CHƯƠNG 8 “Trong tương lai lỡ như hai chúng ta có một người rời bỏ đối phương mà đi. Thỉnh mọi ngừơi ở đây ra tay tương trợ, nhất định phải đem chúng ta trói vào cùng một chỗ, cho chúng ta cơ hội giảng hoà.” Long thái tử cơ trí đã dùng phục bút(1) mai phục Như Mặc, đề phòng ngày sau nàng đổi ý và cũng là vì một đám cưới vững bền. Phục bút xấu xa rõ ràng đến nỗi, thảo long Như Mặc tuy ngốc nghếch cũng ngửi ra được mùi âm mưu: “Không… không cần phải nói chuyện đó. Vạn nhất bọn họ tưởng thật, khi chúng ta giải trừ hôn ước không phải sẽ phiền phức sao?” Như Mặc tiếp tục vận thần thức nói ra nghi vấn trong lòng. Đúng vậy, chính là sẽ phiền toái, càng phiền toái càng tốt a! Ta chỉ sợ không phiền toái thôi. Long Triển trong lòng đắc ý cười, ngoài miệng lại nói : “Không việc gì, qua vài năm là họ sẽ quên. Hiện tại đóng kịch đương nhiên phải càng giống thiệt càng tốt, ngươi không thấy phụ vương cùng quy thừa tướng đang gật gù tán đồng sao?” Hắn nói xong cúi đầu xem Như Mặc đang có chút ngượng ngùng, càng nhìn lại càng yêu, càng yêu lại càng thấy trong lòng có chút ngứa ngáy. “Thái tử phi, đó chính là thái tử phi sao?” Bên dưới tiếng người xôn xao như ong vò vẽ vỡ tổ. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ cảm kích nhìn Như Mặc. Nguyên lai trên đời còn thật sự có người tình nguỵên vì người khác hi sinh tính mệnh, thật sự là tình yêu sinh tử bất biến a. Mọi người cũng giống như Long vương cùng các Long công chúa trước đó, đều cảm động trước chuyện tình yêu vĩ đại của Long Triển cùng Như Mặc. Bất quá, ánh mắt sâu sắc cảm động ở trong mắt Long Triển laị biến thành ánh mắt ham muốn thảo long ngây thơ ngốc nghếch của hắn. Tâm lý ghen tuông của trượng phu là không thèm suy xét đúng sai. Ông xã hận không thể ngay lập tức giấu bà xã ở sau lưng, ai cũng không cho xem. Nhưng như thế dĩ nhiên không có khả năng, thân thể của ông xã còn không có béo đến mức có thể che khuất người ta. Hơn nữa, cho dù che được, những người này cũng sẽ trốn ra sau lưng hắn mà nhìn vợ của hắn a. Lòng bị lửa ghen thiêu đốt, Long Triển nảy ra ý tưởng: “Biến hình đi, hiện nguyên hình long.” Long Triển nhỏ giọng đối Như Mặc đang sợ hãi bị cả Long tộc chào hỏi ra lệnh. Hừ hừ, biến thành long rồi, thảo long nương tử của hắn sẽ không bị người khác chú ý nữa. “Vì cái gì?” Như Mặc ngạc nhiên hỏi: “ Thái tử điện hạ, tất cả mọi người đều ở hình người. Ta… ta biến thành long không phải rất kỳ quái sao? Hơn nữa, lỡ như cái đuôi tảo(2) trúng ai đó sẽ không tốt đâu….” Hắn lướt mắt nhìn mọi người xung quanh, theo bản năng muốn cự tuyệt mệnh lệnh của Long Triển. “Không sao, Thuỷ cung rất rộng lớn, huống chi nơi này là địa bàn của Long tộc. Nếu như ngươi thấy khó khăn, ta biến thành long trước, ngươi làm theo ta là được”. Long Triển đê tiện lợi dụng Như Mặc đối với hắn kính ngưỡng lại trung thành, xoay người làm gương cho Như Mặc, biến thành một đại kim long “A…” Xung quanh vang lên tiếng kinh hô, ai cũng không biết thái tử điện hạ vì cái gì phát điên, tự dưng biến thành hình rồng. Chuyện sau đó còn làm cho bọn họ cảm thấy kinh dị hơn, chỉ thấy thái tử phi Như Mặc cúi đầu càng lúc càng thấp, sau đó xoay người có chút vụng về, cũng biến thành hình dạng thảo long. Ân, chẳng lẽ là nghi thức mới sao? Khôi phục long thân chúc mừng thái tử điện hạ à? Mọi người nhìn nhau thắc mắc. Hảo, sau đó long tộc cũng học theo, đều biến thành nguyên hình. Một lần nữa tập trung xung quanh Long Triển cùng Như Mặc. “Ai nha, thật là một thảo long xinh đẹp a! Nhìn màu vảy này… chậc chậc, ánh mắt thực to, rất đẹp!” “Đúng đúng. Ta cũng không biết một thảo long cũng có thể tu luyện đến xinh đẹp quyến rũ như vậy sao? Ai, thái tử thật là hảo phúc khí.” “Ân, đúng đúng. Như thế nào một đám thảo long bên cạnh chúng ta đều như vậy kém cỏi? Ngẫm lại cũng cảm thấy buồn bực a.” Tất cả mọi người đều hết mực ca ngơi Như Mặc, ngược lại đem thái tử Long Triển vừa hoá thân thành Thần Long ném sang một bên, vây quanh Như Mặc nói chuyện. Chỉ thấy một kim long đang bị tất cả long vương tử, long công chúa xa lánh đang cố gắng chen chân vào đám đông. Nó là tối uy phong lẫm lẫm, cao quý tao nhã kim long nhưng lúc này… ánh mắt ai oán phẫn hận kia thật sự là làm hình tượng của nó tổn thương rất lớn a. Long Triển quả thực phải mãnh liệt gào lên. Hắn hận không thể sử dụng pháp thuật làm cho thuỷ cung lún xuống, đem cả long tộc đang thèm muốn nương tử của hắn đè dẹp lép. Vì cái gì, vì cái gì Như Mặc biến trở về nguyên hình, tình huống còn không có được cải thiện, ngược lại còn dẫn tới Cuồng phong lãng điệp(3) càng thêm điên cuồng? Ngay cả hắn đường đường long thái tử, trượng phu chuẩn của Như Mặc cũng dám đẩy ra ngoài, thật sự là rất buồn cười. Long Triển quạt đuôi nhanh chóng bơi tới chỗ cha hắn cùng quy thừa tướng đang bị tình thế đưa đẩy trước mắt làm cho ngây ngốc, u ám lạnh giọng nói: “Tiễn khách, lập tức tiễn khách, ngay bây giờ ! Trong vòng nửa khắc, ta không muốn nhìn thấy ai ngoài Đông hải long tộc nữa, nhất là cái nhóm đang vây quanh Như Mặc kia, lập tức đưa bọn họ tống đi thật xa cho ta!” Câu cuối cùng, hắn rống lên thật to. Đăng bởi: admin