Thế Gia 2

Chương 83 : 46: Giải Quyết

Liễu bà tử nghe Đặng ma ma thuật lại lời Nguyệt Dao xong, lập tức quyết đoán đi tìm Mã Thành Đằng. Đem chuyện của Trình Lệ Tư tố cáo rõ ràng vỡi Mã Thành Đằng. Liễu bà tử vừa khóc vừa kêu to: "Lão gia, năm đó Trình thị muốn hại chết đại thiếu gia. May mắn nhờ có cô tử nhìn thấu được độc kế của nàng mới giữ lại cho đại thiếu gia một mạng. Mắt thấy đại thiếu gia sắp thi Hương tới nơi, nàng ta lại đón chất nữ nhà mẹ đẻ đến đây. Thế này chả phải cố ý muốn chất nữ đến quyến rũ đại thiếu gia, khiến cho đại thiếu gia không có lòng dạ nào mà yên ổn ôn thi Hương. Trình thị này ôm tâm tư muốn phá hủy đại thiếu gia. Lão gia, năm đó khi lão phu nhân lâm chung điều người không yên lòng nhất chính là đại thiếu gia. Lão nô cùng người trong viện nghìn phòng vạn phòng, thế nhưng cuối cùng vẫn không phòng ngừa được, ngay cả thủ đoạn thấp hèn này cũng đem ra dùng hết. Nếu không phải bị biểu cô nương đúng lúc gặp phải, cho dù đại thiếu gia có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch." Trước kia Liễu bà tử là tâm phúc bên người lão phu nhân, về sau được đặt ở bên người Mã Bằng, vì Mã Bằng mà hao phí toàn bộ tâm tư trù tính. Từ lúc Trình Lệ Tư đến Mã phủ, Liễu bà tử liền sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, thế này, không đến nửa năm mà buồn bực lo âu đến nỗi tóc cũng bạc theo. Mã Thành Đằng nhớ lại chuyện năm đó. Lúc đấy cũng là trong lúc vô ý Mã Thành Đằng lại trông thấy Trình thị đang thay y phục, làm hỏng khuê dự của Trình thị. Ngay lúc ấy Lão phu nhân giận dữ, không đồng ý cửa hôn nhân này, lão phu nhân từng nói với hắn tất cả những thứ này đều do Trình thị hạ mưu. Mà Mã Thành Đằng lại cho rằng đấy chỉ là trùng hợp, không có cô nương nào lại lấy khuê dự của mình ra đùa giỡn được, cho nên khăng khăng giữ ý định muốn lấy Trình thị vào cửa. Lão phu nhân biết nhi tử của mình là kẻ cứng đầu, chuyện đã hạ quyết tâm bà cũng không thể lay chuyển được. Cuối cùng vì con đường làm quan của Mã Thành Đằng, bà đành thỏa hiệp. Chỉ là lúc lão phu nhân qua đời, nghìn giao vạn dặn, dặn đi dặn lại, không cho phép Trình thị nhúng tay vào chuyện của trưởng tử, bất kể là hôn sự hay những chuyện khác Trình thị đều không được tham gia vào. Trước khi lão phu nhân lâm chung Mã Thành Đằng đã thề, nhất định sẽ chăm sóc đích trưởng tử thật tốt. Cũng vì nguyên do này, bất cứ chuyện gì của Mã Bằng Trình thị cũng không quyền lên tiếng. Bây giờ Liễu bà tử lại vạch trần Trình thị dùng thủ pháp thấp hèn như vậy để tính kế đích trưởng tử của hắn, làm sao không khiến Mã Thành Đằng kinh hoảng giận giữ. Con người đều tư duy theo quán tính, tự nhiên Mã Thành Đằng cũng nhớ tới năm đó Trình thị làm sao mà vào cửa Mã phủ. E rằng thật đúng như mẫu thân đã từng nói, lúc đấy hắn là bị người khác đặt bẫy. Dù Mã Thành Đằng đang phẫn nộ, cũng không