Thánh Đường
Chương 51 : Bức lên Lương Sơn
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Dương Dĩnh lộ ra nụ cười rực rỡ: “Mong rằng sư đệ sẽ hạ thủ lưu tình.”
Nhất thời làm cho đám nam tu thần hồn điên đảo, trong lòng ghen tị muốn chết đi được. Tiểu tử Lý Thiên Nhất này có tài đức gì, không ngờ lại có loại diễm phúc này.
Trương Lương cũng trà trộn vào trong đại điện, hắn ở Hoành Sơn Đường đương nhiên cũng có phương pháp. Tuy nhiên để vào sát một chút, đã mất 100 điểm cống hiến.
Mỗi lần nhìn thấy Dương Dĩnh sư tỷ dường như còn đẹp hơn trước. Trương Lương cũng có chút thần hồn điên đảo. Hắn cũng rất khát vọng có thể được trò chuyện vui vẻ với Dương Dĩnh như đám người Đường Uy kia. Đáng tiếc, hắn chỉ có một cơ hội mà thôi.
“Thời gian cũng gần tới rồi, người của Lôi Quang Đường có tới hay không?”
“Đúng vậy, làm cái gì thế, chúng ta tới là để xem náo nhiệt cơ mà.”
Những người ở phân đường khác cũng đã tới đợi nửa ngày rồi. Dương Dĩnh, Minh Nhân, Lý Thiên Nhất tới đây khiến cho chuyện trở nên hay hơn, nhưng sự tình quan trọng nhất là Lôi Quang Đường lại không thấy đâu cả.
Lúc này ở phía trước Hoành Sơn Đường.
Vương Mãnh, Trương mập mạp, Hồ Tĩnh, Mã Điềm Nhi, Chu Khiêm đang đi bộ tới.
“Trương mập mạp, cho ngươi thành thật một chút đi, đừng có mánh lới gì cả.”
“Ta làm sao biết được, loại thiên long mã này lại như vậy, chạy một canh giờ nghỉ ngơi hai canh giờ.”
Trương mập mạp tự nhiên phát biểu, nếu không ai cho bọn hắn thể diện, thì bọn họ phải tạo thanh thế cường tráng hơn một chút. Cho nên thuê một cái thiên long mã xa. Kết quả, là giả rồi, cái gì mà thiên long mã chó má, chính là một con ngựa được dán phi hành phù, thiệt thòi lớn.
Năm người chỉ có thể dán thần hành phù chạy đi, cuối cùng cũng tới được Hoành Sơn Đường. Đồng dạng là phân đường, so với Lôi Quang Đường yên tĩnh hoàn toàn tương phản. Hoành Sơn Đường rõ ràng lớn hơn một chút, khí thế cũng mênh mông hơn.
“Trương mập mạp lần sau thành thật một chút, đừng làm mình chưa tới nơi đã mệt mỏi muốn chết rồi.”
Vương Mãnh thực lực kém cỏi nhất, sử dụng loại phù lục tiêu hao này rất không có lợi.
Mà Vương Mãnh cho dù có khả năng thông thiên triệt địa đi nữa, cũng không thể tránh tiêu hao thể lực được.
Đệ tử Hoành Sơn Đường thấy phục sức của năm người, vội vàng chạy lại nói: “Các ngươi nhanh lên, sao lại tới muộn thế, đường chiến cũng muộn, tất cả mọi người chờ các ngươi đấy!”
Đệ tử Hoành Sơn Đường trong ngoài đều lo lắng nha, bên trong năm lần bảy lượt thúc giục. Nghe nói lão đại đã bão nổi rồi, phía trên lo lắng, dưới khẳng định cũng không yên. Có thể bọn họ là vô tội thật, cũng không phải bọn họ không cho người của Lôi Quang Đường tới mà. Lúc đầu thì còn mắng thầm một chút, thậm chí còn muốn hành hung, hiện tại thì chỉ mong đám tổ tông này chạy nhanh vào một chút.
