Thế Gia 2
Chương 53 : Các Lộ Tính Toán
Tỷ muội bốn người nói chuyện với nhau một hồi lâu.
Đến cuối cùng cũng là Nguyệt Băng cảm thấy không thú vị, nhìn phía ngoài nói: "Canh giờ không còn sớm, ta cũng phải trở về viện rồi. Tam muội muội nếu có thời gian thì thường xuyên qua viện tử của ta chơi một chút."
Nguyệt Dao cười cười gật đầu: "Hảo." Sau đó tự mình đưa ba người ra khỏi viện tử. Mãi cho đến khi ba người vòng qua khúc quanh không còn nhìn thấy bóng người nữa, Nguyệt Dao mới quay người trở về sân nhỏ.
Đặng ma ma luôn cảm thấy việc ba người cùng nhau tới đây có điều kỳ quặc: "Tiểu thư, ma ma tổng cảm thấy chuyện ba vị tiểu thư tới Lan Khê viện, nhất định là có dụng ý gì khác nữa." Cái gọi là có dụng ý khác, nhất định là tới đây xem thử hoặc là dò xét cái gì đó, hoặc là tới kiểm tra xem xét có cái gì khác biệt đáng nghi.
Nguyệt Dao nghĩ đến những lời Nguyệt Băng vừa nãy nói với mình, bảo nàng đưa Đình Chính vào tộc học, đoán chừng cái này hẳn là ý tứ của Mạc thị. Muốn đưa vào tộc học, bọn họ cũng phải xem xem nàng có đáp ứng hay không.
Tộc học của Liên gia ban đầu lập ra cũng không phải như bây giờ, hơn nữa người của hai chi ở trong này cũng không nhiều lắm. Hài tử đưa đến dạy dỗ trong tộc học hơn phân nửa cũng đều là nhi tử của các thân bằng hảo hữu gửi vào, đám người trong này toàn bộ đều là một đám vân long hỗn tạp, cứ nhìn xem Đình Triều từ lúc đến tộc học liền càng ngày càng trở thành kẻ không nên thân sẽ biết.
Nguyệt Dao suy nghĩ một chút sau đó bàn bạc: "Đặng ma ma, sai người âm thầm đưa phong thư của ta cho cữu cữu. Ta nghĩ muốn qua cữu cữu nhà một chuyến." Nếu đến Liên phủ, rất nhiều sự tình muốn xử lý cũng không được thuận tiện.
Nguyệt Băng trở về chính phòng, cùng Mạc thị nói toàn bộ sự tình vừa xảy ra. Mạc thị cũng không có ý muốn hỏi thêm cái gì, chỉ cười cùng nữ nhi nói nói một hồi, sau đó cũng để cho Nguyệt Băng trở về viện tử của nàng. Chỉ là cho lưu lại thiếp thân nha đầu của Nguyệt Băng là Như Cúc. So với nữ nhi của mình, Mạc thị lại càng thêm tin tưởng lời mấy nha đầu này nói hơn rất nhiều.
Như Cúc thưa: "Phu nhân, tam tiểu thư thực sự đã thay đổi rất nhiều. Hôm nay lúc ngài ấy chọn trà đưa lên cho ba vị tiểu thư, chính là loại trà mà mỗi người tiểu thư yêu thích uống." Từ chỗ biến hóa rất nhỏ này, đã có thể thấy được biến hóa tâm cảnh của một người. Cái cách nhìn người đãi vật bây giờ của Tam tiểu thư đã tiến rất xa.
Mạc thị vẫn im lặng nghe Như Cúc nói xong mọi chuyện mới rồi ở trong Lan Khê viện. Chờ Mạc thị nghe được nữ nhi của mình, Nguyệt Băng nói muốn để cho đại nhi tử chỉ bảo Chính ca nhi, khóe miệng thẳng trừu súc. Chỉ là một người thân phận ti tiện hèn mọn như vậy, làm sao xứng để cho nhi tử của bà ta phí công chỉ dạy. Hơn nữa làm thế chẳng phải làm lỡ bài vở học nghiệp của nhi tử: "Ngoại trừ cảm thấy tam tiểu thư hiểu biết ứng đối chuyện bên ngoài hơn, ngươi nghĩ lại xem tam tiểu thư còn có thay đổi gì khác nữa không?"
Như Cúc tỉ mỉ suy nghĩ thêm một hồi lại nói: "Lan Khê Viên so với trước đây lại càng thêm quy củ." Nha đầu chính là quy quy củ củ, các ty kỳ chức (ở cương vị nào thì làm việc nấy), không ai dám vượt quy củ làm việc quá phận.
Mạc thị nghe xong cũng không có lên tiếng, dường như đang suy nghĩ chuyện gì. Vốn dĩ bà ta cho là trong Lan Khê viện có đến hai quản sự ma ma, ắt hẳn quan hệ của hai người này sẽ có chút không hoà hợp. Bất kể như thế nào, Hác ma ma cũng là do lão phu nhân ban cho, Đặng ma ma lại có Nguyệt Dao làm chỗ dựa, mỗi bên đều chiếm một ưu thế riêng. Lại không nghĩ rằng Nguyệt Dao thế mà lại mang quyền quản lý sự vụ trong viện giao cho Hác mụ mụ, còn Đặng ma ma thời là đem làm thiếp thân hầu hạ bên mình, cũng không cho quản sự tình gì trong viện. Hai ma ma cách tư, tiếp đó mà nói sống chung với nhau cũng sẽ hòa hợp hơn.
Lưu ma ma nhỏ giọng hỏi: "Tứ cô nương biểu hiện ra như thế nào?"
Như Cúc nghiêm túc suy nghĩ một chút thưa: "Tứ cô nương cũng không nói nhiều, chỉ là ánh mắt nhìn tam tiểu thư của ngài ý có chút kỳ quái. Đúng rồi, phu nhân, tam tiểu thư nói nàng cũng không phải là tài nữ gì. Những thứ này cũng là do bên ngoài không biết gì mà mù quáng truyền lưu." Điểm này quả thực làm cho người ta cảm thấy rất kỳ quái. Nếu là người khác thì đây có thể xem là do họ khiêm tốn, thế nhưng tam tiểu thư vốn nổi danh là người thanh cao tự ngạo, vậy mà lại đi phủ nhận mình là tài nữ. Thật hết sức kỳ quái.
Chân mày Mạc thị cau lại.
Lưu ma ma nhìn nhìn tình hình, lại cho Như Cúc đi xuống: "Phu nhân, từ lúc Tứ cô nương mất trí nhớ, tính tình trái lại cũng có chút linh hoạt hơn trước rồi."
Mạc thị gật đầu một cái, tuy rằng Tứ nha đầu vẫn không nói gì nhiều, cùng trước đây như một. Thế nhưng nhãn tình, lại luôn luôn linh lợi xoay chuyển. Cũng không biết nàng còn nhớ rõ chuyện xảy ra lần trước hay không nữa.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
17 chương
380 chương
36 chương
447 chương
8 chương
148 chương