* 6 giờ sáng tại trường New Start* Xào xạc...xào xạc...Tiếng chổi tre xao xác hàng me,tiếng chổi tre đêm hè quét rác...chị lao công như sắt như đồng, chị lao công đêm đông quét rác.... Nhầm. Đó k phải tiếng chổi tre của Tố Hữu mà là tiếng chổi tre của Trịnh Nguyệt Dương. Có ai đó đang đứng lẩm bẩm, trút giận lên những chiếc lá vô tội và bé chổi thân yêu Có ai đó đang đứng ngoài hành lang tầng ba nhìn xuống kèm theo cái nụ cười...không tả dược ( ổng ý cười là vì cái bà già ở dưới kia kìa, tính còn hơn trẻ con ế ) -Tên thầy giáo xấu xa, dã man,mắc dịch, cái đồ chấp vặt, tính tình khó ưa, xấu như ma già như cây đa... chết đâu thì chết đi..hừ hừ_Nó tức giận tuôn một tràng Tiếng hét của nó to đến nỗi chim đang đậu trên cây cũng phải bay đi mất, vang vộng cả một vùng đất rộng hơn 1 km2 ( em so sánh hơi quá :)) Anh lắc đầu bó tay với cô học trò của mình - Ê...t..a.o..đ.ế...n....ồ..i....ây..( ê, tao đến rồi đây)_Cô bé Ngọc Anh chạy đến từ xa, thở không ra hơi, nới không lên lời. Trên tay nhỏ cầm cái gì gì ý, nhìn giống cái máy hút bụi siêu mini - Ta..o..ma..ng..đ..ến c..ho m..ày...â..y( tao mang đến cho mày rồi đầy) Vừa nói Ngọc Anh vừa đưa cho nó -Sao mày đến muộn thế hả, biết tao đợi mày từ lâu lắm rồi không_Nó nói với giọng điệu trách móc - Mày biết mày gọi tao lúc mấy giờ không hả, tao bay đến đây trong 5 phút đấy, không cảm ơn người ta thì thôi lại còn ở đấy bày đặt trách móc - Rồi rồi, tao cảm ơn, thôi mày về đi không ông ý nhìn thấy đấy - Ukm, nhớ mời tao 1 bữa đấy -Dạ vâng ạ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Quay lại vài phút trước~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Nó không thể chịu nổi cái cảnh "Xả thân vì lá " (nhặt lá) xung quanh sân trường.