Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Chương 96 : PHIÊN NGOẠI: Bạn cùng phòng tinh phân của tui
Kỳ thật, có lẽ là từ rất sớm trước kia, Quản Lăng thật một thẳng nam không thể thẳng hơn được nữa, cậu chơi game cho tới bây giờ chỉ chơi loại game công lược ngực đực, đọc sách cũng chỉ đọc truyện nhiều em gái.
Cuộc sống như thế Quản Lăng xem ra quả thực chính là câu hạnh phúc tốt đẹp, thiếu niên mặt than chỉ khi chơi game mới có thể lộ ra một chút ý cười.
Nhưng mà, bắt đầu từ ngày Quản Lăng thi được đại học, cuộc sống tốt đẹp như vậy vừa đi liền không quay lại.
“Ký túc xá 606, lấy thẻ được rồi, mỗi người chỉ có một cái, ném đi thì còn phải sửa lại, phiền toái lắm.”
Vươn tay tiếp nhận thẻ mà giám sát ký túc xá đưa, Quản Lăng xoa xoa tóc đen mồ hôi ẩm ướt, trong con ngươi đen bóng mang theo một chút khẩn trương, kéo hành lý đơn bạc có chút đáng tháng khác với học sinh khác, bước lên thang máy ký túc xá.
Ngày đầu tiên đại học khai giảng, trong sân trường rõ ràng có thể thấy được vô số người bận rộn, nhưng mà ngày nay nhân công trí năng phát triển cực nhanh, gần như đã không cần nhờ nhân lực đến khuân vác hành lý, sinh viên mới sinh viên cũ thoạt nhìn bận rộn vô cùng, cũng chỉ là cho học kỳ mới náo nhiệt mà thôi.
Bên tai truyền đến một tiếng gợi ý thanh thúy, lấy lại bình tĩnh, Quản Lăng nhấc chân đi ra thang máy, có chút mờ mịt nhìn cửa ký túc xá xuất hiện trước mắt, sửng sốt hồi lâu mới đặt thẻ ở cửa nhẹ nhàng xoát một cái.
“Tích tích tích, tân sinh năm nhất Quản Lăng, hoan nghênh bạn.”
Để cho tiện quản lý, ký túc xá trường cũng chọn dùng phương pháp trí năng quản lý, nhưng trước khi lên đại học, Quản Lăng kỳ thật cũng không tiếp xúc qua phương pháp quản lý mà cậu nhìn có chút cao cấp này, dù sao trung học cậu ở, cũng không có nhiều tiền để trang bị mấy thứ này.
Quản lý đại học trí năng hóa ở thời đại hiện giờ kỳ thật cũng không phổ biến,nhưng nếu như mình không phải đặc biệt tuyển vào, chỉ sợ cũng không lên nổi trường học như vậy.
Nhấp nhếch môi, nghe nói ký túc xá trong trường đều là sáu người một phòng, Quản Lăng không tự giác nuốt một tiếng, thật cẩn thận đẩy cửa vào, đánh giá ký túc xá thoạt nhìn sạch sẽ sáng ngời.
Ký túc xá thực rộng mở, không chỉ có phòng tắm độc lập, sáu cái giường ngay cả bàn học tập cũngdư dả. Quản Lăng vốn tưởng rằng mình tới đã xem như muộn, nhưng ngoài dự kiến của Quản Lăng chính là, toàn bộ ký túc xá trống rỗng không hề có dấu vết ở lại.
Theo số giường cất kỹ đồ đạc của mình, Quản Lăng biểu tình thâm trầm mà quét một vòng chung quanh giường, yên lặng tự hỏi mình đột nhiên nhân phẩm bùng nổ thì tỷ lệ bạn cùng phòng ký túc xá bị đuổi học tập thể có bao nhiêu lớn.
Ngoài cửa âm điện tử lần thứ hai vang lên, giấc mộng tan biến Quản Lăng mặt không đổi sắc thu thập quần áo mình xong, quyết đoán kéo mạng lưới trước bàn học, minh xác phân chia lãnh địa cá nhân.