mất đi lý trí. Mà lại lạnh lùng nhìn Liễu bà tử nói: "Ngươi có chứng cứ gì?" Liễu bà tử không có chứng cứ xác thực nào, nhưng lại đem tất cả những chuyện mà Trình Lệ Tư làm ra trước kia nói rõ. Xong xuôi sau đó nói rằng: "Lão gia, chuyện ngày hôm nay, biểu cô nương cùng với nha hoàn bà tử bên người biểu cô nương đều thấy được hết." Đây chính là nhân chứng sống có lực chứng minh mạnh mẽ nhất. Tin tưởng cữu lão gia sẽ tin vào biểu cô nương. Dù sao biểu cô nương không phải người mà bà có thể mua chuộc được. Trán Mã Thành Đằng nổi lên gân xanh, chuyện này thế mà lại dính dáng đến Nguyệt Dao. Mặt mũi cũng bị vứt xuống trước mặt cháu gái mình rồi: "Người đến, đi mời bà tử bên người biểu cô nương tới đây." Sở dĩ Mã Thành Đằng mời Đặng ma ma, là bởi vì Nguyệt Dao còn nhỏ. Hắn không muốn để Nguyệt Dao dính vào việc bẩn thỉu này. Liễu bà tử ngoan ngoãn đứng ở một bên. Thật ra thì Nguyệt Dao đang bị Liễu bà tử lợi dụng. Đúng là Trình thị có ý nghĩ này, thế nhưng Liễu bà tử phòng bị cực kỳ chặt chẽ, Trình Lệ Tư đến Mã phủ đã nửa năm cũng không có cơ hội. Tướng mạo Trình Lệ Tư chỉ thuộc bậc trung, thế nhưng Liễu bà tử cũng lo lắng tuổi trẻ nhầm đường. Cho nên lấy tốc độ nhanh nhất cho hai thiếp thân nha hoàn của Mã Bằng làm ấm giường cho hắn. Năm đó hai thiếp thân nha hoàn cũng được lựa chọn rất kỹ càng, dung mạo không những thuộc hàng xinh đẹp, ngay cả tính tình cũng khác biệt, một người lạnh nhạt một người nồng nhiệt. Mà còn có điều quan trọng nhất có thể làm cho Liễu bà tử yên lòng. Chính là bọn họ sẽ không phá hư chuyện của đại thiếu gia, cũng không ảnh hưởng đến con đường làm quan của người. Trong lòng Liễu bà tử vô cùng rõ ràng, những biện pháp này đều là thứ nhất thời. Nếu Trình thị khăng khăng tiếp Trình Lệ Tư qua đây, không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua. Làm một nô tài dù có lợi hại đến đâu, cũng không có khả năng đấu thắng đương gia chủ mẫu, mà chuyện này cũng may đương gia chủ mẫu này là Trình thị, nếu tùy tùy tiện tiện đổi lại là người khác có thủ đoạn cao minh hơn, các nàng đều sẽ chết không có chỗ chôn. Nhưng dù có như vậy, nếu như đại thiếu gia cưới Trình Lệ Tư, các nàng những người năm đó đấu với Trình thị sợ cũng không được chết tử tế. Sở dĩ nửa năm nay bà chậm chạp không động thủ là vì không tìm được cơ hội đánh một phát liền tan tác. Nếu một lần đánh mà không thành công, ngộ nhỡ bị Trình thị cắn ngược lại một cái, mất đi tín nhiệm của lão gia, này quả là cực kỳ nguy hiểm. Liễu bà tử nói sơ qua những biểu hiện trước kia của Trình Lệ Tư ở trong phủ đệ với Mã Thành Đằng. Dù sao nói đơn giản cũng là Trình Lệ Tư không những không quy không củ, không biết chừng mực ý tứ, ánh mắt lại còn thiển cận, hành động thì không phóng khoáng. Nữ nhân như vậy chắc chắn không thể làm đương gia chủ mẫu. Thế nhưng trong mắt Mã Thành Đằng thì Trình Lệ Tư lại có một dáng vẻ khác, đoan trang thanh nhã hiền lành, khéo léo hào phóng, hoàn toàn khác với những gì Liễu bà tử nói. Cán cân tự nhiên nghiêng về phía Trình Lệ Tư rồi. Liễu bà tử chỉ có thể kiềm chế lại. Lần này cũng là cơ hội tuyệt hảo. Chỉ là Liễu bà tử thật không nghĩ tới, biểu cô nương không những hỗ trợ bà, lại còn đề cho bà phương pháp xử lý. Tuy rằng ngoài dự tính, thế nhưng bà lập tức tán đồng quan điểm này. Cơ hội chỉ đến một lần, bỏ qua liền không còn nữa. Đặng ma ma rất nhanh đã qua tới, đối với câu hỏi của Mã Thành Đằng, Đặng ma ma vô cùng tỉ mỉ thuật sự việc bà đã nàng nhìn thấy lại một lần. Bên trong không hề thêm mắm dặm muối, thậm chí tới cả một câu phê bình đánh giá cũng không có. Nhưng như vậy góc bắn lại càng đúng trọng tâm, càng đáng tin hơn. Chẳng qua Đặng ma ma vẫn có nhấn mạnh lúc đó Mã Bằng đứng ở một bên trông rất nóng nảy, thế nhưng không hề vượt qua khuôn phép một bước. Mã Thành Đằng nghe Đặng ma ma nói lại Trình Lệ Tư gầm lên giận dữ với Nguyệt Dao, còn đẩy Nguyệt Dao ngã xuống đất. Sắc mặt lập tức thay đổi. Mã Thành Đằng không thể dựa vào lời nói một phía từ Liễu bà tử và Đặng ma ma, mà lấy đó phán xét Trình Lệ Tư quyến rũ nhi tử mình. Lập tức cho gọi Mã Bằng và tên sai vặt theo bên mình đến. Nghiêm nghị hỏi Mã Bằng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Mã Bằng hết sức oan uổng, sắc mặt cũng đỏ lên, tức giận nói: "Cha, từ xưa tới nay chuyện hôn nhân đại sự, đều nghe theo lệnh của cha mẹ lời của người mai mối. Từ nhỏ con đã đọc sách Thánh Nhân, há có thể đi làm việc thấp hèn như vậy." Mã Thành Đằng thấy sắc mặt Mã Bằng đỏ lên, nhưng lời nói cũng có lý lẽ có căn cứ, khó có được mà gật đầu một cái. Cho tới nay nhi tử này của hắn chăm chỉ có thừa, thiên tư không đủ. Thế nhưng tính tình lại rất phúc hậu. So với Liễu bà tử, hắn vẫn tin tưởng con trai mình hơn. Mã Thành Đằng tra hỏi gã sai vặt. Gã sai vặt không gánh nổi áp lực, cuối cùng nhận tội nói ra hắn được biểu cô nương cho chỗ tốt, cố ý dẫn thiếu gia đi ra sân nhỏ gặp Trình gia cô nương. Thậm chí còn khai hết tất cả những thứ mà Trình Lệ Tư cho hắn. Mã Thành Đằng cho người đi lục soát, nhìn đồ vật bị khám xét đưa ra ngoài, lúc này không nhịn được nghĩ đến tình hình năm đó Trình thị hãm hại đại nhi tử. Kỳ thật trong lòng hắn đã nhận định là Trình thị có mưu đồ gây rối rồi. Một khi con người ta đã nhận định một việc, thì đừng nói Trình thị thật sự có ý nghĩ này, cho dù không có, Mã Thành Đằng cũng không tin. Mã Thành Đằng suy nghĩ nếu chuyện thật như Liễu bà tử nói, để cho nhi tử cưới một nữ nhân như vậy, này chả phải phá hủy Mã gia hay sao: "Đi, mời Trình thị qua đây." Về phần Trình Lệ Tư, Mã Thành Đằng gặp cũng không muốn gặp. Tìm Trình thị tính sổ là được rồi. Mã Thành Đằng đây là tức giận quá mức rồi, cả phu nhân cũng không gọi, trực tiếp gọi là Trình thị.