Sân khấu đã dàn dựng xong rồi mà không có người diễn thì làm ăn gì.
“Mấy vị sư huynh, từ từ cho chúng ta thở một chút…mệt quá.”
Trương mập mạp thở hồng hộc, tuy nhiên không phải nguyên lực của hắn không chống đỡ được, mà là thịt nhiều lắm.
Mấy đệ tử Hoành Sơn Đường gấp tới độ hộc máu rồi, hận không thể đánh đám phế vật này một trận. Nhưng hiện tại đánh cũng không được nha.
“Năm vị, vừa đi vừa nói chuyện đi, đường chiến bắt đầu rồi, các ngươi đã muộn nửa canh giờ. Theo lý thuyết hẳn là phải phán các ngươi thua, nhưng Hoành Sơn Đường chúng ta rộng lượng, nhanh lên, nhanh lên!”
Đệ tử Hoành Sơn Đường trước sau kẹp lấy, thúc dục năm người, chỉ sợ bọn họ chạy mất.
Trương mập mạp vỗ bụng, miệng nói: “Không tồi nha, ta thường nghe nói mấy vị sư huynh Hoành Sơn Đường không phúc hậu, đồn đại sai nha, mấy vị sư huynh này rất nhiệt tình.”
“Ha ha, đúng vậy, đúng vậy.” Đệ tử Hoành Sơn Đường bật cười ha ha, tiểu mập mạp này thật niềm nở nhiệt tình nha.
Trong Hoành Sơn Đường thật ra trò chuyện rất vui vẻ, đám người Đường Uy cảm thấy người Lôi Quang Đường có thể tối nay mới tới cho nên tán gẫu thêm vài câu với Dương Dĩnh. Cơ hội như vậy cũng không nhiều, hơn nữa ở đây còn có vài vị có năng lực cạnh tranh.
“Khởi bẩm đại sư huynh, người Lôi Quang Đường tới.”
Đường Uy sắc mặt nghiêm chỉnh, gật gật đầu nói: “Dương sư muội, Minh Nhân huynh mời.”
Đường Uy không có lướt qua Lý Thiên Nhất, mặc kệ Lý Thiên Nhất thực lực thế nào, sét trên phương diện địa vị, còn chưa có tư cách khiến hắn mở miệng.
Lý Thiên Nhất cũng không quản Đường Uy suy nghĩ phức tạp như thế nào, hắn còn sốt ruột hơn mọi người ở đây nhiều.
Vừa ra khỏi cửa, Đường Uy cũng ngây ngẩn cả người… người ở đâu ra nhiều vậy?
Đệ tử Hoành Sơn Đường là nhiều nhất trong chín đường, nhưng cũng không nhiều như vậy chứ.
Dương Dĩnh vừa mới tới, lập tức tiếng hoan hô vang lên. Đường Uy ngẩn người, đám người này đều hướng về mỹ nữ Phi Phượng Đường mà tới.
Mấy sư muội đi theo Dương Dĩnh lập tức vây quanh Dương Dĩnh. Hiển nhiên mọi người đều xem nhẹ trận đường chiến này, mấu chốt là xem Dương Dĩnh.
Trương Lương đã thật sự vui vẻ bên trong đám người.
Vừa thấy Dương Dĩnh tới, Trương mập mạp nước miếng thiếu chút nữa chảy xuống. Thế giới này không ngờ có cô bé xinh đẹp tới như vậy…
Sau đó Trương mập mạp mạnh mẽ quay đầu lại nghiêm túc nói: “Mãnh ca, ta cảm thấy cô bé này có thể xứng với ngươi!”
“Sư huynh, sẽ không thích loại hình này!” Vương Mãnh còn chưa kịp nói, Mã Điềm Nhi ở bên cạnh đã nói.
“Ha ha, làm sao có khả năng, loại mỹ nữ này nam nhân đều thích, phải không, Mãnh ca!”
