánh ra...
Thấy bọn họ lại chiến đấu, Trương Huyền bắt đầu chỉ điểm.
...
- Các ngươi nói hắn có thể thông qua cửa này không? Luyện đan mạnh mẽ, chưa chắc trên phương diện chỉ điểm tu vi lại mạnh mẽ!
- Xem ra ngươi còn không biết, vừa rồi Hồng Vân đan sư nói, vị Trương Huyền này là học sinh của một vị danh sư vượt qua tam tinh!
- Học sinh của danh sư vượt quá tam tinh? Vậy... khẳng định có thể thông qua!
- Đúng vậy...
Danh sư am hiểu chỉ điểm. Là học sinh của hắn, trên phương diện chỉ điểm tu vi, sợ rằng so với luyện đan còn đáng sợ hơn. Nếu như cái này cũng không thông qua, lại thật sự buồn cười.
- Cửa này mặc dù không có thành tích, lại có hạn chế về thời gian và chiêu số. Không ít người cũng lấy điều này để so sánh lẫn nhau!
Đứng ở trước cửa của cửa ải thứ ba, Ngô sư vuốt râu.
Mấy vị danh sư khác gật đầu.
Hai người có trình độ thực lực tương đồng, thông qua chỉ điểm, khiến cho một người trong đó đánh bại một người khác, sử dụng ba phút và sử dụng mười giây tất nhiên là khái niệm khác nhau.
Sau khi tiếp nhận chỉ điểm, sử dụng một trăm chiêu mới thắng được đối phương, và sử dụng một chiêu lại thắng được, kết quả cũng nhất định không giống nhau.
- Ta nhớ Mạc sư chỉ điểm, khôi lỗi áo đỏ sử dụng không đến hai mười chiêu thì đánh bại khôi lỗi áo xanh, truyền ra thành câu chuyện được mọi người ca tụng!
Ngô sư nhìn về phía Mạc Hoằng Nhất đứng một đứng.
- Là mười bảy chiêu!
Mạc Hoằng Nhất gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ tự tin.
- Không sai, là mười bảy chiêu! Chiêu số ít như vậy khiến hai khôi lỗi thế lực ngang nhau, một vị trong đó thắng được, lý giải đối với tu luyện tuyệt đối đạt tới một cảnh giới cực kỳ cao thâm mới có thể làm được!
Sau khi tán dương qua đi, Ngô sư nhìn về phía cửa lớn trước mắt:
- Cũng không biết vị Trương Huyền này, có thể sử dụng bao nhiêu chiêu!
- Ta cũng muốn xem thử một chút!
Ánh mắt Mạc Hoằng Nhất lóe lên.
Đối phương đã liên tiếp phá kỷ lục của hắn. Hắn cũng muốn xem thử, tiểu tử từ Thiên Huyền vương quốc xuất hiện này, đến cùng có thật sự lợi hại hay không? Có phải trên phương diện chỉ điểm tu vi cũng cường đại hay không.
...
- Chưa đầy hai mươi tuổi, có thể ở một hạng mục luyện đan lợi hại thì cũng thôi. Ta không tin trên phương diện tu vi hắn cũng lợi hại!
Khương Thần hừ một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào cửa lớn trước mặt.
Hắn từ nhỏ trưởng thành ở trong gia đình danh sư, ở dưới sự chỉ điểm của phụ thân, gần như không đi đường vòng nào, đối với tu luyện càng hiểu rõ như lòng bàn tay. Thời điểm sát hạch ở cửa này, hắn cũng sử dụng hai mươi lăm chiêu hoàn thành. Hắn không tin, tiểu tử này có thể nhanh hơn hắn.
- Hai khôi lỗi luận võ làm mẫu, đại khái trong 300 lần hít thở. Sau mười lần hít thở, sẽ tiến hành so tài tiếp theo! Dựa theo một lần hít thở một chiêu, sau 310 lần hít thở, có thể tính toán ra hắn dùng bao nhiêu chiêu...
Tuy rằng cảm thấy đối phương chưa chắc có thể so sánh được với hắn, vẻ mặt Khương Thần vẫn khẩn trương.
Người này vượt ra ngoài dự đoán của người bình thường.
Đổi lại thành trước đây, nếu có người nói với hắn, tùy tiện dạy học sinh mấy ngày có thể nắm giữ mức độ tín nhiệm 85, hắn tuyệt đối sẽ phun vào mặt đối phương.
Có người nói, phòng trợ giúp tu luyện có thể đạt được đến 130 điểm, sợ rằng hắn cũng sẽ xé nát miệng của người kia.
Nhưng bây giờ... toàn bộ đều đang xuất hiện ở trên người kẻ này.
