Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 463 : Sát hạch danh sư, bắt đầu! (1)

Học sinh Mạc Vũ? Ra mắt Trương lão sư? Xung quanh lặng ngắt như tờ. Mỗi một người đều mở to hai mắt nhìn. Đây là có chuyện gì? Mạc Vũ công chúa lại là đệ nhị thiên tài của vương quốc, tuổi còn trẻ lại sát hạch trở thành danh sư nhất tinh... Người như thế lại tôn trọng, xưng hô là Trương lão sư... Người này từ đâu xuất hiện? Có tư cách gì khiến cho công chúa làm như vậy? Phù phù! Diêu đội trưởng chỉ cảm thấy đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa thì lập tức quỳ xuống. Má ơi! Còn tưởng rằng người này và công chúa có chút mờ ám, tính tạo ra tai tiếng các loại. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, công chúa lại muốn tự cho mình là thân phận học sinh... Có cần khoa trương như vậy hay không? May mà ngày hôm qua không lỗ mãng gây phiền toái, bằng không bị lập tức giết, cũng không ai dám thay mình nói chuyện. Lăng Tiêu Tiêu ở một bên, vẻ mặt giống như đang nằm mộng. Còn tưởng rằng thần tượng đi qua nói chuyện với nàn. Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, thần tượng muốn bái kiến người cái gì cũng không hiểu này? Đại ca, ngươi không phải ngay cả Danh Sư Đường ở đâu cũng không biết, sát hạch danh sư thế nào cũng không biết sao? Ngươi không phải ngay cả Mạc Hoằng Nhất cũng không biết sao? Học đồ nho nhỏ cái gì cũng không biết, khiến cho đệ nhị thiên tài của vương quốc, Mạc Vũ công chúa vừa trở thành danh sư, cung kính cúi đầu xưng hô lão sư... Có muốn kích thích như thế hay không? Ngay cả vị cường giả bên cạnh nàng, cũng mở to hai mắt nhìn, thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Trước đó, hắn vẫn có chút bất mãn đối với chuyện tiểu thư nói thừa cùng người này. Bây giờ hắn mới biết, người này thoạt nhìn không có gì đáng chú ý, lại đúng là nhân vật che giấu quá lợi hại! Công chúa xưng hô là lão sư... chỉ riêng điều này, lại có thể so sánh với một ít danh môn vọng tộc trong vương thành. Không chỉ bọn họ, đám người Triệu Nhã mỗi người cũng sờ đầu không hiểu. Bạch Thiềm y sư vô cùng kiêu ngạo, bị đánh không tìm được phương hướng, không dám phản bác. Công chúa thiên tài khom người lại bái, xưng hô lão sư... Trương lão sư không phải nói... chiều hôm qua vừa đến Thiên Vũ vương thành sao? Vừa đến, lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, kính nể của kính nể, tôn trọng của tôn trọng, khiếp sợ trong khiếp sợ... Nếu như ở lại một khoảng thời gian, có phải đường chủ Danh Sư Đường cũng muốn đi qua thăm viếng hay sao? - Ừ! Không để ý tới sự chấn động kinh ngạc của mọi người, Trương Huyền hờ hững gật đầu. Đối phương khom người, hắn đúng là nhận được. Không có hắn chỉ điểm và truyền thụ ở Hồng Liên thành, muốn thi hạch luyện đan sư nhị tinh thành công, tuyệt đối là không có khả năng. - Trương lão sư... Mạc Vũ công chúa có chút do dự, còn muốn hỏi một chút về chuyện Độc Điện. Cuối cùng nhiều người, nàng vẫn không có dám mở miệng. Trước đây, thời điểm nàng rời khỏi Hồng Liên thành, Trương Huyền và đại dược vương đã xuất phát. Giả mạo đặc sứ đi Độc Điện, nguy cơ trùng trùng, nàng vẫn lo lắng. Vốn tưởng rằng cho dù hắn bình an vô sự, còn muốn nhìn thấy