Thấp thoáng tuổi thanh xuân
Chương 1
" Cuộc sống không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra trong cuộc đời mình, và cuộc sống của tuổi thanh xuân cũng vậy. Người ta thường bảo là sống sao cho đừng phí hoài tuổi thanh xuân của chính mình nên hãy tự mình trải nghiệm cuộc sống ở cái tuổi trần trề sức sống này
Quán cafe Snow
- Kính chào quý khách, quý khách dùng gì ạ? – Nhân viên
- Ừm... cho tôi ly nước cam – Khách
- Dạ, sẽ có ngay thưa quý khách – Nhân viên nói rồi sải bước vào trong
- Chị cho bàn số 4 một ly nước cam nha – Nhân viên
- Được, sẽ có ngay – Kim Ngân nở nụ cười thân thiện rồi bước vào quầy pha chế
- Quán càng ngày càng đông khách ha – Minh Nguyệt cười tươi hỏi
- Đúng rồi, khi mở tiệm tui lại không nghỉ là thuận lợi đến thế – Kim Ngân đáp một cách vui vẻ
- Thôi, lo làm nhanh đi, tui bưng nước cho khách đây – Nguyệt nói rồi cầm khay nước và bưng cho khách
“ Reng... rengg ”
- Quán café Snow xin nghe ạ – Minh Nguyệt
- À, cho chúng tôi đặt 50 ly cafe trong 2 tiếng nữa qua công ty P&L – Đầu dây
- Vâng, chúng tôi sẽ giao đúng giờ – Minh Nguyệt
- Được rồi tôi cúp máy đây, chào cô – Đầu dây nói rồi cúp điện thoại
•••
11 giờ trưa
-Ngân, bà với bé nhân viên đi giao cafe qua công ty P&L giúp tôi được không ? Tui ở lại trông tiệm – Minh Nguyệt
- Được rồi, cứ để tui – Kim Ngân đáp
•••
Tại công ty P&L
- Chào chị. Khi nãy có người trong công ty có đặt cafe ở quán em đấy ạ – Kim Ngân
- À em đi lên lầu 2 rồi sang phải nhé – Tiếp tân đáp
- Vâng, cám ơn chị – Kim Ngân nói rồi tiến tới thang máy và lên lầu 2 theo như lời tiếp tân
- A, kia phải không chị? – Nhân viên
- Đúng rồi, cuối cùng cũng thấy – Kim Ngân nói rồi đi nhanh tới đó
Sau khi thấy cô thư ký đang soạn hồ sơ, Kim Ngân tiến tới:
- Chào chị, tụi em ở quán Cafe Snow. Có phải chị là người gọi cafe đúng không ạ ? – Kim Ngân hỏi
Cô thư ký ngước lên nhìn Kim Ngân thoáng vẻ ngạc nhiên
- À, thì ra là người quen – Gia Hân cười
- Xin lỗi, Tôi xin phép gửi café ạ – Kim Ngân nhíu mày hỏi bởi lẽ cô cũng chẳng có thiện cảm với Gia Hân mặc dù là quen biết trước đó
- Được rồi, tiền đây – Gia Hân nói rồi đưa tiền cho Ngân
- Cám ơn đã ủng hộ – Kim Ngân nói rồi quay đầu đi
- Đi thong thả – Gia Hân vẫy tay kiểu bỡn cợt
- Đúng là, gặp phải người chẳng ra gì – Kim Ngân đang liên miên chửi thì đụng phải ai đó làm đầu cô đau
- Ây, tên chết tiệt nào đụng vào ta vậy – Kim Ngân vừa nói vừa lấy tay xoa đầu
- Tên này nè – Thế Lâm đáp
- Tên nào vây không biết ,đụng vào người ta mà không xin lỗi vậy hả – Kim Ngân mắng
- Nè, cho cô nói lại đó – Thế Lâm
- As, mệt quá nay tui quá xui rồi không chấp nhất với anh nữa – Kim Ngân nói rồi phóng đi luôn làm Nhân viên phải đuổi theo cô
Về đến tiệm Kim Ngân đem chuyện kể cho Minh Nguyệt nghe và đó coi như là câu truyện cười cho Nguyệt đến tối
•••
“ Rengg...reng ”
- Alo – Minh Nguyệt
- * – Đầu dây
- Ok, 30 phút nữa – Minh Nguyệt nói rồi cúp máy
- Ai gọi vậy ? – Kim Ngân đang dọn dẹp quay qua hỏi
- Con Quyên, nó baor tí tập trung đủ ở Trung Tâm Thương Mại – Minh Nguyệt vừa nói vừa dọn
- Ừ vậy dọn nhanh đi còn đi – Kim Ngân đáp
30 phút sau
- Phù, cuối cùng cũng xong rồi – Kim Ngân
- Chết, trễ hẹn rồi nhanh lên không tụi nó càm ràm mệt lắm – Nguyệt nói rồi cả 2 cùng đóng cửa tiệm rồi đi đến TTTM
•••
Tại TTTM lớn nhất thành phố
- Alo, tụi bây ở đâu vậy ? – Kim Ngân
- * – Anh Tú
- Ừ – Kim Ngân cúp máy rồi quay qua nói với Nguyệt – Đi thôi chúng nó ở tầng 3
Lên đến tầng 3 thì hai đứa chơi trò tìm người và cuối cùng cũng tìm ra
- Tụi bây làm gì lâu vậy – Anh Tú
- Tụi này chờ hơn 30 phút rồi đó – Lan Hương chau mày
- Dọn dẹp tiệm nên hơi lâu tí ấy mà – Kim Ngân cười
- Thế thì ban đầu làm giám đốc cho sướng cái thân mà không chịu đâu – Anh Tú đùa
- Thích, nhiều chuyện quá – Minh Nguyệt
- Thôi, Quyên kêu tụi này ra đây có gì không ? – Thiên Thư hỏi
- À, thì lâu rồi không gặp nên hẹn nhau ra vậy ấy mà với lại cũng sắp nhập học rồi nên muốn rủ đi mua ít đồ ấy mà – Thanh Quyên cười tươi nói
- Vậy mà tưởng chuyện gì – Kim Anh
- Tụi bây lúc này sao rồi ? – Minh Nguyệt hỏi
- Thì tui, Thư, Quyên làm ở công ty T&B còn 2 con kia thì mở chi nhánh thời trang H&A – Anh Tú đáp
- Ừ, mà tụi mình trốn nhà đi như vậy thế nào cũng bị bắt về cho xem – Kim Ngân
- Nghe nói đang điều tra tin tức về mình ấy – Minh Nguyệt
- Ôi, chả lẽ sắp bị bắt về sao ? – Cả đám khóc thầm trong lòng
- Thôi, ăn đi. Tui chết đói lắm rồi – Lan Hương thở dài
- Ừ, ăn nhanh còn đi mua đồ – Kim Anh đáp
Cả sau khi ăn xong thì tí tửng đi mua ít đồ cho học kì sắp tới .
#MN
#Thapthoangtuoithanhxuan
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
85 chương
58 chương
8 chương