Quân Kĩ
Chương 1
Biên tập: Akirayuuri
Cảm nhận hạ thân dính nhầy khiến Mạnh Thanh Ly thấy khó chịu, ý thức lúc trước còn chút mờ mịt, giờ bị cảm giác đau đớn kéo về hiện tại.
Hai mắt nặng nề mở ra, hắn xém chút nữa bị tình cảnh trước mắt dọa cho đầu óc trống rỗng.
Một gã nam nhân, một gã nam nhân cường tráng, một gã nam nhân cổ đại vô cùng kì quái, đang đem chính cái dương cụ của mình hướng vào thân thể hắn.
Ngọc hành cùng vách tràng ma sát vang lên âm thanh dâm mỹ, bắp đùi của nam nhân đập vào mông hắn phát ra tiếng động chói tai, khiến người ta chỉ hận không thể lập tức đâm đầu chết đi cho rồi.
Mạnh Thanh Ly vất vả lắm mới hoàn hồn trở lại, lập tức thét lên.
Chuyện này cũng bình thường thôi. Đổi lại là kẻ khác, khi vừa tỉnh lại lại phát hiện ra chính mình đang bị một gã nam nhân khác ‘cưỡng bức’, chắc cũng sẽ phản ứng như vậy.
Thế nhưng chính hắn lại phát ra âm thanh thật kì quái, một lọai âm thanh hết sức tinh tế, thật sự rất giống chất giọng của nữ nhân. Đáng tiếc là khi đó nhân vật chính của chúng ta không còn đủ tinh thần để ý thức được chuyện này nữa.
Nguyên là nam nhân kia bất chợt ngẩng đầu, lại lộ ra một dung mạo không tồi, anh khí thập phần, tất cả đều thể hiện ra con người này là một nam nhân tuấn tú.
Tiếc rằng đây không phải là lúc để thưởng thức cái đẹp.
Nam nhân vừa thở gấp vừa nói, “Hừ, ban nãy còn chẳng khác gì con cá chết, giờ lại đột nhiên tỉnh lại, sao, cảm giác thế nào hả?”
Dứt lời, bàn tay không an phận mà nhéo Mạnh Thanh Ly.
“Bố nó, không ngờ ở trong quân kĩ mà cũng có lọai này nữa…”
Thanh Ly không còn nghe được nam nhân vừa rồi nói gì. Khi nãy bị hắn sờ sọang một hồi, chợt phát hiện ra, tự khi nào trên cơ thể lại có thêm một đôi… Chẳng phải là ngực của nữ nhân đó sao?!
Thanh Ly nào dám tin, đành tự mình chạm vào.
Là thật nè!
Cũng là cảm giác mềm mại, giống như khi hắn chạm qua nữ nhân trước kia!
Vậy… Phần dưới… liệu có mất không?
Hắn vội vàng tự mình nhìn lại hạ thể.
Đáng tiếc, hắn không tìm được thứ mình muốn tìm, ngược lại lại phải chứng kiến phân thân to lớn của người kia nằm trong vùng tam giác bằng phẳng của mình.
Không phải, mẹ nó, sao lại như thế được. Đây rõ ràng là thân thể của nữ nhân, mà hắn đích thực là nam nhân kia mà.
Mạnh Thanh Ly giãy dụa như điên ngồi dậy.
Nam nhân đang ở bên trong người hắn nhất thời không chú ý, cuối cùng phải chịu một cước mạnh của Thanh Ly mà lui về phía sau một chút.
Phần thân thể kia cũng từ bên trong Thanh Ly xuất ra, khiến cho Ly hắn không chịu được toát ra mồ hôi lạnh.
Kéo tấm chăn bên cạnh lùi về phía sau, Thanh Ly chưa kịp đứng lên đã bị gã nam nhân kia tóm chân kéo đến dưới thân mình.
Một lần nữa, phân thân kia lại hung hăng tiến vào trong.
Thanh Ly nghiến răng.
“Mẹ nó, ngươi vừa rồi còn hay lắm mà, còn nói ngươi tao nhã, không chịu nổi hai đợt đâu. Giờ tính cách đảo lộn, có bản lĩnh đá người ta rồi hả?”
Nam nhân kia căn bản chẳng coi mấy cái giãy dụa nho nhỏ kia của Thanh Ly ra gì, chỉ cảm thấy thú vị, càng thêm hưng phấn cương lên. Thanh Ly cảm thấy vật kia trong cơ thể hắn không ngờ lại tiếp tục lớn lên, trong chốc lát ngay cả thở cũng không thở nổi.
Giãy dụa cũng chẳng có tác dụng gì. Nam nhân kia chỉ cần dùng lực một tay thôi cũng đủ để cố định hai tay Thanh Ly trên đỉnh đầu. Hạ trọng lượng cơ thể xuống, khiến hai cơ thể áp sát vào nhau không còn một ke hở.
Nhiệt lượng ào ạt dâng lên khiến cơ thể Thanh Ly không tự chủ mà có chút phản ứng. Phản kháng hoài không xong, ngược lại lại khiến bản thân bị khuất nhục.
Nam nhân kia thấy hắn ngừng vùng vẫy, liền bỏ tay hắn ra, mở rộng hai chân hắn.
“Tiểu qủy, sao lại bất động vậy?” Hắn đem toàn bộ phần thân rút ra rồi lại hung bạo xuyên vào, khiến Thanh Ly cả người ứa lạnh. “Ngươi càng động ta càng hưng phấn, há há”
Mạnh Thanh Ly giận dữ cực độ.
Hắn vùng dậy kéo cổ nam nhân kia.
Tiếp đến hung hăng cắn một miếng.
Hàm răng cắn sâu vào chiếc cổ mảnh dẻ, lập tức thấy một mảng đỏ rực.
“Bố mày…”
Nam nhân nhanh chóng bấm vào cằm hắn.
Thanh Ly ăn đau, đành phải nhả ra.
Cặp mắt người kia đỏ rực, ngập tràn sát khí.
Cằm Thanh Ly còn trong tay hắn, nhưng hắn chẳng chút mảy may sợ sệt, trong mắt hiện ra tia đắc ý.
“Ngươi mới là đồ đàn bà, ta khinh!”
Mạnh Thanh Ly liếm liếm vết máu còn đọng lại bên môi.
Nếu không phải nam nhân kia phản ứng mau lẹ, dám động mạch cũng bị hắn cắn đứt lắm!
Thanh Ly oán hận nghĩ.
Nam nhân kia nhìn ánh mắt Thanh Ly đột nhiên trở nên sâu xa, hai người cứ giữ nguyên vị trí như thế. Thú thật, đây là một cảnh tưởng vô cùng kì lạ.
“Được, lão tử liền ăn ngươi.”
Nam nhân đem thân mình Thanh Ly úp sấp lại, từ phía sau thâm nhập.
“A!”
Thanh Ly cắn chặt tấm nệm dưới thân, cố gắng không để chính mình kêu thành tiếng.
Chuyện này rút cuộc là sao đây?
Hắn cũng không có sức mà nghĩ nhiều nữa, ý thức đã bị những va chạm điên cuồng phía sau làm cho hỗn lọan.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
24 chương
119 chương
177 chương
73 chương
288 chương
7 chương