Dương Chí Hàn lấy xe của mình từ nhà cô đi đến bệnh viện để khám nơi hạ bộ của mình. Dù lực đá của cô là nhẹ nhưng trúng vào chỗ đó của hắn là một cực hình quá lớn
Trong phòng khám...
"Cũng may là không sao, không đụng chạm mạnh đến phần quan trọng của "cậu bé" nếu không tôi e rằng..." Vị bác sĩ lắc đầu tỏ vẻ bó tay
"Tôi hiểu"Hắn thở dài nói
"Tôi khuyên anh nên cẩn thận trong việc ân với nhau, đừng làm cố sức quá kẽo lại nghiêm trọng thêm""Tôi bị người khác đá vào"Dương Chí Hàn thản nhiên nói, hắn chưa ân ái với cô xong thì đã bị cô sút vào chỗ hiểm rồi
Vị bác sĩ trố mắt nhìn hắn, nhưng vẫn nghiêm giọng nói
"Thế anh cũng nên cân nhắc một tý, "cậu bé" của anh không nghiêm trọng lắm nên vẫn có thể cương được mọi lúc"
Hắn tỏ vẻ vui mừng khi biết được"cậu bé" của hắn vẫn cương được nhưng vì thể diện lạnh lùng, hắn chỉ gật đầu cho có. Rồi cảm ơn bác sĩ ra về
Cũng may là cô còn lương tâm nếu không cuộc đời này của Dương Chí Hàn hắn sẽ trở thành thụ mất, không thể nối nghiệp cho nhà họ Dương là khổ.
Haizz sợ không dùng được là toi! An Tuệ Đồng em xém hại đời tôi rồi đấy, kì này em chết chắc!
Trên đường về nhà hắn có ghé qua một quán cà phê nhưng không biết đó là vô tình hay ai sai khiến, hắn dựng xe bên đường định bước vào quán thì bắt gặp trong quán sát bên lề đường thấy cô và ba bốn đứa chụm lại nói chuyệnHình như có cả con trai nữa nhìn thấy cô đang vui vẻ cười đùa với bọn con trai kia.Mặt hắn liền tối sầm lại, khuôn mặt lạnh lùng đằng đằng sát khí bao quanh
Dương Chí Hàn chậm chậm tiến vào trong quán cà phê mục đích là bắt cô về trị tội tất cả
An Tuệ Đồng đang nói chuyện với bạn bè cô thì một giọng nói lạnh toát kèm theo sát khí vang lên
"Em đá tôi khiến tôi phải nhập viện. An Tuệ Đồng em định chối bỏ trách nhiệm sao?"
Nghe được giọng nói đấy An Tuệ Đồng giật mình quay lại nhìn, miệng lẩm bẩm nói
"T...Thầy Hàn...sao..sao thầy lại ở đây!... Đó đó là thầy làm em trước mà, em mới phòng vệ mà đá thấy thôi, em đâu cố ý"
Dương Chí Hàn khẽ nhíu mày, "em đâu cố ý?" được lắm, để xem lần cố ý này của em chính là đang hại em đây nhé! Đừng trách tôi sao ác...
"Về nhà mau, tôi sẽ dạy em "bài học" thật nghiêm"
Hắn nói rồi nắm cổ tay cô kéo dậy, An Tuệ Đồng biết hắn ám chỉ đều gì nên cô kiếm cớ nhờ các bạn thân của mình cứu giúp nhưng gặp nạn éo đứa nào cứu
Tụi bạn mất dịch suy nghĩ cô là như vậy!
Thế là trên đường tới chỗ xe đậu thì hai người cứ người kéo người đẩy còn thêm la hét nữa
Nhiều người qua đường nhìn vào tưởng đôi vợ chồng đang cãi vã nhau nên bỏ mặt lơ quaHết phần 10
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
36 chương
40 chương
11 chương