Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 366 : Có thú bệnh nặng (2)
Trương Huyền gật đầu.
Tuy rằng không biết Thanh Ưng thú có thể bay được bao nhiêu, nhưng nó vừa đột phá, sức của đôi bàn chân tất nhiên bị hạn chế. Nếu như lại phối hợp củng cố tu vi, nghỉ ngơi, quả thực phải tiêu hao không ít.
Hắn có chút do dự. Chợt hắn nhớ tới lời Hàn Quỳnh nói trước đó, không nhịn được hỏi.
- Ta nghe nói Thú Đường có loại thú cưỡi tia chớp, tốc độ cực nhanh. Cho dù vạn cây số, vài ngày là có thể bay đến. Không biết có phải hay không?
- Thú Đường đúng là có thú cưỡi tia chớp, cũng chính là man thú của cường giả Tông Sư cảnh, có thể chở năm người bay, tốc độ cực nhanh, có tên gọi là tia chớp. Chỉ có điều...
Phong đường chủ có chút do dự:
- Loại thú cưỡi cấp bậc như vậy, toàn bộ Thú Đường, tổng cộng chỉ có hai con. Một con trong đó đã bay đi Càn Huyết vương quốc. Một con khác...
Nói đến đây hắn lắc đầu. Hai vị thuần thú sư khác cũng lộ ra một phần chán nản.
- Thế nào?
Thấy bộ dáng này của bọn họ, Trương Huyền đầy kỳ quái.
- Con này bệnh nặng, ngày hôm nay ngay cả đứng lên cũng không nổi, càng chưa nói bay. Ta và đám người Lô thú sư vừa rồi đang chẩn đoán bệnh, nghĩ biện pháp trị liệu, mới không có thời gian qua sát hạch, để cho Hồng thú sư làm thay!
Phong đường chủ nói.
- Bệnh nặng?
Lúc này Trương Huyền mới nhớ tới, thời điểm Vân Đào vừa tới sát hạch, Hồng thú sư từng nói qua đám người Phong đường chủ có việc, tạm thời không đến được.
Trước đó hắn còn suy nghĩ, đến cùng có chuyện gì, có thể còn quan trọng hơn so với sát hạch thuần thú sư. Hiện tại, thì ra là thế.
Man thú Tông Sư cảnh, xem như là chỗ dựa và nội tình lớn nhất của Thú Đường này. Nó bệnh nặng ngay cả đứng dậy cũng khó khăn, khó trách bọn họ lo lắng.
- Bệnh gì?
Trương Huyền hỏi.
Đối phương bệnh nặng hay không bệnh nặng không đáng để nói. Mấu chốt là... Có nó để cưỡi, có thể giảm bớt không ít thời gian.
Nghe được hắn hỏi thăm, Phong đường chủ không nhịn được lắc đầu:
- Cũng bởi vì không nhìn ra chứng bệnh gì, mới không có cách nào!
- Ba người chúng ta đều từng chẩn đoán bệnh, thủ đoạn thuần thú sư các loại, đều dùng qua một lần, trước sau không hiểu rõ!
Lô thú sư cười khổ.
Chứng bệnh cũng không nhìn ra được, trị liệu thế nào?
- Có thể có phương pháp giải quyết hay không?
Mạc Vũ tiểu thư đứng một bên, không nhịn được hỏi.
Làm thuần thú sư, nghe được man thú bị bệnh nặng, ánh mắt nàng lộ ra sự quan tâm.
- Chúng ta đã phái người đi Bắc Vũ vương quốc mời Thanh Dương tông sư. Hắn đi tới, có lẽ có thể kiểm tra ra nguyên nhân căn bệnh!
Vương thú sư nói.
- Thanh Dương tông sư? Vương thú sư nói tới chính là một vị y đạo tông sư nhị tinh duy nhất của Bắc Vũ vương quốc?
Trầm Bích Như nhớ tới cái gì.
- Không sai, đúng là hắn! Thuần thú sư chúng ta tuy rằng cũng có một vài thủ đoạn giúp man thú xem bệnh, nhưng so với y đạo tông sư chân chính, vẫn kém hơn rất nhiều. Trước đó đã phái người mời. Chắc hẳn không bao lâu nữa hắn sẽ đi tới!