Quản Lăng đã hạ quyết tâm bốn năm đại học không cùng bất kì kẻ nào xuất hiện, dù sao thời đại hiện nay khoa học kỹ thuật phát triển, cậu sinh hoạt trong hiện thực cũng không thể nào yêu cầu cùng xuất hiện.
Đúng vậy, nghề nghiệp của cậu đều ở trong game, tất cả phí sinh hoạt mà cậu dùng cũng đều là từ trong game mà ra.
Quản Lăng cảm thấy cuộc sống đại học của mình có thể không hề biến hóa như trước, nhưng mà Quản Lăng không biết chính là, suy nghĩ này của cậu chỉ có thể là mơ.
Ngoài cửa âm điện tử vang lên chốc lát, cửa ký túc xá mới chậm rãi bị mở ra, ngay sau đó, tiếng gót giầy đánh sàn nhà thanh thúy vang lên, thanh niên thần sắc lạnh băng bước vào cửa, lông mày anh tuấn hơi hơi nhướn lên, hai mắt thâm thúy như phỉ thúy không nháy mắt chống lại Quản Lăng có chút dại ra.
Mắt xanh, người, người nước ngoài?
Không đúng, đem tầm mắt từ màu mắt thanh niên chuyển dời đi, Quản Lăng quan sát một lát, phát hiện thanh niên mặc dù có một đôi mắt màu xanh, nhưng mà ngũ quan cũng là thiên hướng nhu hòa tuấn mỹ của người phương Đông.
Còn không chờ Quản Lăng quan sát xong, bạn cùng phòng người nước ngoài (?) hư hư thực thực của cậu ngẩn ra, theo bản năng đi tới cửa quét thẻ, đợi cho xác nhận đây thật là phòng mình, mới thong thả nghiêng đầu sang chỗ khác, nhíu mày nhìn về phía Quản Lăng.
Từ từ loại biểu tình ghét bỏ này là một cái quỷ gì, chúng ta rõ ràng vừa mới gặp được chứ?
Mặt không đổi sắc nhìn nhau với người nước ngoài ở cửa trong chốc lát, Quản Lăng đang chuẩn bị tiếp tục dọn đồ của mình, đã thấy thanh niên đi nhanh đến trước mặt mình, đánh giá trong chốc lát, âm thanh lạnh lùng nói: “Bạn học, bạn đi nhầm ký túc xá.”
Thần tình hờ hững nhìn thanh niên, Quản Lăng cầm lấy thẻ, xoay người đi tới cửa, vươn tay một xoát.
“Tích tích tích, tân sinh năm nhất Quản Lăng, hoan nghênh bạn.”
Âm điện tử lần thứ hai vang lên, chứng minh xong quyền sở hữu ký túc xá Quản Lăng sải bước trở lại bên giường, liếc nhìn thanh niên, chậm rãi bắt đầu trải chăn.
Nhưng mà như là không nghe được âm điện tử vừa nãy, thanh niên trầm mặc một lát, vươn tay khoát lên trên vai Quản Lăng, hơi hơi cúi người, con ngươi phỉ thúy cực kỳ có tính xâm lược nhìn chằm chằm cậu, chậm rãi kéo ra một nụ cười.
“Bạn học Quản Lăng, bạn đi nhầm ký túc xá.”
Quản Lăng mặt không đổi sắc: “Cậu là bệnh xà tinh sao?”
Hai mắt thanh niên co rụt lại, theo bản năng buông lỏng Quản Lăng, đôi môi nhếch lui một bước về sau.
Quản Lăng nhất thời liền kinh khủng.
Từ từ đó là phản ứng gì, chẳng lẽ bạn cùng phòng hư hư thực thực này của cậu thật là một bệnh xà tinh?
Nhưng mà còn không chờ Quản Lăng kịp phản ứng, thanh niên liền nhanh chóng điều chỉnh tốt vẻ mặt, hai mắt thâm trầm liếc nhìn Quản Lăng, im lặng không lên tiếng đi tới cửa cầm hành lý vào.
Yên lặng mà mở máy tính, nội tâm vẫn cứ thật lâu không thể bình tĩnh Quản Lăng quyết định lên mạng phát một bài post xin giúp đỡ một chút.
