Thần Y
Chương 632
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 632: Ba người cùng giường! (3)
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
Thân hình như thế này vậy, cho dù là một, cũng có thể khiến cho vô số đàn ông điên cuồng, huống chi còn là cả hai cùng ở một chỗ!
Một tóc dài, một tóc ngắn, đều là thân cao chân dài, eo thon da trắng như tuyết, núi non như ngọc, hai người đang ngủ còn ôm nhau, đôi chân đẹp đan vào nhau, tư thế kia, cảnh tượng kia, quả thực làm người ta máu mũi đều phải phun ra, suy nghĩ liên miên!
Diệp Thanhmắt nhìn đến nỗi sắp lồi cả ra,trong lòng lừa thiêu đốt hừng hực! Quả thực chẳng muốn quan tâm đến cái gì nữa, lập tức xông lên, hung hăng mà cắn mà gặm, mà hưởng thụ!
- nóng thế không biết được!
An Tiếu Trúc duỗi cái thắt lưng, duỗi cánh tay ngọc, dáng điệu mê người, thanh âm thanh nhẹ kéo thật dài, đầy lười biếng, hương vị vô cùng khiêu khích, oán giận nói.
- Nóng sao còn ôm chị?
” Mã Tiểu Linh cười nói, cũng là trong lúc vô ý nhìn trúng ngay đôi mắt quyến rũ của Diệp Thanh.
Tức khắc sự điên cuồng trong lòng Diệp Thanh càng tăng cao gấp bội, hét to chịu không nổi nữa rồi, chịu không nổi nữa rồi, còn tiếp tục như vậy thì chết mất a! Hai cô bé các ngươi thật xấu xa, không ngờ lại hợp tác với nhau dụ dỗ tôi?!
An Tiếu Trúc nói:
- không ôm chị Tiểu Linh mà được sao? ở đây còn có một con yêu râu xanh to khủng khiếp, đại biến thái, đang rình ở bên cạnh đây này, em sợ lắm!
Diệp Thanh có chút buồn bực , nghĩ thầm, anh chưa làm gì cả, hai mắt chỉ nhìn thôi, sao đã biến thành yêu râu xanh rồi?Nếu thật sự muốn dê,thì đã lập tức xông lên, lột sạch hai người ra, trừng phạt ngay tại chỗ! Thế mới gọi là râu xanh!
Hắn trong lòng quả thựccó sự thôi thúc này, chỉ có điều ngại do da mặt mỏng một chút, không dám hành động, nghĩ ngẫm, làm thế ngượng chết , nếu như xông lên, mạo phạm giai nhân, Tiểu Linh và Tiếu Trúc sau này không để ý đến mình nữa, thế chẳng phải mất nhiều hơn được sao! Ừ, hay là cứ từ từ, nóng vội không ăn được đậu phụ nóng !
- Diệp Thanh, anh còn thất thần làm chi? Còn không đi mở cửa sổ! muốn để chúng em nóng chết à?
An Tiếu Trúc bĩu môi, tức giận nói.
Diệp Thanh đương nhiên không nói hai lời, vội vội vàng vàng đứng lên, chạy đến mở cửa sổ, kéo rèm cửa sổ mỏng, chỉ thấy bên ngoài ánh trăng mông lung, khá yên lặng, ngẫm nghĩ một lúc, Diệp Thanh kéo rèm lên, thứ nhất, bóng tối càng khiến con người lớn mật, thứ hai ư, hắn cũng sợ có người nhìn thấy, tuy rằng tối như vậy, người ở xa không chắc có thể nhìn vào bên trong, nhưng nếu kéo lên, tóm lại khiến cho người ta có cảm giác an toàn hơn một chút.
Sau đó, Diệp Thanh lần nữa quay trở lại, leo lên giường, nằm cùng hai cô gái, người bên cạnh hắn là An Tiếu Trúc, mà bên trong An Tiếu trúc, mới là Mã Tiểu Linh.
- Chị Tiểu Linh, em với chị đổi bên đi.
- Vì sao phải đổi thế?"
- Em sợ người này nếu chẳng may không thành thật, bắt nạtem thì sao!
An Tiếu Trúc liếc Diệp Thanh một cái, ha ha cười, liền từ trên người Mã Tiểu Linh trở mình qua, Mã Tiểu Linh bất đắc dĩ, đành theo cô, thầm nghĩ, ngươi ở bên ngoài còn tốt hơn chút, tên kia không lớn mật thế đâu, nếu chịở bên ngoài, phỏng chừng hắn sẽ lập tức ra tay! Tuy nhiên, động thủ với mình, so với việc động thủ với An Tiếu Trúc thì vẫn hơn chút ít!
Đến lúc này, cô cũng phỏng chừng Tiếu Trúc và Diệp Thanh chỉ phát sinh qua chuyện ấy một lần, sau đó không còn có nữa !
Quả nhiên, lúc cô đi đến bên ngoài, liền cảm giác bên cạnh, một bàn tay to nhanh chóng luồn đến, quậy nghịch ở trên eo của cô!
Mã Tiểu Linh muốn đẩy hắn ra, nhưng lái không được, lại sợ tiếng độngquá lớn, bị An Tiếu Trúc nghe thấy, lại bị nógiễu cợt, liền để mặc Diệp Thanh nặn bóp, nghĩ thầm, để cho anh sung sướng một chút, ha hả, anh sờ nhiều rồi, đến lúc đó khó chịu chết anh, tôi không tin, hai người chúng tôi đều ở đây, anh lại dám làm cái đó!
- Ừ ~, ngủ thôi, em mệt rồi!
An Tiếu Trúc duỗi thắt lưng một cái, liền chuyển mình, ôm chăn đi vào giấc ngủ, ý tứ dường như là muốn nói, tùy hai ngườithích thế nào thì thế, dù sao tôi cũng ngủ rồi! Các người cũng đừng có làm ồn tôi nhé!
Sau đó, trong phòng liền rơi vàoim ắng, ước chừng qua hơn nửa giờ, truyền đến tiếng thởrất nhỏ mà đều đều của An Tiếu Trúc, hiển nhiên cô bé đã ngủ say!
Mã Tiểu Linh nghĩ thầm, cô gái nhỏ này, vẫn ngủ được à, không biết là thật hay giả!
Diệp Thanh đương nhiên không ngủ, thế này mà có thể ngủ được, thì còn là đàn ông sao!Thì cái khoản đó tuyệt đối không ổn! hơn nữa, bàn tay ma quỷ của hắn cứ luôn ở trên eo duyên dáng của Mã Tiểu Linh âu yếm đó!
Diệp Thanh trái tim liên tục nhảy thình thịch thình thịch, lại lần nữa tiến sát thêm chút nữa, muốn hôn Mã Tiểu Linh
Mã Tiểu Linh nào dám, đương nhiên đẩy hắn ra, nhỏ giọng nói:
- Đừng làm ồn, Tiếu Trúc ở đây đấy!"
Diệp Thanh nói:
- Cô ây đang ngủ, sẽ không phát hiện đâu !"
- Thế cũng không được!
Mã Tiểu Linh lắc đầu cự tuyệt.
- để anh sờ thêm chút nhé!
Diệp Thanh còn lâu mới để ý ý, hắn biết, con gái nói không cần, thì nhất định là cần, nghĩ như vậy, cánh tay ma quỷ liềnluồn vào trong áo ngủ, hướng lên trên thăm dò, Mã Tiểu Linh sợ tới mức vội vãgiữ được tay của hắn, dùng sức nhéo hắn một cái!
Nhưng thằng nhãi Diệp Thanh này da dày, không sợ nhéo, hơn nữa tinh thần hăng hái của hắn cũng lớn,căn bản là không phải Mã Tiểu Linh có thể ngăn cản được, lúc này vừa hướng phía trước chuyển động, bàn tay to liền bắt được một vật mềm mại ở trước ngực Mã Tiểu Linh.
