The gamer
Chương 106 : Okinawa
- Kenichi-sama, aaa nào... - Shizuru ngồi bên cạnh đút cho hắn ăn mấy miếng điểm tâm.
- Đừng có biến nơi này thành chỗ tình tứ của mấy người chứ - Niijima hét lên.
- Căn cứ mới này cũng hoành tráng đó nhỉ, trang thiết bị cũng toàn mới cả - hắn nhìn xung quanh nói.
- Đúng vậy, tòa nhà này là tao thuê của cha Freya với giá rẻ đấy - tên Niijima nói.
Tòa nhà này trước đây là căn cứ của Kisara bây giờ thì được Seigfried bỏ tiền thuê lại.
- Gần đây đội ngũ lập trình của chúng ta khi thăm dò thông tin trên Internet thì phát hiện ra một tin đồn đang được lan truyền rất nhanh - Niijima nói - tin đồn về “hoàng hôn vĩnh cửu”
Hắn đã biết kế hoạch “hoàng hôn vĩnh cửu” này là do Yami bày ra để kiểm soát thế giới, Mikumo cũng thường hay để Chikage chuyển thông tin của Yami về cho hắn.
- Dù không biết cái “ hoàng hôn vĩnh cửu” là cái mẹ gì nhưng bọn tao đã tìm ra một căn cứ của bọn Yami ở Nhật - Niijima cười tự tin - chính là ở Okinawa. Hơn nữa Agaard Jum Sai, vĩ nhân Muay Thái mà mày đối đầu lần trước cũng có mặt ở đó nữa!!!
.................
- Kenichi, lại đây một lát - trưởng lão gọi hắn.
Khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì ông bắt đầu nói.
- Gần đây chúng ta thấy con đã luyện tập rất vất vả rồi - mấy vị sư phụ ngồi cạnh gật đầu - con bây giờ đã đạt tới cảnh giới của một vĩ nhân còn sớm hơn cả bọn ta mong đợi. Chính vì vậy nên chúng ta quyết định sẽ đi du lịch một chuyến để xả hơi.
- Chẳng lẽ là tới... - hắn toát mồ hôi, xem ra lại phải mệt rồi.
- Tới Okinawa!!! - mấy vị sư phụ tỏa ra khí thế rất mạnh.
................
Mọi người về phòng chuẩn bị quần áo và đồ dùng cho chuyến đi Okinawa lần này. Sáng hôm sau, khi bọn họ tới sân bay sớm để không lỡ chuyến bay nhưng có vẻ nếu không giải quyết chuyện trước mắt thì họ lỡ chuyến bay là cái chắc.
- Không!!! Đừng đi máy bay mà!!! - Apachai ôm chặt lấy cái cột đèn mà không chịu buông ra.
- Bình tình đi, đừng có như thế - Akisame và Sasaki cố gắng lôi Apachai ra.
- Nếu cứ như vậy thì trễ mất - Shigure nói.
- Apachai-sensei nếu cố gắng đi máy bay lần này thì khi về con sẽ làm món Hamburger mà người thích mỗi tối cho sư phụ ăn cả tuần luôn - Miu như dụ trẻ con nói.
- Không, không chịu đâu - Apachai giãy dụa.
- Vậy thì hai tuần.
- Không, tôi sẽ đi xuồng tới đó mà - Apachai vẫn nhất quyết không chịu đi.
- Ừm Apachai-sensei - hắn tới gần nói - vài ngày trước đây con có đấu với một vĩ nhân sử dụng Muay Thái và Muay Boran.
Nghe hắn nói bỗng nhiên Apachai ngừng giãy dụa.
- Con nghe nói lần này kẻ đó cũng sẽ có mặt ở Okinawa, Agaard Jum Sai!!
- Đi thôi - Apachai buông tay ra khỏi chiếc cột điện, cả người tỏa ra khí thế.
- Làm tốt lắm Kenichi - trưởng lão vỗ vai hắn.
--
Okinawa, một tỉnh nằm ở cực nam của Nhật Bản, bao gồm rất nhiều quần đảo nhỏ khác nhau. Dù diện tích không lớn nhưng lại là nơi du lịch lý tưởng bởi những bãi biển đẹp tuyệt vời của nơi này.
Hắn mặc quần bơi đứng ở bên bờ biển gần với căn cứ quân sự của Mỹ tại Okinawa. Trưởng lão nắm được thông tin là Yami đang ẩn nấp bên trong căn cứ quân sự này. Khí hậu ở Okinawa khá giống với khí hậu ở Hà Nội do nằm ở cực nam của Nhật Bản nên dù chỉ mới tháng 5 nhưng khí hậu khá nóng bức.
Mấy vị sư phụ thì đang mải bàn chiến lược để đột nhập căn cứ quân sự của Mỹ còn hắn thì đang đứng ngắm Miu trong bộ bikini màu xanh kẻ trắng đang chơi đùa ở bờ biển.
- Hai người đây rồi - một giọng nữ vang lên.
- Kisara, Freya, cả Takeda và Ukita nữa - thấy họ xuất hiện thì hắn không ngạc nhiên lắm vì tính cách của họ không bao giờ chịu ngồi yên cả.
Lần trước do hắn phải một mình đối đầu với Agaard nên bọn họ đã cắn răng không đi theo để tránh gây rắc rối cho hắn nhưng bây giờ đã có toàn bộ các vị sư phụ của Lương Sơn Bạc đi theo thì không có lý do gì mà họ không tới.
Kisara chạy tới ôm lấy cổ hắn và Freya ôm tay trái hắn, còn Miu đang ôm lấy tay còn lại khiến trái tim mấy tên con trai rỉ máu.
- Sao cậu có thể đi chiến đấu mà không có chúng tôi chứ - Takeda nói - chúng tôi nhất định sẽ không trở thành gánh nặng cho mọi người đâu. Tôi đã luyện tập rất chăm chỉ để có thể theo kịp bước chân của cậu, cho dù bây giờ chưa đạt tới đẳng cấp vĩ nhân nhưng chắc chắn tôi sẽ có ích.
- Cậu cậu đang nói gì vậy - trưởng lão và mấy vị sư phụ liền bơ đi - chúng tôi tới đây chỉ để du lịch thôi.
Đêm đến, mấy người của Shinpaku vẫn đang canh chừng dưới sảnh khách sạn mà họ ở để đi theo nhưng đối với các vị sư phụ của Lương Sơn Bạc thì không thiếu gì đường để đi, ví dụ như... đường cửa sổ.
- Bịch!! Bịch!!
Mấy vị sư phụ nhảy từ trên tầng 5 của khách sạn xuống đất, hắn cũng nhảy xuống theo.
- Kenichi, con đang vác theo ai vậy.
- À con mang tên này theo để giúp chúng ta đột nhập vào hệ thống máy tính của bọn chúng để lấy dữ liệu - hắn thả bàn tay đang bịt miệng tên Niijima ra.
- Mau thả tôi ra, tôi không muốn đi chịu chết cùng mấy người đâu - tên Niijima hét toáng lên, may mà họ đã đi xa khỏi khách sạn nếu không để mấy người kia nghe thấy thì không hay rồi. Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
156 chương
474 chương
62 chương
184 chương
52 chương
87 chương
10 chương