# Ngày đầu tiên khai giảng bạn cùng phòng muốn đuổi tui ra ký túc xá cmn sao giờ? #
Phát xong bài post, Quản Lăng nội tâm thoáng bình phục một chút, thuận tay mở ra một game kiểu phẳng, chuẩn bị tiêu thời gian một tí.
Trong thời gian sau này, giữa Quản Lăng cùng vị bạn cùng phòng mới này cũng không đối thoại, thanh niên như là hoàn toàn không để mắt đến Quản Lăng, tự mình chỉnh lý đồ vật.
Sau hơn hai tiếng, Quản Lăng chơi game xong lúc lướt web, phát hiện bài post vừa nãy của cậu có bình luận.
Nhìn xuống, Quản Lăng phát hiện mấy bình luận đó cơ bản đều giống nhau, đơn giản chính là bạn cùng phòng đó ở chung không tốt, tính cách quái gở, hoặc là hai người nói chuyện có thể không quá hợp linh tinh.
Nhưng sự thật là, người này gặp cậu thì câu nói đầu tiên chính là muốn đuổi cậu ra ký túc xá.
Ngay khi Quản Lăng xin giúp đỡ trong vô vọng chuẩn bị tắt trang web, một bình luận đột nhiên nhảy vào trong mắt của cậu.
Bạn trên mạng: người yêu thích tinh phân: lâu chủ là như vầy, tui cảm thấy cậu cần phải chú ý bạn cùng phòng của cậu một chút, bạn cùng phòng của cậu rất có khả năng có vấn đề ở phương diện tinh thần, mấy loại người này đều không thích ở chung với người khác, mà còn có tính công kích cùng vấn đề tâm lý mãnh liệt, hắn sở dĩ đuổi cậu đi thực có thể là đang cảnh cáo cậu, bởi vì loại người này một khi phát bệnh sẽ tiến hành công kích người chung quanh, nghiêm trọng còn có khả năng tạo thành thương tổn vô pháp cứu lại cho cúc hoa của lâu chủ…
Quản Lăng: “…”
Ngón tay run lên, Quản Lăng mặt cứng ngắc đóng trang web, bắt đầu hối hận tại sao mình lại nhàn rỗi không có chuyện gì lại phát bài post này.
Biến thái hàng năm có, năm nay đặc biệt nhiều.
Lúc này sắc trời đã từ từ tối sầm, thanh âm ồn ào ngoài cửa sổ cũng từ từ yên tĩnh trở lại, lúc này, tân sinh báo danh hẳn là cũng đã dừng.
Thời gian tân sinh vào báo danh chỉ có một ngày hôm nay, qua hôm nay thì là tạm nghỉ học, nhưng mà thẳng đến khi báo danh chấm dứt, trong ký túc xá vẫn chỉ có Quản Lăng cùng thanh niên hai người ở, bốn giường ngủ khác lại bị thanh niên đặt không ít đồ
Chẳng lẽ nói cậu thật sự là nhân phẩm bùng nổ nguyền rủa bốn bạn cùng phòng khác bị đuổi học?
Không thể tin nghĩ, Quản Lăng xuyên thấu qua ký túc xá tối om nhìn lại giường đối diện, phát hiện thanh niên hình như là đang nằm trên giường ngủ.
Bĩu môi, Quản Lăng đứng dậy đi đến bên tường, nhấn mở đèn.
Tựa hồ là bị ánh sáng kích thích, thanh niên ở trên giường hơi hơi cuộn mình một chút, ngay sau đó mở hai mắt, có chút thống khổ bưng trán ngồi dậy.
Sau một lúc lâu, như là thanh tỉnh một ít, thanh niên buông tay tĩnh tọa chốc lát, đôi mắt chậm rãi mà cẩn thận quét mắt nhìn chung quanh, từng chút, dịch tới trên người Quản Lăng.
Thanh niên đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó, lại như là chú ý tới cái gì, đôi mắt hơi hơi sáng ngời, chậm rãi gợi lên khóe môi.
Kinh ngạc đứng ở bên tường, Quản Lăng đột nhiên phát hiện, màu mắt thanh niên hình như thay đổi.
Truyện khác cùng thể loại
340 chương
59 chương
11 chương
13 chương
122 chương