cũng rất khó. Nàng nằm mơ cũng không ngờ tới, lúc này thời gian mới vài ngày, nàng lại gặp được hắn ở chỗ này. Chính vì vậy, vừa rồi nàng mới có chút thất thần, liếc mắt nhìn thêm một cái. Hội vấn đáp kết thúc, nàng không thể tiếp tục kìm chế được, đã đi tới, đến đây bái. Có thể trở thành đệ nhị thiên tài của vương quốc, nàng còn có chút cao ngạo. Trải qua qua một khoảng thời gian ở chung, nàng mới biết được, chút thiên phú này buồn cười thế nào. Ở trước mặt người thanh niên này, cũng không tính là cái gì. - Mạc Vũ, không giới thiệu cho ta làm quen một chút sao? Nàng đang muốn nói tiếp, một âm thanh vang lên. Ngay sau đó một người thanh niên thân hình cao lớn đã đi tới. Người này chừng ba mươi tuổi, mặc trường bào, cũng là một vị danh sư nhất tinh. Khí tức trên người điên cuồng phun ra, lực lượng cuồn cuộn, thực lực hoàn toàn không yếu. Không ngờ là một vị cường giả Tông Sư cảnh! Ba mươi tuổi Tông Sư, danh sư nhất tinh, tuy rằng thiên phú kém hơn so với Mạc Hoằng Nhất, Mạc Vũ, lại cũng không kém hơn quá nhiều. Nhìn thấy người này, trong mắt Mạc Vũ thoáng hiện ra vẻ không vui. Chỉ có điều nàng vẫn gật đầu một cái: - Ta có thể ở dưới tình huống tu vi của bản thân không đạt được Tông Sư chế luyện ra đan dược nhị phẩm, sát hạch luyện đan sư nhị tinh thành công, là nhờ có Trương lão sư chỉ điểm. Hắn đối với ta có nửa nghĩa sư đồ! Luyện đan sư là chức nghiệp rất sát đầu trong cửu lưu. Dưới tình huống bình thường, muốn sát hạch nhị phẩm, chí ít tu vi của bản thân phải đạt được Tông Sư cảnh. Bởi vì chỉ có đạt được cảnh giới này, mới có khả năng khống chế thật tốt nhiệt lượng, dược tính của dược vật, các loại lực lượng xung đột trong lò luyện đan... do đó thành công chế luyện ra dược vật cấp bậc nhị phẩm. Mạc Vũ ở Thú Đường nhận được sự chỉ điểm, đã có thể chế luyện ra đan dược nhị phẩm. Ở Hồng Liên thành nàng lại nghiêm túc học tập qua mấy ngày, thủ pháp càng thuần thục. Sau khi trở lại vương thành, nhận được vương thất ra sức ủng hộ, tu vi cũng có đột phá cực lớn. Tuy rằng cách tông sư còn có chút khoảng cách, nhưng cũng thành cường giả Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Thực lực như vậy, vốn ngay cả cơ hội sát hạch cũng không có, nhưng có thể luyện chế thành công đan dược nhị phẩm, nhận được chấp thuận, đặc biệt thành luyện đan sư nhị tinh, do đó truyền thành giai thoại. - Nửa nghĩa sư đồ? - Khiến cho Mạc sư với từng ấy tuổi lại sát hạch luyện đan sư nhị tinh thành công, thuật luyện đan phải rất mạnh đi? Mọi người ồ lên. Mỗi một nhìn về phía Trương Huyền đầy kinh ngạc. Đồng thời bọn họ cũng biết vì sao người thiếu niên này được tôn trọng như vậy. Mạc Vũ công chúa có thể sát hạch luyện đan sư nhị tinh thành công, là nhận sự chỉ điểm của hắn... Chẳng phải là nói, ở trên phương diện luyện đan, người này càng thêm lợi hại sao? Vượt quá nhị tinh? Chẳng lẽ là tam tinh? Chưa đầy hai mươi tuổi đã là luyện đan sư tam tinh? Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. - Dạy nàng luyện đan? Ánh mắt người thanh niên lóe lên, lập tức nở nụ cười, nhìn về phía Trương Huyền: - Hóa ra là một vị luyện đan Tông Sư, thất kính thất kính. Tại hạ Khương Thần, cảm ơn ngươi chỉ điểm đối với Mạc Vũ công chúa! Mạc Vũ công chúa hoàn toàn không cho mặt mũi, đôi mi thanh tú thoáng nhíu lại: - Ta không cần ngươi hỗ trợ cảm ơn! - Ha hả! Khương Thần cười khan một tiếng, cũng không cho là châm chọc, ống tay áo vung, mang theo sự cao cao tại thượng, nhìn về phía Trương Huyền: - Nghiệp đoàn luyện đan sư Hồng đan sư là bằng hữu của tại hạ, mấy ngày trước đây vừa sát hạch luyện đan sư tam tinh thành công. Nếu Trương lão sư là cao thủ luyện đan, nói vậy hẳn là quen thuộc với nhau. Chỉ là tại sao ta chưa từng nghe hắn nói tới, nghiệp đoàn lại có một vị đan đạo kỳ tài như vậy? Hơn nữa, dường như toàn bộ nghiệp đoàn, đan sư đã ngoài nhị tinh, ta gần như đều biết. Không biết... Trương lão sư rốt cuộc là mấy sao? Nghe hắn nói như thế, những người khác cũng đồng loạt nhìn qua, tràn ngập tò mò. - Chỉ là luyện đan sư nhất tinh mà thôi! Trương Huyền nói. Hắn chỉ từng sát hạch luyện đan sư nhất tinh, cũng không phải là kỳ tài gì cả, càng không đi qua nghiệp đoàn luyện đan sư vương thành, tất nhiên không biết Hồng đan sư gì đó, cũng không có danh tiếng gì. - Nhất tinh? - Nhất tinh chỉ điểm Mạc Vũ công chúa luyện ra đan dược nhị phẩm? Nói đùa sao? - Đẳng cấp chức nghiệp đặc biệt rõ ràng, nhất tinh làm sao có thể chỉ điểm nhị tinh... ... Mọi người lại không thể hiểu nổi. Vừa rồi Mạc Vũ công chúa coi trọng như vậy, bội phục hận không thể quỳ rạp xuống đất. Bọn họ vốn tưởng rằng hắn là luyện đan sư rất cao minh. Kết quả chỉ là nhất tinh... có nhầm hay không? - Nhất tinh? Khương Thần cũng thoáng sửng sốt một chút, lập tức lộ ra sự xem thường. Chỉ có điều, hắn che giấu xuống rất tốt: - Trương huynh có thể chỉ từng ấy tuổi lại đạt được nhất tinh, cũng coi như thiên phú tuyệt cao. Chỉ cần cố gắng thật tốt, sớm hay muộn cũng sẽ thi ra thứ tự tốt hơn! Mới vừa rồi còn xưng hô là Trương lão sư, hiện tại trực tiếp đổi giọng “trương huynh”, khách sáo cũng miễn. Nói xong, hắn không tiếp tục để ý tới, quay đầu lại nhìn về phía Mạc Vũ công chúa: - Mạc Vũ, ta đã chuẩn bị tiệc mừng cho nàng, chúc mừng nàng sát hạch danh sư thành công. Chúng ta đi thôi! - Không đi! Mạc Vũ công chúa giơ tay ngọc ngăn cản. - Tiệc mừng chuẩn bị cho nàng, thiếu chủ nhân là nàng làm sao có thể được... Bị từ chối ở trước mặt nhiều người như vậy, Khương Thần có chút xấu hổ. - Ta còn có việc tìm Trương lão sư. Tiệc mừng gì đó, chính ngươi đi đi! Mạc Vũ nói. Xem ra đối với người này, nàng cũng đặc biệt không thích gặp. - Nếu không như vậy, Trương huynh cùng qua, cũng coi như cho nàng báo đáp nửa nghĩa sư đồ. Nói đến đây, Khương Thần nhìn qua: - Không biết ý của Trương huynh thế nào? Ta thấy ngươi cũng vừa tới vương thành, yến hội có thể tập trung không ít danh nhân. Hồng đan sư trùng hợp cũng ở đó, vừa vặn có thể giới thiệu cho ngươi làm quen. Luyện đan sư nhất tinh, tiếp xúc nhiều với loại đan sư cấp bậc cao như bọn họ, lợi ích khẳng định không thiếu. - Không rảnh! Trương Huyền lắc đầu. Nếu như đối phương thành tâm mời, có thể sát hạch xong danh sư, hắn sẽ đi qua nhìn một chút. Bộ dạng bố thí, đừng nói một yến hội nho nhỏ, cho dù tiệc mừng thọ quốc vương, hắn cũng sẽ mặc kệ. - Không rảnh? Bị Mạc Vũ từ chối, Khương Thần còn có thể nhịn. Một luyện đan sư nhất tinh