Tuy rằng bởi vì quan hệ với Mạc Vũ công chúa, khiến cho hắn có chút căm thù, lại không thể không thừa nhận, người này quả thật có năng lực vượt qua sức tưởng tượng của người bình thường.
- 312, 313, 314...
Ngón tay phải của hắn điểm nhẹ ở trên mu bàn tay trái, trong miệng không ngừng đếm thời gian.
Dựa theo số thời gian càng dài, ánh mắt hắn lại càng lúc càng sáng.
- 333, 334, 335!
Rất nhanh hắn đếm tới 335 lần hít thở. Nói cách khác, so với chiêu số sử dụng lúc hắn chỉ điểm đã không khác biệt lắm, đối phương còn chưa đi ra. Lúc này Khương Thần mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt vui mừng.
- Ha ha, thoạt nhìn trên phương diện chỉ điểm tu vi, cũng không được tốt lắm...
Hắn hừ lạnh một tiếng, lông mày không khỏi nâng lên.
Vốn tưởng rằng người này có thể giống như hai cửa ải trước, ngoài dự đoán của mọi người. Kết quả đếm tới 335 lần hít thở chưa đi ra. Nói cách khác, dưới sự chỉ điểm của hắn... Đối phương hai mươi lăm chiêu chưa phân ra thắng bại. Cho dù trở ra, thành tích cũng khẳng định không bằng hắn.
...
Không chỉ mắt Khương Thần sáng rực lên, Ngô sư, Mạc Hoằng Nhất cũng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.
- Xem ra, ở trên phương diện chỉ điểm tu vi, vẫn yếu hơn một chút!
- Con người luôn luôn có sở trưởng sở đoản. Hắn có khả năng am hiểu luyện đan, trên phương diện chỉ điểm tu vi yếu hơn một chút. Chỉ có điều...
Đầu Mạc Hoằng Nhất nâng lên, hiện lên một ánh sáng khiến cho người ta không dám nhìn thẳng:
- Hắn đây là bỏ gốc lấy ngọn, không đủ gây ra sợ hãi!
Ngươi là sát hạch danh sư. Chức trách lớn nhất của danh sư, chính là chỉ điểm tu vi cho người, khiến người ta nâng cao lực lượng.
Thuật luyện đan lại cao minh nữa, người ta còn không bằng trực tiếp tìm luyện đan sư, tìm ngươi làm gì?
Điều này lại giống như lão sư ngươi dạy sách không được, lại nói lái phi cơ tốt, có tác dụng cái trứng?
Chức nghiệp gì, lại cần có chức trách của chức nghiệp đó.
Ban đầu, hai cửa ải trước đó quá mức kinh diễm, còn tưởng rằng người này là đối thủ của mình sau này. Hiện tại xem ra, mình quá lo lắng.
Trên phương diện chỉ điểm tu vi không tốt, danh sư này cũng sẽ không đủ gây ra sợ hãi.
- Đúng vậy, đáng tiếc...
Ngô sư cũng hiểu rõ điểm ấy, lộ ra một phần tiếc hận.
Hai cửa ải trước kinh diễm như vậy, vốn tưởng rằng cửa thứ ba cũng sẽ cường thế thắng được. Ngay cả Mạc Hoằng Nhất so sánh với hắn cũng kém ưu thế hơn. Hiện tại xem ra, vẫn là suy nghĩ quá nhiều.
Trên thế giới làm gì có được người nào chức nghiệp gì cũng lợi hại?
Có một luyện đan sư năng lực nghịch thiên như vậy cũng rất đáng sợ, còn muốn để cho hắn lý giải đối với tu vi cũng lợi hại, không phải suy nghĩ nhiều là cái gì?
Mấy người đang miên mang suy nghĩ. Lại qua hơn mười lần hít thở, cửa phòng lúc này mới “két!” một tiếng mở ra, lộ ra cái đầu của Trương Huyền.
- Tổng cộng 352 lần hít thở. Nói cách khác, hai bên giao chiến khoảng 42 chiêu...
Khương Thần cười lạnh một tiếng, đang muốn chế nhạo một câu. Lại thấy người thanh niên lộ đầu ra, hết sức khó xử, gãi đầu một cái, vẻ mặt xấu hổ.
- Cái này... thời điểm ta vừa chỉ điểm, hình như dùng sức quá lớn. Khôi lỗi áo đỏ đập đầu của khôi lỗi áo xanh xuống... sửa hồi lâu cũng không sửa lại được. Xin hỏi... cái này... không tính là ta thất bại chứ?
- Đập đầu xuống?
- Hai khôi lỗi bất kể là kết cấu hay thực lực đều không chênh lệch bao nhiêu. Chỉ điểm qua đi, tối đa chỉ là đánh bại. Đập đầu xuống, đây là tình huống gì?
Xung quanh ngã sấp xuống một mảnh, lặng ngắt như tờ một hồi.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương