Lần này nó ở thế chủ động, nó lôi Ngọc Anh đi lên bục giảng. Vừa đi vừa nới thầm: Mày nói trước đi hai đứa đứng trước bục giảng, Ngọc Anh lên tiếng: -Chào các bạn, mình là Hà Ngọc Anh, rất vui được làm quen với các bạn_Ngọc Anh quay sang bên cạnh_Còn đây là..... Chưa kịp giới thiệu cho con bạn thì Ngọc Anh bị Thiên Nam cướp lời. -Em cứ để bạn em tự giới thiệu,bạn em đâu phải con nít 3 tuổi Ngọc Anh nhún vai, ánh mắt nhìn nó như muốn nói* Tao không biết đâu nhá! Tại ổng đó đó..hì hì* Nó tức đến nỗi không nói lên lời nhưng vẫn cố kiềm chế, nó tự nhủ với mình rằng* Quân tử 10 năm báo thù chưa muộn*. Cố gắng ổn định lại tâm trạng, nó nói: -Dạ em kính thưa THẦY GIÁO VŨ THIÊN NAM_Giọng nói ngọt sớt của nó vang lên kèm theo cái liếc mắt đưa tình ra phía bàn giáo viên, chỗ anh ngồi, sau đó nó quay xuống lớp nói tiếp_Mình tên là Trịnh Nguyệt Dương rất vui được học và làm quen với các bạn, mong Thầy và các bạn giúp đỡ_Nó cố tình nhấn mạnh chữ thầy Nói xong chưa cần sự đồng í của anh, nó đã vội vàng lôi con bạn trở về chỗ ngồi. Anh nhìn nó nhếch môi cười, nó cũng chẳng kém cạnh. Ánh mắt kiêu khích cộng cái nhếch môi của nó cũng khiến con bạn bên cạnh phải rùng mình( bật nút khiêu chiến ) Ngọc Anh đưa ra ánh mắt cầu khẩn* Tao có làm gì mày đâu mà mày nhìn tao ghê thế * Nó hiểu được í của Ngọc Anh liền nói nhỏ :Mày bị ảo ak ! Tao nhìn Thầy giáo yêu dấu đang ngồi trên kia Mặc dù nói nhỏ nhưng nó vẫn cố tình nhấn mạnh từ Thầy giáo yêu dấu. Ngọc Anh nghe vậy mới ak lên một tiếng. Khi hai đứa trở về đến chỗ ngồi thì anh lên tiếng: -Bây giờ thầy sẽ phân công chức vụ cho các bạn trong lớp.Đầu tiên ,về phần lớp trưởng thì để....._Anh giả bộ đăm chiêu suy nghĩ_cho bạn Nguyệt Dương đi, bây giờ bạn Nguyệt Dương sẽ giữ chức vụ lớp trưởng. Tạm thời cứ như vậy đi, các chức vụ khác vẫn giữ nguyên, có gì thì thầy sẽ thay đổi sau Vừa dứt lời thì có cánh tay phản đối và không ai khác đó chính là chị Dương của chúng ta. -Thưa thầy ! em phản đối -Lý do_Anh trả lời -Đơn giản. Thầy nghe cho kĩ đây, em chỉ nói 1 lần không có lần thứ 2, EM ......KHÔNG ......THÍCH_Nó cố tình ngân dài và nhấn mạnh từng chữ một như thể sợ người khác không nghe thấy -ý tôi đã quyết thì không thể thay đổi được với lại lý do của em cũng không hợp lý_ Anh cũng chẳng vừa -Được thôi là thầy nói đấy_nó nói với giọng quỷ quyệt -Vậy nha! Thầy nhờ bạn Nguyệt Dương chép cho thầy sơ đồ lớp mình, lát nữa đưa cho thầy. bây giờ thầy phổ biến qua các nội quy của lớp chúng ta cũng chư trong các giờ học của thầy: +Trong giờ học không được làm việc riêng hay mất tập trung. +Không được nói chuyện riêng trong giờ học +phải học bài cũ đầy đủ +Không được nói trống không với giáo viên và phải tuân thủ 3 điều sau: Điều 1.Thầy cô luôn đúng; điều 2.thầy cô không bao giờ sau;điều 3. nếu có sai xem lại hai điều trên +..............( Mấy cái này chả khác gì bài ca muôn thuở, đứa nào nghe cứ như bị ru ngủ í ) Sau khi thuyết trình xong cái bài hát ru í, anh nói tiếp: -Thôi không có việc gì nữa thì thầy cho các em nghỉ. các em có thể về. Bạn Nguyệt Dương đã chép xong chưa -Dạ, EM THƯA THẦY, EM CHÉP XONG RỒI Ạ -Tốt phiền em mang lên đây giúp thầy được không. Các bạn khác về đi. Khi nghe câu nói của anh, bọn học sinh trong lớp cảm thấy ghen tị với Nguyệt Dương, đứa nào cũng nhìn nó bằng ánh mắt hình viên đạn, tưởng như Thiên Nam không có ở đây thì nó cũng không toàn thây ra hỏi lớp...Ngọc Anh chẹp một cái, thở dài đi tới chỗ Nguyệt Dương. Thiên Nam tay cầm cặp, bước mấy bước tới gần bàn Nguyệt Dương, nói: -mang lên phòng cho thầy. Phòng thầy ở phòng số 5. tầng 3 khu hiệu bộ. làm phiền em. Trong khi Nó tức đến sôi máu thì các bạn nữ trong lớp Ồ lên ( biết được phòng làm việc của thầy giáo đẹp trai không vui mới là lạ ) rồi sau đó giải tán về nhà. Nó bực mình nhưng cũng nén cơn hỏa nghi ngút chỉ trực phun trào, hít một hơi dài : - Thưa thầy, em đã làm xong rồi, thầy có thể cầm luôn giúp em được không ạ, hôm nay nhà em có việc nên phải về sớm._ Nó nở một nụ cười hết sức giả tạo. -Nhà mày có việc gì thế? Sao tao không biết?_ Ngọc Anh thì thầm vào tai nó - Đầu mày có vẫn đề à? Nặng ắm không ?..._ nó bực mình -Tao có sao đâu_ Ngọc Anh ngu ngơ nói. - Em có việc à, haizzz.. vậy để thầy gọi cho ba mẹ em xin phép cho em vậy_ Sau một hồi suy nghĩ, Thiên Nam lên tiếng, vừa nói, Thiên Nam vừa làm động tác lấy điện thoại. - Dạ thôi ạ, chắc không cần đâu, em đi một lát cũng được._ Nó nhanh chóng cản lại những hành động của Thiên Nam. - Vậy phiền em rồi _... bóng Thiên Nam khuất dần sau cánh cửa lớp... ở chương này mình đăng sớm hơn mọi khi, tại mình hơi bị rảnh. nếu chỗ nào không hợp lí các bạn có thể cmt ở phía dưới,mong các bạn góp í