cũng dám nói như vậy. Sắc mặt hắn trầm xuống, lông mày nâng cao lên, khí tức Tông Sư cảnh, phát ra: - Luyện đan sư tuy rằng rất lợi hại, lại không cách nào so sánh được với danh sư. Ngươi phải suy nghĩ tốt quyết định của chính mình. Không nên bởi vì một chuyện nhỏ, một phán đoán sai lầm, do đó rơi vào phiền phức... Ai, nói chuyện với ngươi, đứng lại cho ta! Hắn nói ra quan hệ lợi hại, vốn tưởng rằng đối phương hiểu ý sinh ra kiêng kỵ, do đó ngoan ngoãn nghe lời. Không nghĩ tới, hắn còn chưa nói hết, người đã không thấy đâu, Khương Thần thiếu chút nữa thì xỉu vì tức. Đường đường là danh sư nhất tinh, cường giả Tông Sư cảnh, từ khi nào lại có người không cho mặt mũi như vậy. Lắc đầu, không để ý tới người tự cho mình là đúng này, Trương Huyền đi tới trước mặt Mạc Vũ: - Dẫn ta qua! - Vâng! Thời điểm ở Hồng Liên thành, hắn đã nói qua cùng nàng hắn muốn sát hạch danh sư. Mạc Vũ biết ý của hắn, hai người nhấc chân đi qua bên cạnh Khương Thần. - Người này... Thấy hắn không quan tâm tới vị này, xoay người rời đi, khóe miệng Lăng Tiêu Tiêu giật một cái. Ngươi biết người này là ai không? Ngươi lại không để ý tới? Cho dù là quốc vương bệ hạ, sợ rằng đều phải đối xử như khách quý. Ngươi lại không để ý tới... Nàng đang muốn qua khuyên can một chút, lại thấy Mạc Vũ công chúa đi về phía trước chợt ngừng lại, đứng ở trước mặt một lão nhân: - Ngô sư, Trương lão sư định sát hạch danh sư, vẫn mong ngài chuẩn bị một chút. - Sát hạch danh sư? Lăng Tiêu Tiêu đi về phía trước, bước chân chợt lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã trên mặt đất. Sát hạch danh sư thế nào, thi thế nào, cái gì cũng không biết, lại tới đây thi... Đại ca, ngươi không có nói đùa chứ? Trước đó tán gẫu qua, vừa rồi lại hàn huyên một hồi, người gọi là Trương Huyền này, đối với danh sư có thể nói là một chữ cũng không biết. Mình thậm chí cũng hoài nghi huy hiệu học đồ của hắn là do mua được... Cái dạng này, mở miệng lại sát hạch danh sư... Ngươi biết danh sư đại biểu cho cái gì không? Nàng cũng cảm thấy điên rồi. Khương Thần vốn muốn xông qua dạy dỗ một trận, nghe nói như thế, cũng ngừng lại. Hắn híp mắt lại, không biết suy nghĩ điều gì. - Sát hạch danh sư? Được, chỉ có điều, ta tphải kiểm tra một chút rước, ngươi là có đầy đủ tư chất sát hạch không! Ngô sư gật đầu. Ở nghiệp đoàn, hắn chịu trách nhiệm sát hạch danh sư học đồ, đối với trình tự, hắn hiểu rất rõ. Trước sát hạch, phải có đầy đủ điều kiện phần ngoài và điều kiện bên trong. Điều kiện phần ngoài là: danh sư đề cử, thân phận trợ giúp dạy dỗ học đồ, nắm giữ chí ít một chức nghiệp trợ giúp! Điều kiện bên trong vì: Đạt được Minh Lý cảnh tâm như mặt nước phẳng lặng, đạt được tu vi Thông Huyền cảnh! Những điều kiện này, Lưu Lăng ở Thiên Huyền vương thành cũng đã nói qua, Trương Huyền cũng không xa lạ gì. Hắn lật cổ tay một cái, lấy ra huy hiệu học đồ và huy hiệu luyện đan sư nhất tinh, đưa tới. Đồng thời hắn thể hiện ra tu vi nửa bước Tông Sư. Mấy thứ này không có cách nào giả vờ. Ngô sư liếc mắt thoáng nhìn, liền xác nhận được. Hắn lập tức lấy ra một Văn Lý Thạch đưa qua. - Thử một chút về mức độ tâm cảnh! Trương Huyền gật đầu, nắm chặt Văn Lý Thạch, vận chuyển tâm cảnh. ...