Vương thú sư cười nói.
Thuần thú sư tuy rằng cũng có phương pháp trị liệu căn bệnh cho man thú, nhưng đều một ít bệnh trạng thông thường. Gặp phải chứng bệnh nghi vấn khó xử lý, đều sẽ bó tay không làm gì được. Giống như tình trạng bây giờ, tìm kiếm y đạo tông sư ra tay mới là biện pháp tốt nhất.
Bắc Vũ Vương thành cách nơi này cũng không xa. Cưỡi man thú bay, qua lại còn chưa tới một canh giờ.
Ngược lại chờ thì cũng chờ, bọn họ mới đến đây quan sát sát hạch thuần thú sư, gặp phải tranh chấp giữa Trương Huyền và Hồng thú sư.
Nói xong về y đạo tông sư, Vương thú sư hình như đối với vị Thanh Dương rất có lòng tin. Hắn nhìn về phía Trương Huyền mỉm cười:
- Chỉ cần chữa trị xong căn bệnh, sẽ để cho nó đặc biệt đưa ngươi đi tới Hồng Liên sơn mạch, cũng không có vấn đề gì! Chỉ có điều... cưỡi thú cưỡi Tông Sư cảnh, giá xa xỉ. Ngươi cần phải sớm có sự chuẩn bị!
- Đại khái bao nhiêu?
Trương Huyền hỏi.
- Dựa theo giá cả của Thú Đường đưa ra, đi tới địa phương xa như Thiên Vũ vương quốc, lại là do man thú Tông Sư cảnh tự mình xuất động, ít nhất phải hai mươi cái thú huyết thạch. Trương thú sư là nhân viên nội bộ của chúng ta, có thể giảm giá, cũng cần khoảng 16 cái. Đổi thành kim tệ thông dụng của vương quốc, đại khái khoảng tám trăm vạn!
- Tám trăm vạn kim tệ?
Trương Huyền sửng sốt, con mắt trợn tròn.
Ban đầu ở Thiên Huyền vương quốc, vì kiếm được mấy trăm vạn, trải qua các loại ngụy trang, các loại khổ cực. Bọn họ tùy tiện bay một chuyến, lại kiếm nhiều tiền như vậy... Quả thực chính là cướp đoạt!
- Cái này cũng không có cách nào. Man thú Tông Sư cảnh, cần thuần thú sư nhị tinh tự mình khống chế, lại là bay một mình, giá tiền này, xem như là thấp nhất!
Vương thú sư cười khổ.
Man thú Tông Sư cảnh tuy rằng sớm bị người thuần phục. Nhưng thực lực không đủ, muốn khống chế gần như không khả năng. Cần phải có thuần thú sư nhị tinh tự mình đi theo.
Có thể đạt được loại cấp bậc thuần thú sư như vậy, thực lực đều đạt tới Tông Sư cảnh.
Nói cách khác, vì chuyến này, cần cường giả Tông Sư cảnh và man thú Tông Sư cảnh đều xuất động, giá làm sao có thể thấp được?
Phải biết rằng cường giả Tông Sư cảnh, ở vương quốc nhị đẳng cũng được cho là cấp bậc lão tổ!
Người như thế tự mình ra sức, tám trăm vạn kim tệ, quả thực không nhiều lắm.
- Không phải nói... Chỉ cần thành thuần thú sư, có thể ngồi miễn phí sao?
Cố nén phiền muộn, Trương Huyền không nhịn được nói.
Nghe Vân Đào nói ngồi miễn phí, hắn mới thi thuần thú sư. Kết quả còn phải mất tám trăm vạn... Suy nghĩ một chút hắn cũng có chút buồn bực.
- Thành thuần thú sư là có thể miễn phí. Chỉ có điều, là cưỡi man thú dưới Tông Sư cảnh. Muốn cưỡi loại man thú cấp bậc như vậy miễn phí, phải đạt đến thuần thú sư nhị tinh mới được!
Thấy hắn không hiểu, Phong đường chủ giải thích.
- Thuần thú sư nhị tinh là có thể miễn phí sao?
Trương Huyền có chút do dự, nói tiếp:
- Nếu như vậy... Các ngươi xem cần điều kiện gì, nếu được, ta thi một chút đi!
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương