Thân là một đại thần chơi vô số game tình yêu cũng đều đạt được kết cục cực hoàn mỹ mà nói, đương nhiên là biết rõ phương pháp công lược các loại nhân vật, trong đó ắt không thể thiếu một loại chính là, dục gần dục xa cách xa nhau muốn gặp em lại không thấy em chính là cách làm cho bạn khó chịu sốt ruột đau tim, tên gọi tắt là —— lạnh nhạt. Từ sau ngày bị bắt đáp ứng Prody cùng trở về thành, hôm sau Quản Lăng ra khỏi phòng ngủ liền thấy mặt Edro, biện cái lý do qua loa mình làm sao trở về qua loa lấy lệ cho qua, cũng nói cho Edro là mình mấy ngày nay không quá thoải mái, tính ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi vài ngày. Đương nhiên bộ dáng hồn bay phách lạc khi Quản Lăng nói chuyện làm cho trái tim nho nhỏ của Edro có chút run run, cho rằng là ngày đó mình bị Quản Lăng nhìn thấy, làm trái tim thanh niên bị thương, vì thế cũng không truy xét gì nhiều, ôn nhu dặn dò vài câu liền nhìn Quản Lăng trở về phòng. Vì thế Quản Lăng hoàn toàn khôi phục ngày trước kia ở đại học, mang theo người cá đuôi lam kia trốn trong phòng, mỗi ngày chỉ là ra ngoài lấy cơm, thấy Edro cũng chỉ tùy ý cúi đầu liền về phòng, giao lưu bằng mắt giữa hai người cũng không còn. Đương nhiên, sáng là như thế lâu ngày rồi cũng sẽ làm cho người ta phát chán thậm chí là quên đi! Vì thế, Quản Lăng thông minh nghĩ tới một phương pháp thông minh… Ví như, có đôi khi ra khỏi phòng ngủ sẽ không thể tự chủ được bay qua phòng hoàng tử, đứng trước cửa nhìn vài lần, trong mắt mang theo ánh sáng hoài niệm, sau đó lơ đãng nhìn thấy hoàng tử đi ra, lộ ra biểu tình cô đơn nhanh chóng rời đi. Điểm yếu là, nhất định không thể bị bắt! Lại ví như, mỗi ngày khi đến nhà ăn của tòa thành lấy bữa sáng, yên lặng chuẩn bị một ly sữa tình yêu cho hoàng tử, sau đó lẳng lặng rời đi, không bị kẻ nào phát hiện. Điểm yếu là, nhất định phải thừa dịp lúc hoàng tử xuống lầu ăn sáng trộm chuẩn bị! Mấy ngày qua đi, khi thấy ánh mắt muốn nói lại thôi của Edro vào mỗi ngày “tình cờ gặp” cậu, Quản Lăng vẫn không mang theo chút cảm tình đi vào phòng, cũng ở trong lòng yên lặng tán thưởng bản thân. Ca thật đúng là dân pro chuyện tình yêu! Nam nữ, thẳng cong cũng vào dễ như trở bàn tay! Vào sáng sớm một ngày nào đó, Quản Lăng sau khi lại tình cờ gặp hoàng tử nữa, cậu nâng con ngươi lên yên lặng nhìn Edro chốc lát, mặt không chút thay đổi bưng bữa sáng trở lại phòng, đem khuôn mặt tiều tụy của hoàng tử kia cách ở ngoài phòng. Đưa tay đặt bữa sáng lên bàn, Quản Lăng giật giật môi, vì hành động của mình tán thưởng thật nhiều. Ca thật quá thông minh! Quản Lăng thông minh cả người thoải mái thở ra, vừa quay người lại thấy thứ phía sau sợ tới mức dựng lông cả lên. Phía sau, Prody híp cặp mắt lam hẹp dài của hắn, đuôi cá dựng thẳng lên, hoàn toàn ôm Quản Lăng vào trong bóng ma, tóc ướt xõa trước mặt, là khuôn mặt tuấn mỹ kia hiện một loại cảm giác khủng bố. Prody duỗi ngón tay, ngón tay sắc nhọn chọt chọt thức ăn Quản Lăng lấy về, hơi ghét bỏ quét đi, sau đó, lấy con cua biển trên tay mình đặt lên bàn! “Thức ăn loài người, đều là thứ rác rưởi.” Prody híp híp mắt, khóe môi hơi hơi nhếch, hơi đắc ý xê dịch cua biên đến trước Quản Lăng, “Thân ái, anh bắt cua biển ngon nhất trong biển, em muốn ăn không, anh giúp em lột.” Nhìn trên xác con cua biển cuồng phong kia dính thứ chất lỏng có vẻ là nước mắt, Quản Lăng im lặng một hồi, lấy ánh mắt ý bảo, cậu cảm thấy cậu vẫn nên ăn cái kia có vẻ tốt hơn… Sắc mặt Prody trong phút chốc có chút âm trầm, lấy tay ra khỏi xác cua, hơi hơi cúi người, nhẹ nhàng ôm eo Quản Lăng, không chút để ý nói: “Quản Lăng, em thích thức ăn mà tên hoàng tử loài người kia lấy đến lắm sao?” Hô hấp người cá như có như không nhẹ nhàng đảo qua hai gò má của Quản Lăng, thân thể Quản Lăng nhất thời cứng đờ, mặt không chút thay đổi cầm lấy cua biển trong tay Prody đưa tới, cũng chỉ chỉ cái bụng nhiều thịt nhất của cua biển. Sau đó, giống như bình thường, Quản Lăng lại ăn được sinh vật biển mới mẻ khác trong biển. Đối