Thiên Cân

Chương 10

Thí nghiệm 3: Địa điểm: Phòng ngủ của ta. Nơi giống trước, người giống trước, chỉ là tâm trạng không giống vậy. Nhớ rõ lần trước ở chỗ này, chúng ta muốn thử xem cha đối với đồng tính luyến ái có ý kiến gì, lúc đó cả hai đùa rất vui vẻ. Hiện tại ta ngồi đối diện nhìn Hàn Bằng, có chút cảm giác buồn nôn. Tuy chúng ta là bạn tốt, nhưng lại nghĩ cùng y như thế này.. Toàn thân ta đều trở nên cứng ngắc. Ngày hôm qua ta còn cùng cha say mê hôn môi, hiện tại hứng thú kia đều biến mất. Chúng ta sau này sẽ như thế nào? Nếu cha không chấp nhận… Ta có phải quá kích động rồi không? Kỳ thật chuyện ngày hôm qua cũng không tệ, buổi sáng hôm nay cha trong lòng ta tỉnh dậy cũng không có phản ứng lớn gì, lại cùng ta đùa giỡn và câu. Nếu như hắn biết… Điểm nho nhỏ hạnh phúc ấy của ta cũng sẽ không có đi! Bất an giật giật cơ thể, ta nói với Hàn Bằng: “Hàn Bằng, chuyện kia… Tôi đã nói với cậu…” “Cậu không nghĩ sẽ buông tay đi?” Y nhìn chằm chằm ta, giống như nếu ta dám nói sẽ lập tức ăn ta. “Cái kia…” Thời điểm ta đang do dự, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân của cha. Ta lập tức đứng lên, ta thật sự không muốn làm nữa. Lúc đó cánh tay ta bị giữ chặt, Hàn Bằng dùng một lực thật mạnh kéo ta một cái, ta đứng không vững liền hướng về phía sau ngã xuống. Sau đó… Sau đó… Sau đó liền thấy khuôn mặt phóng lớn của Hàn Bằng. Chuyện gì xảy ra tiếp theo? Ta đều không nhớ rõ… Bất quá giống như đứa ngốc bị dọa choáng váng, bị hôn, cũng không nhìn thấy được người ta muốn nhìn thấy. Người ta quan tâm nhất đang ngoài cửa nhìn chúng ta hôn môi, sau khoảng thời gian dài cũng không nhúc nhích. Thời điểm hắn giống như đứa ngốc hóa đá, lại lén lút quay người đi ra… Trong ngực ta đột nhiên cảm thấy mát mẻ, ta đột nhiên hoàn hồn. Đẩy Hàn Bằng đang trên người của mình ra hướng WC xông vào. “Ách… Ách…” Phun đến không còn gì, từ trong miệng đến lỗ mũi đều toàn là nước chua, ta còn không ngừng buồn nôn. Chuyện này nên tính sao? Ta vô lực ngồi ở trên mặt đất gần bồn cầu. Hàn Bằng mặt không biểu tình tựa ở bồn rửa mặt nhìn ta. Ta bây giờn nên nói cái gì? Cảm ơn sao? “Hừ… Đây không phải là chuyện chọc cười!” Ta ngẩng đầu nhìn y. Y nhìn ta, muốn nói lại thôi. Cuối cùng cũng không nói gì, quay người đi ra… Kết quả thí nghiệm: Đây là việc rất vớ vẩn, căn bản là không cần thực hiện, dù thành công hay thất bại đều trở thành trò hề. Từ ngày đó về sau, quan hệ của ta và Hàn Bằng giống như có khối băng hạ xuống. Ở trường cả hai như người xa lạ, mặc kệ chuyện gì cần tiếp xúc đều tìm Giáp Ất Bính Đinh làm qua loa. A, ta sợ việc đã xảy ra, nhưng nguyên nhân của nó kỳ quái như vậy, không thể làm rõ. Cha ta giả ngu, hắn giả bộ cái gì cũng không thấy, mặc dù nhiều việc lớn nhỏ làm ta biết hắn rất để ý. Hắn bắt đầu quản thời gian ta trở về nhà, thỉnh thoảng tới trường học nhìn ta, hỏi thăm tình huống kết giao bạn bè của ta ở trường học… Ta rốt cuộc chờ đợi đến tột cùng là gì? Ta biết đáp án không xa, mong chờ nó đến — bởi vì ta không muốn lại dày vò suy nghĩ, đồng thời ta cũng sợ hãi khi nó gần xuất hiện —- bởi vì ta là một con người tham lam. Mấy ngày trước trong phòng làm việc của cha nhìn thấy mấy quyển sách về tâm lý. Hắn muốn làm cái gì? Hắn có phải nhìn thấy mấy bình luận trên mạng về những việc này…. Những bình luận kia, đều cho rằng đồng tính luyến ái là biến thái, cần đi bác sĩ điều trị? Ta biết rõ mấy ngày nay trong đêm đều đến phòng ngủ của ta. Hắn cho rằng ta đã ngủ, chỉ là ta còn thức. Hắn ở bên cạnh ta thở dài, có phải lão bac ho rằng mình giáo dục thất bại hay không? Đôi khi, hắn sẽ lấy tay vuốt tóc ta, sau đó làm xuôi lại, lúc sau lại vò lại. Mỗi lần hắn đến đều ngồi trong chốc lát, sau đó thở dài kết thúc. Hắn thất vọng về ta sao? Nhìn khuôn mặt hắn ngày càng gầy gò khiến ta đau lòng, hắn là tất cả của ta, nếu như hắn không còn quan tâm ta nữa, ta nên làm cái gì bây giờ?