Thất thải lương duyên
Chương 1
"Những năm học dưới mái trường này tất cả sắp trở thành kỷ niệm, các em sắp phải chia tay các thầy cô giáo, chia tay với lớp học - sân trường, để rồi mai đây mỗi em có thể đi theo một hướng khác, phía trước các em là cả một tương lai đang rộng mở.
Kiến thức và những bài học về cuộc sống mà các em học được từ mái trường này sẽ là hành trang để các em vững bước vào một chặng đường mới mà ở đó các em sẽ trưởng thành hơn, chín chắn hơn.
Các em học sinh thân mến!
Trong dịp nghỉ hè này chúng ta có thời gian để nghỉ ngơi và vui chơi sau những tháng ngày học hành căng thẳng. Song bên cạnh đó thầy cũng nhắc các em rằng chúng ta không nên quên giúp đỡ gia đình trong các công việc nhà, tích cực tham gia các hoạt động đoàn đội ở địa phương và đặc biệt cần chú ý phòng tránh các tai nạn như đuối nước, tệ nạn xã hội,... và phải chấp hành nghiêm chỉnh an toàn giao thông cũng như sống theo pháp luật." Thế đó! Lại một lần nữa ngài Hiệu trưởng thân yêu được dịp ca một tràng dài lặp đi lặp lại hàng năm. Một bài ca trang trọng, có ý nghĩa do các giáo viên lâu năm của trường tạo ra. Nhưng "hát" là việc của thầy, nghe lại là của học sinh. Hơn 1300 em học sinh đông đúc ngồi ngay ngắn theo hàng dưới sân trường. Và hơn 70 giáo viên ngồi hai bên sân khấu cùng các ban ngành, lãnh đạo địa phương. Từ trên nhìn xuống, cảnh tượng thật oai nghiêm trang trọng. Trong chiếc áo trắng thơm tho, các bạn học sinh nở trên môi nụ cười vui tươi vì sao? Vì được nghỉ hè, vì đang.... nói chuyện với đứa bên cạnh, vì.....đang nhai cao su...-_-ll Bên cạnh không khí "trang trọng" đó, trên con đường gần trường, những chiếc 133S đang bon bon chạy thật êm. Mỗi chiếc là 2 học sinh với áo trắng đồng phục, trên cổ là khăn đỏ tung bay. Nói chuyện rôm rả:
_Ê mày! Mua xúc xích chưa?
_Mua rồi con ơi! Bố mày mua từ nãy nhá!! Chưa già đã lú!
_Định Mệnh! Mày đi chuyển giới từ bao giờ thế Mù?!!!!!!
_Mày ngu! Nó chuyển giới từ lúc mới sinh nhá!!!!!! Chẳng qua bố mẹ nó bắt nó mặc đồ con gái thôi! - Một đứa xe khác xen vào
_ĐMM! Bố mày chửi mày chưa hờ?!
_Ta cũng đã chửi mày đâu! Sự thật nó là thế thì tao nói thế! Đúng mà!
_Thế ta nói mày LESS nhá!!!!!
_Nói thoải mái! Đó đâu phải sự thật đâu! Mà ta less thì lấy mày nhá Mù!!!!!!!!
_Thôi thôi! Con xin mấy mẹ! Mấy mẹ tập trung lái xe cho con! Sắp muộn rồi đó!
_Ờ nhể?! Camon con nha con trai!!!!
-_-ll
Bỗng nhiên, từ trên trời, một cái gì đó tròn tròn màu đen lao xuống. Cả lũ hoảng quá, lạc lái, ngã xuống đường. Nhưng điều đó không có nghĩa là tụi nó thoát. Qủa cầu tiếp tục rơi xuống, theo quán tính, nó sẽ rơi vào hai đứa đi ngoài. Lúc sắp trúng, một cánh tay đẩy đứa ngồi sau ra xa và.....
_ẦM!ẦM!ẦM!!!!!!!!!!!!!
...
_Đây....đây là đâu? - Nó_con nhóc bị quả cầu đánh trúng ngồi dậy nhíu mày.
_A! Đau!- Đụng vô cánh tay bị thương, nó khẽ rên lên.Xem cánh tay bị bầm tím một mảng lớn, nó xót xa. Cố nhấc cánh tay bị thương,đứng dậy.Nhìn xung quanh toàn cây là cây, nó bực bội:"Đây là đâu vậy trời?!"
_Keng! Keng!
_Gầm!!!!
Những tiếng ở đâu đó vang lên. Theo đường tới nơi có tiếng động, nó bất ngờ thấy.....
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
111 chương
357 chương
313 chương
111 chương