với Prody mà nói, vì bạn đời của mình chuẩn bị thức ăn tốt phong phú mới mẻ là chuyện mà một người cá phải làm, bạn đời của mình, tuyệt đối không thể ăn thức ăn người khác đem đến! Đối với Quản Lăng mà nói, cmn ông đây muốn ăn rau dưa mới mẻ a! Biến thành người mỗi ngày ăn thịt tươi là muốn nháo loại nào a TAT!!! Giải quyết xong vấn đề bữa sáng, người cá cảm thấy mỹ mãn quay về bồn tắm, ngón tay giương ra, một dòng nước nhỏ chậm rãi ngưng kết từ ngoài cửa sổ, dần dần đổ đầy toàn bộ bồn tắm. Thấy nhưng không thể trách nhìn Prody, đối với Quản Lăng lần đầu tiên trở lại phòng ngủ là bị Prody dùng nước xông lên mà nói, cậu đã có thể mặt không đổi màu ứng đối với các loại ma pháp nhỏ thần kỳ này, ha ha. Đương nhiên, mặt cậu vốn chưa đổi màu qua. Vây đuôi màu lam thoải mái bày ra trong nước trong veo, hiện ra từng tầng vầng sáng rực rỡ, dưới ánh mặt trời đặc biệt xinh đẹp. Hai tay Prody hơi hơi mở, tóc như rong biển chìm nổi trong nước, đuôi cá mềm nhẹ vẫy ra, vẽ ra từng độ cong sức sống. Thân hình nam tính ở nửa người trên của người cá chỉ có thể dùng hoàn mỹ để hình dung, cơ bắp lưu loát chắc nịch, thân hình thon dài, khuôn mặt tuấn mỹ, chỉ sợ là tác phẩm kiệt xuất nhất của biển cả. Quản Lăng có chút ngớ ra nhìn chăm chú Prody thật lâu, nhìn thấy đuôi cá trong bồn khó chịu uốn cong, lại nhịn không được có chút chua xót. Rõ ràng ở trong biển mới là tự do nhất, vì sao lại cần lên bờ chứ. Hai mắt hẹp dài của Prody mở to, liếc về phía Quản Lăng đứng ở một bên, câu môi nói: “Thân ái, đuôi cá của anh hình như dính chút tạp chất, em có thể lại đây giúp anh không.” Quản Lăng dừng một chút, nhìn nhìn Prody đặt đuôi cá ở cạnh rìa, mím mím môi, xoăn tay áo lên, nghiêm túc giúp người cá rửa sạch vảy. Prody thoải mái híp mắt, ánh mắt chậm rãi quét nhìn sườn mặt trắng nõn của Quản Lăng, lại theo cổ một đường nhìn xuống dưới, cuối cùng hơi hơi dừng lại Đuôi cá không khống chế nhấc lên trên, nháy mắt trượt ra khỏi tay Quản Lăng, cơ thể Quản Lăng chợt lảo đảo “Ba” bổ nhào vào hông của người cá, cố gắng đỡ cơ thể không cho bản thân vùi đầu nước. Vì thế, Quản Lăng liền trơ mắt nhìn Đông Đông của người cá chậm rãi từ trong vảy nhô đầu ra, trở nên càng ngày càng to, cuối cùng hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chỉ vào chóp mũi của mình. Khoan khoan, chuyện này hình như có chút không thích hợp… Người cá thong thả cúi đầu, mập mà hướng về phía Quản Lăng đang há miệng, đứng dậy một cái từ trong bồn nhảy ra, mạnh mẽ áp Quản Lăng lên mặt đất, đuôi cá kịch liệt xâm nhập vào hai chân Quản Lăng. “Đinh, người chơi tôn kính, trinh tiết của ngài đang bị uy hiếp.” Phắc phắc phắc phắc ông biết a!!! Vật giữa hai chân, dù cho thế nào cũng không ngừng lại, trong lòng Quản Lăng cuồng loạn rơi lệ, trên mặt cũng bình tĩnh, chỉ là hơi hơi nổi lên một chút đỏ ửng. Một tay chống ngực Prody, Quản Lăng vô cùng nghiêm túc chống lại ánh mắt của người cá, thành khẩn biểu đạt suy nghĩ của bản thân, ông là thẳng nam, ông không muốn bị một con cá bạo cúc lần thứ hai! Đối với người cá đang trong kỳ động dục mà nói, động tác nào của bạn đời cũng đều là đang cầu yêu, huống chi Quản Lăng lúc này hai gò má ửng đỏ, một tay vuốt ve? Hình dạng lòng ngực hắn căn bản chính là ở! Vì thế, tín hiệu thẳng nam mà Quản Lăng phát ra thất bại, Prody hưng phấn tiến lên ngăn lại môi của Quản Lăng, tay không ngừng đi xuống, móng tay sắc nhọn một đường lột quần áo ra. Quản Lăng bị kỹ xảo thoát y đặc biệt mà ngắn gọn của Prody mạnh mẽ chấn động, còn chưa kịp phản kháng, nháy mắt liền trần truồng. Sức của Prody lớn đến không thể tin, Quản Lăng đập vài cái đều bị áp chế lại, cuối cùng người cá cũng không kiên nhẫn, còn cắn một cái trên PP, như là trừng phạt nhìn Quản Lăng. Bị ánh mắt *** ma của Prody nháy mắt hoảng sợ, khóe mắt Quản Lăng chảy xuống một giọt nước mắt trong suốt. Tạm biệt, cúc hoa nhỏ bé… Ánh mắt Prody càng thêm hưng phấn, bụng cá căng chặt, chậm rãi hướng về trước. Sau đó… Tiếng đập cửa vang lên, ha ha.