The last day of high school - câu chuyện của 12 cung hoàng đạo
Chương 2 : Cơ duyên
Đi một hồi không biết tìm chỗ nào, mà đi xa thì sẽ có nguy cơ bị thầy cô giám thị phát hiện. Đang loay hoay thì bỗng một ý tưởng ùa đến khi Thần Nông chợt ngước nhìn hàng cây phượng đang đung đưa theo gió như mời gọi giấc ngủ của anh. Tất nhiên đó chính là sân thượng, một nơi khá an toàn. Lên đó chả có vấn đề gì khó khăn và còn may mắn vì cửa không khóa. Mấy khi được vậy đâu. Anh nghĩ chắc là bác lao công dọn dẹp rồi quên khóa cửa.
Mở cửa ra như bước vào một thế giới khác vậy, bình yên lạ thường. Không một tiếng động, trời xanh mây trắng, cảnh sắc thơ mộng không tả được khiến con người ta lâng lâng như đang lơ lửng giữa bầu trời tuyệt đẹp này.
"Quả thật rất mát và thoải mái!" - Thần Nông cười thầm trong miệng.
Vương vai tận hưởng cái khung cảnh trời cho thì Thần Nông bỗng khựng lại khi từ đằng xa phía bên trái mình có một cô gái đang ngồi đung đưa hai chân ở đó. Quá ngạc nhiên và bất ngờ vì anh nghĩ chỉ có mình dám trốn tiết thôi chứ, đến cả học sinh cá biệt còn chưa dám huống chi là cô gái này.
Nhìn từ xa với mái tóc đen nhánh đang bay phất phơ trong gió che hết nữa khuôn mặt khiến Thần Nông không thể nhận ra cô ấy là học sinh lớp nào.
Anh không mảy may tò mò, thầm nghĩ cô gái đó cũng như mình, muốn tìm một nơi nào đó để thư giản đầu óc.
Thần Nông liền đi vòng qua sân thượng phía bên kia mà nằm. Cảm giác khó tả, chỉ muốn đánh một giấc cho đã người. Nhắm nghiền mắt lại tận hưởng, anh khẽ thở ra đều đặn thì bỗng có cảm giác thì bỗng có cảm giác đột nhiên tối sầm lại, như có cái gì đó đang che lấp đi ánh nắng mặt trời rực rỡ của buổi sáng. Mở mắt ra và giật mình khi cô gái vừa nảy đang ngồi kế bên và nhìn mình chằm chằm. Thần Nông ngồi bật dậy, trợn mắt nhìn cô ấy.
"Nè, làm cái quái gì vậy? Tránh ra mau!" - Anh bực bội la lên.
Cô gái đó không cười, chỉ hơi bất ngờ rồi vẫn một nét mặt, cứ nhìn Thần Nông như thế khiến anh hơi rùng mình: - "Tôi nhớ học sinh đâu được đi lang thang hoặc trốn tiết trong giờ học đâu."
Thần Nông khẽ liếc mắt nhìn chiếc logo trên tay áo bên phải của cô gái rồi nghĩ thầm: Năm nhất vẫn chưa được phát logo, chắc hẳn đây là tiền bối rồi.
Nhìn nó một hồi lâu, ánh mắt lạnh lùng của anh chuyển hướng đến khuôn mặt của cô gái và nói: - "Thì cô cũng vậy mà." - Nói rồi anh nằm xuống và tiếp tục công việc mình đang làm dang dở. Đó là ngủ.
Cô nhướng một bên lông mày lên, khẽ nhếch môi rồi nói: - "Tôi là Song Ngư, rất vui được gặp cậu."
Bỏ ngoài tai câu nói của cô gái lạ, anh nghĩ: Ai mượn giới thiệu đâu.
Thần Nông nhắm nghiền mắt lại, chìm vào giấc ngủ say. Và anh không hề biết rằng cô gái đó đã biến mất sau lời giới thiệu.
***
Reng...reng...reng...
Tiếng chuông kết thúc buổi học đầu tiên vang lên, mọi người như được giải thoát khỏi những tiết học căng thẳng.
Cô dạy Hóa vừa bước ra, Sư Tử liền chạy lên bục giảng và hô to: - "Nè mọi người, giờ chúng cùng chung một lớp, hay là tụi mình đi ăn để tìm hiểu nhau nhé!"
Nhân Mã là người đầu tiên hưởng ứng. Mã Mã vốn bản tính ham chơi và hay bày trò nghịch ngợm trong lớp nên mấy vụ đi chơi làm sao thiếu được. Ưu điểm của anh là dù chơi cỡ nào thì thành tích học tập vẫn đạt loại giỏi, chơi thì chơi nhưng học rất nghiêm túc.
