Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 314 : Không cần chơi người khác như vậy (2)
Đại ca, ngươi dám lại thấp hơn một chút nữa không?
- Ta không tin...
Hắn khóc không ra nước mắt, lại đặt Văn Lý thạch ở trong lòng bàn tay.
Một lát sau.
Hắn nhìn chằm chằm vào phía trên 0.09.
Trương Huyền cảm giác trên mặt hình như bị người ta hung hăng tát một cái, khóe miệng không ngừng co giật.
Trời ạ, thật đúng là dám thấp hơn à!
Vẫn cho rằng mình là thiên tài siêu cấp, thiên tài trong thiên tài. Tết quả... hiện thực này cũng thật sự quá mất mặt!
Mức độ thấp như vậy, sát hạch danh sư? Sát hạch cái búa à!
Sợ rằng đi cạnh tranh học đồ, cũng sẽ bị người ta đuổi ra.
- Ta không tin...
Liên tục thử vài lần, Trương Huyền rốt cuộc hiểu rõ, mức độ tâm cảnh này của hắn thấp đến mức khiến cho người ta giận sôi. Hơn nữa mỗi thử một lần, đều không gần như sẽ tiêu hao khoảng 0.01 vạch. Cho nên hiện tại... Thấp xuống chỉ còn lại có 0.05.
- Chỉ có thể chờ lần sau gặp được Lưu Lăng bọn họ hỏi xem, có bí quyết nào tăng thêm mức độ tâm cảnh hay không. Nếu không, tâm cảnh thấp như vậy, cho dù muốn sát hạch danh sư, cũng chỉ là nói suông!
Cố nén kích động muốn té xỉu, Trương Huyền tự an ủi mình.
Hiện tại chỉ hy vọng Danh Sư Đường có bí quyết và phương pháp tu luyện tâm cảnh. Đến lúc đó mượn Thiên Đạo Đồ Thư Quán, chỉnh lý ra bí tịch thiên đạo, sau đó nhanh chóng tiến bước, nhanh chóng trưởng thành.
Nếu không, chỉ dựa vào mức độ hiện tại này, đừng nói danh sư, lão sư sao kim cũng không đủ tư cách.
Đang suy tư mức độ tâm cảnh thấp như vậy, tóm lại phải làm thế nào, hắn liền nghe được bên ngoài phòng học vang lên tiếng gõ cửa.
- Trương Huyền lão sư ở đây không?
- Thẩm Truy bệ hạ?
Nghe giọng nói, hắn nhận ra được, trực tiếp mở miệng:
- Mời vào!
Két!
Cửa phòng đẩy ra, hai người đi đến.
Một người chính là Thẩm Truy bệ hạ. Một người khác cũng là trung niên, hình dạng có phần anh tuấn. Nhìn kỹ, hắn và Triệu Nhã có vài phần tương tự.
- Trương lão sư, vị này chính là phụ thân của Triệu Nhã, Triệu Phong thành chủ, đặc biệt tới đây cảm ơn ngươi đã chiếu cố nữ nhi của hắn.
Thẩm Truy bệ hạ hạ thấp phong thái.
Mặc dù bây giờ đối phương còn không phải là danh sư, lại là thân truyền của Dương sư, sư huynh của đám người Lưu sư.
Trước mặt người như thế, cho dù là đứng đầu một nước, cũng không dám khinh thường.
- Tại hạ Triệu Phong, ra mắt Trương lão sư!
Triệu Phong thành chủ tiến lên.
- Nếu là phụ thân của Triệu Nhã, vậy đừng có khách khí như vậy, ngồi đi!
Trương Huyền bắt chuyện.
- Mấy ngày qua Trương lão sư chiếu cố tiểu nữ, ta đều đã nghe Diêu Hàn nói, thật sự vô cùng cảm kích. Ta biết với loại thân phận và năng lực này của Trương lão sư, cũng không thiếu kim tệ. Cho nên, mấy ngày qua đã đặc biệt phái người thu thập, vừa vặn nhận được một viên ngọc tinh Minh Lý, đưa cho lão sư xem như quà cảm ơn!
Mấy người khách sáo một hồi, Triệu Phong thành chủ đưa tới một món khác.
- Ngọc tinh Minh Lý?
Nhìn thứ đối phương đưa tới, vẻ mặt Trương Huyền nghi ngờ.
- Ngọc tinh Minh Lý lại giống như linh khí đối với người tu luyện, vỗ về hấp thu, chẳng những có thể khôi phục mức độ tâm cảnh tiêu hao, còn có thể thong thả tăng cường, là vật phẩm danh sư dùng để tu luyện tâm cảnh, vô cùng trân quý. Toàn bộ Bạch Ngọc thành ta có vô số khoáng mạch ngọc thạch, cũng chỉ tìm được một khối này.
Triệu Phong thành chủ giải thích.
- Có thể tăng cường mức độ tâm cảnh sao?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Thực đúng là buồn ngủ gặp manh chiếu.
Vừa buồn rầu vì mức độ tâm cảnh quá thấp, không biết làm như thế nào cho phải, vị Triệu Phong thành chủ này lại đưa khối ngọc tinh Minh Lý này qua. Thật đúng là quá tốt!
- Vật trân quý như thế... ta làm sao có thể không biết xấu hổ tiếp nhận được?
Trương Huyền có chút xấu hổ.
Toàn bộ Bạch Ngọc thành cũng chỉ có một khối, đủ thấy mức độ trân quý, đã không thể dùng tiền tài để cân nhắc.
Đối phương đặc biệt tìm kiếm, xem ra cũng tốn không ít tâm tư.
- Ân tình của Trương lão sư đối với tiểu nữ, một khối ngọc tinh lại tính là cái gì!
Triệu Phong thành chủ cung kính nói.
Nhìn ra Triệu Nhã có thể chất đặc biệt, cũng trả cái giá lớn để hỗ trợ kích hoạt...
Ân tình thật sự quá lớn. Ngọc tinh Minh Lý tuy rằng trân quý, lại cũng không báo đáp được.
- Vậy thì cám ơn!
Biết đối phương thật lòng thật ý muốn đưa đồ cho mình, không thu, ngược lại sẽ lo lắng, hơn nữa nó cũng vừa vặn có tác dụng, lúc này hắn gật đầu nhận lấy.
- Triệu Nhã là đệ tử của ta. Chuyện chỉ điểm tu luyện cho nàng, để cho nàng nhanh chóng nâng cao, là bổn phận của ta, không phải giao dịch, cũng không cần báo đáp.
Trương Huyền giơ tay ngăn lại:
- Chỉ có điều, ta thật sự cần ngọc tinh Minh Lý. Như vậy đi, trước đây Triệu Nhã cho ta xem qua công pháp Bạch Ngọc thành của các ngươi, ta sửa đổi một chút, hiện tại cho ngươi sao chép ra. Sau đó có thể chiếu theo đó tu luyện, coi như thù lao mua cái ngọc tinh Minh Lý này!
- Công pháp? Sửa chữa... một chút?
Triệu Phong, Thẩm Truy bệ hạ đồng thời mở to hai mắt nhìn, đầy nghi ngờ.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
67 chương