Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh
Chương 231 : Thiếu
Editor: Mẹ Bầu
Nhét tất cả ảnh cưới vào cốp xe ở phía sau, hai người lại đi đến công ty Hôn Khánh. Lúc trước bọn họ đã qua đây vài lần rồi. Đến hôm nay, Lộ Vân Phàm hiếm khi được nghỉ ngơi, liền nghĩ ngợi muốn xác thực lại những chi tiết trong buổi hôn lễ.
Đối với mấy chuyện này, An Hồng vốn đều không để ý lắm, nhưng nhìn thấy Lộ Vân Phàm nghiêm túc, chăm chú thảo luận cùng với nhân viên công tác, thì cô cũng theo anh đi.
Thật sự là cô không nghĩ tới, cái người đàn ông trưởng thành này lại có thể để bụng đối với mấy cái chuyện như thế này!
Bên cạnh mép bàn cũng ngồi một đôi cô dâu chú rể trẻ tuổi. Cô gái trẻ lúc thì hỏi lại nhân viên công tác những điều còn chưa rõ, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, khi thì lại hỏi ý kiến của người nam thanh niên kia một chút. Người nam thanh niên kia cũng chỉ có nói mấy câu: "Em cứ xem rồi làm thôi", "Em thích là tốt rồi." hay là "Không sai biệt lắm thì cứ tiến hành thôi. " hoặc " Anh không có ý kiến gì"...
An Hồng nghe được lại muốn bật cười. Cô nhìn sang Lộ Vân Phàm, lại nghe thấy anh đang một bộ nghiêm trang thảo luận cùng với nhân viên công tác, chuyện anh muốn ca hát ở trong hôn lễ.
An Hồng có chút ngây ngẩn, hỏi: "Ai ca hát?"
"Anh và em cùng hát."
"Kết hôn thì hát cái gì mà hát chứ!" @MeBau*[email protected]@ An Hồng mặt đỏ rần, nhìn bộ dạng cô gái nhỏ đang tư vấn cho bọn họ, rất muốn cười không dám cười kia, kéo kéo tay áo Lộ Vân Phàm nói, "Em không muốn hát, lần trước không phải đã nói sẽ mời ca sĩ tới biểu diễn hay sao!
Lộ Vân Phàm vẻ mặt nghiêm túc kiểu như đang nói lời nói chính đáng: "Không được, chuyện này anh đã suy nghĩ rất nhiều năm rồi."
"Hả?"
Lộ Vân Phàm nhìn cô, nói: "Em có nhớ, cái hồi năm học cấp ba ấy không? Em và Thẩm Kha đã cùng nhau hát song ca ở hội diễn văn nghệ của trường đó? Em còn nắm tay cậu ta nữa kia! Khi đó anh liền thề, Dienddanlequuydon một ngày nào đó anh cũng phải song ca một bài hát cùng em thì mới thỏa lòng."
An Hồng đã vã hết cả mồ hôi lạnh ra rồi: "Ngày trước, mấy tháng trước, chẳng phải chúng ta cũng đã từng hát với nhau ở Tiền Quỹ rồi hay sao."
"Cái ngày hôm đó không tính! Mới chỉ có vài người như vậy, không được!" Lộ Vân Phàm nhướng cặp mày rậm lên, "Anh cảm thấy kết hôn chính là thời cơ tốt nhất rồi, hát bài hát nào anh cũng đã nghĩ ra rồi, khi trở về nhà anh sẽ nói cho em nghe! Chúng ta sẽ luyện nhiều hơn một chút."
Trời đất quỷ thần ạ... An Hồng hoàn toàn hóa đá, triệt để tuyệt vọng. Cô miễn cưỡng ngồi nửa giờ, rốt cục lôi kéo anh ra khỏi công ty Hôn Khánh.
Đoạn tiếp theo, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, bọn họ đi đến nhà trọ Quảng Hòa. Phòng ở của Lộ Vân Phàm đang được chỉnh trang lại, thiết kế ban đầu đã rất nam tính hóa rồi, nên không thích hợp để làm phòng tân hôn nhỏ của bọn họ ở trung tâm thành phố.
Hai người xem xét tiến trình chỉnh trang lại một lát, sau đó lại đi đến hội trường tiệc rượu. Xác định đánh dấu vị trí sân khấu trong hôn lễ hôm đó, bàn ghế được sắp xếp như thế nào, nơi dừng chân ở chỗ nào. Lộ Vân Phàm luôn luôn ngẩng cao đầu vẻ rất hứng trí. Cuối cùng, bọn họ ngồi ở trên ghế sofa trong đại sảnh khách sạn, bắt đầu thảo luận danh sách tân khách mời đến dự tiệc cưới.
An Hồng cầm giấy và bút đang không ngừng ghi chép. Người thân và bạn bè của bên nhà họ Lộ
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3456910.png" data-pagespeed-url-hash=654777432 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
229 chương
18 chương
548 chương
5 chương
46 chương
53 chương