Trương mập mạp mân mê mấy cái, Vương Mãnh liếc mắt nhìn Dương Dĩnh, nhẹ nhàng đi qua, sắc đẹp sao?
Trong lòng Vương Mãnh nó không đáng giá một đồng.
Linh Ẩn Đường Lý Thiên Nhất nhìn chằm chằm vào Vương Mãnh, Vương Mãnh lộ ra nụ cười, gật đầu.
“Là hắn sao?” Minh Nhân ở bên cạnh nhíu mày nói.
“Chính là hắn!”
Không riêng gì Minh Nhân, Linh Ẩn tứ hổ cũng ngây ngẩn cả người…người này có thể phá giải Cửu Thiên Ly Hỏa Kiếm sao?
“Minh Nhân huynh, nếu ngươi ở chỗ này, trận đường chiến này ngươi tới chủ trì, Dương sư muội chứng kiến thế nào?”
Đường Uy cười nói, mặc kệ nói như thế nào Minh Nhân và Dương Dĩnh tới đây, chính là cho hắn thể diện, lăn lộn đi ra ngoài, thể diện là quan trọng nhất.
“Không thành vấn đề.”
“Có thể.” Dương Dĩnh cũng gật đầu, ánh mắt xẹt qua năm người bên phía Lôi Quang Đường. Trong ánh mắt rõ ràng toát ra vẻ thất vọng, mà năm người Hoành Sơn Đường xuất chiến thì ưỡn ngực ngẩng đầu.
Đường Uy đương nhiên sẽ không xuất chiến, đối phó với Lôi Quang Đường mà khiến cho hắn tự thân xuất mã thì cũng quá đáng quá. Tuy nhiên cũng không thể sơ suất, cho nên để cho Thân Đồ mang đội, cũng coi như tuyệt đối không có sai sót nhầm lẫn gì.
Song phương trao linh thạch ra, 40 khối trung phẩm linh thạch, 400 khối hạ phẩm linh thạch để cùng một chỗ, thật sự làm ánh mắt mọi người sáng rực.
Đường Uy cũng không nghĩ tới, Lôi Quang Đường đúng là lấy ra được. Thời điểm Trương mập mạp lấy ra, giống như hắn mang mạnh nhỏ của mình đặt vào vậy, chịu truyền thống của gia tộc, yêu tài như mạng. Trương chân nhân thật đúng là chưa bao giờ có bút tích lớn như vậy.
“Trước tiên giới thiệu ứng viên xuất chiến của song phương một chút!” Minh Nhân nói: “Hoành Sơn Đường Thân Đồ, Trương Hoành, Hoa Vũ Hùng, Ngô Đông Tiến, Tác Minh.”
Mỗi khi kêu một tên, đệ tử Hoành Sơn Đường đều bộc phát ra tiếng hoan hô vang trời. Cái khác không nói, phương diện này Lôi Quang Đường thúc ngựa cũng không theo kịp. Hoành Sơn Đường so ra kém Đạo Quang Đường nhưng bọn họ có phương thức sinh tồn cho chính mình.
“Lôi Quang Đường Chu Khiêm, Hồ Tĩnh, Trương mập mạp, Mã Điềm Nhi, Vương Mãnh.”
Kêu một tên, bên này chính là một mảnh im lặng, kỳ thực không có tiếng kêu cũng đúng bởi vì toàn là người mới chưa nghe thấy tên tuổi bao giờ.
Chu Khiêm vẫn là người có mệnh ngân tầng thứ cao nhất trong đám người. Mãi tới hiện tại Chu Khiêm cũng không biết mình đang làm cái gì nữa, không ngờ đi theo mọi người lăn lộn tới nơi này, không phải tự mình tìm phiền phức sao. Nhìn những đệ tử Hoành Sơn Đường chung quanh giống như hổ rình mồi, một trận da đầu run lên.
Truyện khác cùng thể loại
203 chương
2481 chương
224 chương
512 chương
29 chương