Thế Gia 2
Chương 52 : (Tt)
Nguyệt Doanh chỉ cảm thấy đáng thương cho mình, nàng mọi chuyện đều phải nhìn sắc mặt của mẹ cả mà làm, di nương nàng cùng mẹ cả trên mặt cùng tâm tư đều bất hòa. Đệ đệ lại là kẻ bất hảo bất kham, cũng không biết tương lai sau này nên làm cái gì bây giờ. Trong lòng Nguyệt Doanh vạn phần sầu não.
Nguyệt Dao nghe được ý cảm thán trong này, cười nói: "Muội chỉ có một cái thân đệ đệ như vậy, còn không vì hắn suy nghĩ thì có thể vì ai nữa chứ." Chi thứ hai cũng chỉ còn dư lại tỷ đệ bọn họ hai người. Tỷ đệ hai người là chân chánh sống dựa vào nhau.
Nguyệt Doanh nhân cơ hội này cùng Nguyệt Dao học hỏi một chút kinh nghiệm, có lẽ cũng dùng được. Nguyệt Dao ngược lại cũng không có tàng tư, đơn giản mà nói một lần nàng dạy dỗ Đình Chính như thế nào: "Kỳ thực thứ chủ yếu nhất trong việc này chính là phải có kiên trì, nếu như không có kiên trì, liền dạy không nổi rồi."
Nguyệt Doanh nghe xong có chút thất vọng.
Nguyệt Hoàn lúc này thực sự phải nhìn Nguyệt Dao với cặp mắt khác xưa rồi: "Tam tỷ tỷ, tỷ thật là có kiên nhẫn." Chỉ dạy hài tử, đặc biệt là hài tử đầu óc không quá linh quang (thông minh, nhanh nhạy), cần nhất không phải là đầy đủ kiên trì thì còn là gì.
Đang nói chuyện, Xảo Lan bưng vào một cái mâm nhỏ tráng men câu liên, trên đĩa chuẩn bị điểm tâm đầy đủ, mấy nha đầu phía sau nàng bưng hoa quả tới.
Sau đó, Hoa Lôi nâng khay gỗ hoàng lê hoa điêu khắc hoa hải đường, trong khay bày ấm trà Tử Sa, xung quanh lò lửa là ly trà nhỏ làm từ sứ Thanh Hoa có hoa văn tùng trúc mai.
Còn chưa uống trà, đã nghe được hương trà thơm ngát.
Hoa Lôi cẩn thận mang khay cất xong, lấy ly trà, chế trà ngon. Lại hai tay nâng đến trước mặt vài vị cô nương. Chén cuối cùng mới nâng đến trước mặt Nguyệt Dao. Làm tốt tất cả sau, tự động thối lui ra đứng đằng sau lưng Nguyệt Dao.
Nguyệt Doanh nhìn như có sở ngộ.
Nguyệt Băng cũng chỉ cảm thấy quá mức không thú vị rồi. Vì vậy liền chuyển dời đến trọng tâm câu chuyện mà nàng cảm thấy hứng thú hơn: "Ta nghe nương nói, đợi qua ít ngày nữa, ma ma giáo dưỡng sẽ đến. Ta nghe nói ma ma giáo dưỡng người nào cũng đều tương đối hung hãn." Nguyệt Băng nhận được tin tức liền lo lắng rồi, nàng là đích trưởng nữ duy nhất trong nhà, từ nhỏ đã được phụ mẫu cưng chìu, ca ca thương yêu, những người khác đều thuận theo mình. Tính tình chịu không nổi câu thúc, biết tin giáo dưỡng ma ma tới, trong lòng càng thêm bất an. Lại càng không an tâm nữa chính là mẫu thân sớm đã lộ chút tiếng gió, nói muốn nàng nhất định phải hảo hảo học quy củ.
Nguyệt Dao cười nói: "Nhị tỷ tỷ, trong kinh thành tiểu thư khuê các nào cũng đều phải theo ma ma giáo dưỡng học quy củ. Chúng ta cũng không thể ngoại lệ. Tới, chúng ta nghiêm túc học là được." Đời trước nàng không có đem quy củ học giỏi, đời này nàng tất nhiên phải học thật tốt.
Nguyệt Doanh nhìn hai người, trong lòng nàng lại có chút có chút buồn bực. Nàng nghe mẹ đẻ mình là Trần di nương nói, lần này thỉnh ma ma giáo dưỡng tới chủ yếu là chỉ dạy cho Nguyệt Băng và Nguyệt Dao. Thuận đường chỉ dạy nàng cùng Nguyệt Hoàn. Liên gia đích trưởng thứ khác biệt, giới hạn phân minh, có thể dùng trời cùng đất mà đối đãi. Này tiền đồ của nàng về sau, nàng thật thấy rầu rỉ.
Nguyệt Hoàn cũng không có nói, vẫn luôn quan sát Nguyệt Dao. Quan sát cả nửa ngày, ngoại trừ cảm giác được Nguyệt Dao trưởng thành sớm một chút ra, nàng cũng không thấy được cái gì không thích hợp.
Nguyệt Dao nhìn Nguyệt Hoàn: "Tứ muội muội, chẳng lẽ trên mặt ta có hoa sao, làm gì mà muội vẫn cứ như vậy mà nhìn ta?" Kỳ thực Nguyệt Dao có chút kinh hãi. Nàng không hiểu vì sao Nguyệt Hoàn cứ nhìn chăm chú mình không tha. Lẽ nào cái vật ngoại lai là nàng ta nhìn ra mình có chỗ nào không thỏa đáng sao. ( Linh: Vì sao lại là ngoại lai kia chứ.)
Nguyệt Hoàn nghe được thầm giật mình, nhanh chóng phản ứng kịp: "Là muội nghe di nương nói, Tam tỷ tỷ cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, là tài nữ có danh. Nghĩ tới chính mình cái gì cũng đều không hiểu? Muội có chút tự xấu hổ." Tự mình xấu hổ tất nhiên là không có, chỉ là nếu như lời đồn đại là thật vậy nàng thực sự bội phục nàng ấy từ trong tâm khảm rồi.
Nguyệt Dao cũng lắc đầu: "Bất quá cũng chỉ là theo tiên sinh học nhiều hơn hai ngày hội họa, có thể đồ đồ vẽ vẽ một chút, nào có cái gì gọi là tài nữ kia chứ, chính là phía ngoài không rõ truyền ra lời vớ vẩn, mù quáng mà thôi." Đời trước nàng vì một lòng chuyên tâm cho cái danh hào tài nữ, đến nỗi làm lỡ chung thân đại sự của mình. Đời này, nàng quyết không dính dáng gì đến hai chữ tài nữ nữa.
Không nói Nguyệt Hoàn, ngay cả Nguyệt Doanh cùng Nguyệt Băng nghe được cũng có chút ngoài ý muốn. Không nghĩ tới Nguyệt Dao lại có thể khiêm nhường được như thế. Nhìn thái độ chân thành của Nguyệt Dao, mọi người nhịn không được mà cùng một suy nghĩ, chẳng lẽ mọi thứ thật sự chỉ là tin đồn.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
27 chương
296 chương
46 chương
94 chương
13 chương
212 chương