Cả lớp im lặng trước lời đề nghị của Sư Tử khiến cô bối rồi, liền ra hiệu cho Mã Mã cứu bồ. Nhân Mã hiểu ý, lập tức anh la lên: - "Các bạn đi nha, lớp chúng ta sẽ rất vui đó." - Anh quay đầu qua phía Xử Nữ nhìn cô và nói tiếp: - "Hoa Khôi, cậu đi chứ?"
Nét mặt Xử Nữ hơi ngạt nhiên, suy nghĩ một hồi lâu và nói với nụ cười không thể dịu dàng hơn: - "Không vấn đề gì."
"Xử Nữ đi thì tớ đi." - Kế bên cô nàng Thiên Bình hô to.
Mọi việc có vẻ êm xuôi vì cả lớp khá nhiệt tình.
"Ma Kết, cậu đi luôn đi." - Song Tử khoác vai Ma Kết và cười tươi nói.
Ma Kết mắt không rời khỏi cuốn sách Hóa học, anh lên tiếng: - "Không được, tớ còn phải làm nhiều bài tập lắm."
Nghe có vẻ không thấy hứng thú gì cả. Song Tử liền phàn nàn: - "Thôi mà, tớ nghĩ cậu không nên làm bài."
"Tại sao?" - Lúc này Ma Kết mới rời mắt khỏi cuốn sách, anh ngước lên nhìn Song Tử và tròn mắt hỏi thì nhận được câu trả lời rất là vô tư của Song Tử:
"Vì có ai làm đâu, ha ha!"
Câu nói đùa khiền cả lớp bật cười, không riêng gì Ma Kết và cũng khiến chàng trai khẽ gật đầu đồng ý.
"Khoan đã!" - Một giọng nói khó chịu vang lên từ phía Kim Ngưu, cô nhíu mày nhìn mọi người và nghiến răng hỏi: - "Có ai thấy Thần Nông đâu không?"
Câu hỏi khiến ai cũng ngạc nhiên và Ngưu Ngưu cũng hiểu những nét mặt đó, mọi người đang nghĩ cô có ý nghĩ không tốt nên liền nói: - "Không có gì đâu, chỉ là muốn cho cậu ta một trận vì cái tội trốn tiết. Lớp chúng ta đặc biệt được chú ý, tớ không muốn gây thêm phiền phức thôi."
Câu nói vừa dứt thì cánh cửa bật ra, Thần Nông đã vừa tỉnh giấc sau tiếng chuông vang lên.
"Ủa, mọi người vẫn chưa về sao?" - Thần Nông ngạc nhiên hỏi.
Thiên Bình mỉm cười và nói: - "Cậu ngủ đủ giấc chưa, tụi này đang bàn về chuyện đi ăn."
Anh chưa kịp phản ứng thì đã bị lớp trưởng Kim Ngưu chạy đến, mắng một trận ra trò khiến Thần Nông cau mày khó chịu: - "Phiền phức quá đi."
Bất ngờ với vẻ bất cần của anh, Kim Ngưu cảm thấy trong người như tức điên lên, cô toan nhào đến cho anh ta một trận thì bị Xử Nữ ngăn cản, đồng thời cô cũng ra hiệu cho mọi người kéo Thần Nông đi.
Đằng sau Ngưu Ngưu dậm chân bực tức rồi cũng rảo bước đi theo.
Và cô không hề biết rằng có một ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào cuộc nói chuyện giữa họ.
***
Vừa ngồi phịch xuống can-tin, Song Tử la lên: - "Hôm nay là ngày đầu tiên tụi mình biết nhau nên tớ đề nghị chầu này lớp trưởng trả, okie?"
Cả đám ra vẻ đồng tình trước sự ngạc nhiên của Kim Ngưu. Cô đưa mắt liếc xéo Song Tử và khẽ đưa chân đạp vào chân anh một cái đau điếng. Song Tử nhăn mặt, nén cơn đau và cười cười và giả điên nói:
"Ôi, cậu vui mừng đến vậy sao? Cái gì, còn kêu lớp mình ăn nhiều thêm nữa hả? Ngại quá, nhưng không thể uổng phí lòng tốt này được." - Song Tử đứng bậy dậy và hô to khiến cả đám bật cười: - "Chị ơi, lấy cho em mấy đĩa khoai tay và 8 ly kem nhé!"
Kim Ngưu sôi máu, cảm giác như muốn đè ra bóp chết tên này. Không phải cô keo kiệt mà vì tiền tiêu vặt tuần này đã bỏ vào mấy cuốn sách tham khảo học tốt cô vừa mua hôm qua rồi.
Đang rất khó xử thì có một giọng nói tuy hờ hững nhưng lại có phần dịu ngọt khẽ lướt qua tai: - "Không cần lo, cậu ấy đùa đấy." - Thần Nông lên tiếng.
Không thể hiểu nổi cậu ta là người như thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
64 chương
10 chương
111 chương
8 chương
17 chương
8 chương
40 chương