Thế thân khí phi

Chương 118 : Sao ngươi lại tới đây?

“Thiếp không có!” Lời nói vừa ra khỏi miệng nàng mới hiểu được, hắn là đang cố ý muốn làm đảo điên tất cả những gì nàng đang sở hữu, ngay cả tim nàng hắn cũng quyết không tha mà muốn có được. “Ha…ha….” Thương Duật môi nở một chuỗi nụ cười giòn giã thật dài. Không muốn tiếp tục làm nàng khó xử, hắn liền xoay người hôn lên môi nàng, cử chỉ rất ôn nhu, là hắn cố ý quấy rầy, không muốn nàng tiếp tục bày ra bộ dạng kiên cường. Sau một hồi lâu hắn mới rời khỏi môi nàng mỉm cười thì thầm:”Đáp ứng bổn vương, từ nay về sao ngươi chỉ có thể múa cho một mình bổn vương xem mà thôi!”. Hắn là đang mong đợi một lời hứa hẹn của nàng, đây chính là hắn sao? Điệp Vũ Dương không lên tiếng, chỉ nhấc hai tay ôm lấy cổ hắn, hơi hơi ngẩng đầu dâng lên đôi môi đỏ mọng của chính mình, hút lấy mọi chú ý của hắn, cự tuyệt hứa hẹn bất cứ điều gì. Nàng giờ chỉ còn lại trái tim này là duy nhất nên càng không thể làm mất nó được. Buổi trưa hai ngày sau, đang một mình ngồi tại Mặc Chí Hiên, đột nhiên nhìn thấy nha đầu tính tình cương nghị mà đã lâu nàng không được gặp, đó là Xuân Hoa. “Mộ Tuyết Lăng, ngươi thật đúng là không có lương tâm mà, đã lâu như vậy cũng không đến thăm ta một lần sao?” Nàng ta kích động chạy đến ôm lấy Tuyết Lăng, hung hăn chỉ vào ngực nàng. Đối với Mộ Tuyết Lăng, nàng không hiểu sao khi nhìn thấy lại luôn có cảm giác đau lòng:”Vẫn tốt sao? Sống ở Vương phủ cũng được chứ?”. Nữ nhân trong Vương phủ không thể so với nữ nhân trong quân doanh, nam nhân ở đó nhiều, nữ nhân lại thiếu, mặc dù bộ dạng không được đẹp lắm nhưng vẫn có người để ý. Còn ở Vương phủ hậu viện này, tuy bên ngoài nhìn vào bọn họ bên ngoài quần thoa áo gấm, nhưng ai biết được bên trong là những cuộc đấu đá không ngừng nghỉ đi. Tiểu Hồng và Hình Nhi tất nhiên là nhìn không quen một màn này. Lần đầu tiên thấy tiểu thư ngoài vương gia lại còn thân với nữ nhân thế này, có thể làm nàng cho phép người kia thân cận mình như vậy, còn nói nước mắt nước mũi nàng ta hiện lại còn dính đầy trên người tiểu thư:” Á, ngươi cẩn thận một chút, sao lại làm dơ quần áo tiểu thư hết thế này!” Tiểu thư các nàng tính tình rất tốt, nhưng các nàng thì không nha. Nàng nhìn Tiểu Hồng ý bảo mình không ngại. Nhìn thấy nước mắt, nước mũi của Xuân Hoa đã làm ướt một mảng không nhỏ trên đầu vai mình, tất cả đều cảm giác thật quen thuộc, rất ấm áp. Xuân Hoa chính là như thế, nàng rất rất thuần khiết, chất phác. “Ngươi sống ở đây thế nào? Những nữ nhân khác nếu không đem ngươi ăn hiếp chết mới là lạ nha! Mau đến đây cho ta nhìn xem một chút, xem có gầy đi chút nào không a”. Đây chính là quan tâm, từ khi nàng gặp lại Vũ Dương, được xem xét một hồi quả quyết là Vũ Dương không gầy mới nói:”Ừ, tốt lắm, khí sắc cũng không tệ.” Nói xong nàng lầy tay áo của mình lau lau nước mắt. Biết nàng là đang ngượng ngùng vì đã làm dơ quần áo trên người mình nên Vũ Dương chỉ đành nhìn nàng mỉm cười lắc đầu:”Không gì đáng ngại cả!” Nó rồi nắm lấy tay nàng:”Xuân Hoa, ngươi sao lại vào Vương phủ?”. Nếu như không só lệnh của Thương Duật, nàng ta đương nhiên làm sao có thể vào đến tận đây, chính là nàng cũng không rõ Thương Duật phái nàng tới đây làm gì. “Là Vương gia bảo ta tới, nhưng cũng chưa nói tới làm gì? Chỉ bảo ta phải chiếu cố ngươi cho tốt!”. Xuân Hoa dĩ nhiên không ngốc, Vương phủ nhiều người như vậy lại không ai có thể chăm sóc nàng sao, phỏng chừng theo tính tình của Tuyết Lăng , ở Vương Phủ nàng cũng rất khó mà được người yêu thích. Vương gia vì muốn làm cho nàng không cần phải chịu thêm nhiều ủy khuất cho nên mới vào quân doanh ra lệnh bảo nàng tới đây:”Xem ra Vương gia đối ngươi không tệ.!” Không tệ sao? Chắc có lẽ vậy, dù sao nàng cũng chưa từng gặp qua thê thiếp nào trong hậu viện cả gan chọc giận hắn, càng nói lại vì một nữ nhân thân thể không còn trong sạch. Theo như tình tình bá đạo của hắn, nàng có thể bình yên vô sự sống đến hôm nay hẳn là đã quá tốt rồi. “Thôi, ngươi trước theo Hình Nhi dẫn ngươi đến tìm phòng nghỉ ngơi đi!” Trong lòng nàng nếu nói không vui mừng là giả, dù sao một lần nữa hắn có thể cho phép một quân kỹ như Xuân Hoa được phép vào phủ chăm sóc cho nàng không thể phủ nhận hắn đã vì nàng mà suy nghĩ. Nhưng theo như tình huống hiện nay mà nói thì khó tránh khỏi sẽ lại khiêu khích thêm nhiều phong ba mà thôi. Từ sau đêm đó Thương Duật đã mấy ngày sau cũng chưa hề ghé qua. Nhưng thật ra nàng thường xuyên nghe được Xuân Hoa nói vài tình huống hiện tại trong quân doanh. Tựa như đang nghe một chuyện rất bình thường nhưng khi vào tai lại không khỏi làm nàng nhớ đến khoảng thời gian nàng sống ở đó, so với vương phủ mà nói quân doanh thật ra tốt hơn rất nhiều, chẳng những không cần đối mặt với hậu viện nữ tử lại còn được nhìn thiên không bao la, rộng lớn bên ngoài. Đây là cảm giác rất sảng khoái tự tại . Nay nàng chẳng những không thể nhìn thấy bên ngoài bao la, ngược lại ngước nhìn trước mắt chỉ có thể thấy những tòa hậu viện nối tiếp chằng chịt nhau, càng chỉ nhìn thấy những đôi mắt không ngừng hướng nàng châm chọc.