Bàn tay giảo hoạt. Chán ghét, như mỡ dê dụccầu!
- A ~ "
Lập tức, Mã Tiểu Linh suýt nữa thì kêu lên, thật vất vả mới nhịn được, cơ thể thiếu chút nữa thì cứng ngắc! Hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thanh một cái, nghĩ thầm người này thật to gan a, cái này mà để Tiếu Trúc phát hiện thì xấu hổ chết !
Tuy nhiên, lúc này muốn giãy ra, nhưng không được, cái tên Diệp Thanh này giữ chặt quá, làm cho ngực mình có chút đau, hơn nữa, cô từ trong mắt Diệp Thanh nhìn thấy, ngọn lửa dục vọng của hắn phỏng chừng sắp bùng lên đến nơi, nếu không để hắn phát tiết, khẳng định sẽ nhịn quá mà ảnh hưởng xấu đến sức khỏe!
Diệp Thanh tiến lại gần, nhẹ nhàng hôn môi, mũi, tai Mã Tiểu Linh, hơi thở nóng rực phả trên hai gò má của Mã Tiểu Linh, trên cổ, thêm vào đó đôi tay linh hoạt vô luân cuả hắn, càng không ngừng xoa bóp, nắn, khiêu khích, đùa cợt, ấn trên chỗ mẫn cảm cuả Mã Tiểu Linh, lại vận dụng thêm rất nhiều thủ pháp xoa bóp cao sâu huyền diệu, tận tình khiêu khích,đùa cợt nụ hoa của Mã Tiểu Linh. Nụ hoa, núi non mềm mại, khiến cô cũng có vài phần lung lay, dần dần, phía thân dưới đã bắt đầu ươn ướt!
- Thật sự không được, thật sự không được...
Mã Tiểu Linh khổ sở nhẫn nhịn, hơi thởbắt đầu dồn dập, ngực bắt đầu phập phồng, hai đóa linh mai cũng bắt đầu nở rộ, cương cứng, sưng tấy, ban đầu nhỏ như hạt đậu xanh, biến thành màu sắc của quả nho, nõn nà, dường như tràn ngập hương vị tương nước ngọt ngào, khiến cho người ta kích động muốn cắn một miếng, hấp dẫn đến không chịu được!
Kích thích nhất chính là, ở bên cạnh An Tiếu Trúc, cùng Diệp Thanh trộm tình, khiến cho vị nữ bác sĩ cởi mở tóc ngắn này trở lên mẫn cảm hơn bình thường. Đầu óc không ngừng mê muội, biết rằng nếu như không ngăn cản Diệp Thanh, phỏng chừng thật sự sẽ có chuyện!
- Không được!”
Mã Tiểu Linh ngăn cản, thân thể mềm mại run rẩy, gian nan nói.
Diệp Thanh đáp lại cô, không phải dùng lời nói, mà là nụ hôn càng thêm phần mãnh liệt,càng thêm âu yếm cuồng bạo,Mã Tiểu Linh bình thường đối mặt với người bệnh, dáng vẻ bình tĩnh đối mặt với nguy hiểm, nay đã tức khắc biến mất, trở lên có chút mơ hồ, không biết làm sao, ở sâu trong nội tâm, không ngờ còn có một sự khát vọng đáng xấu hổ, chờ mong Diệp Thanh công kích càng mãnh liệt!
- Diệp Thanh, không được …, chỗ này hiệu quả cách âm quá kém…, phát ra âm thanh quá lớn, sẽ bị người khác phát hiện mất…A ~..”
Mã Tiểu Linh ôm đầu Diệp Thanh, kéo cái miệng đang dính trên ngực mình của hắn ra, vội vàng thở hổn hển nói. Nhất là lúc vừa mới kéo ra, có một âm thanh hút vào, “chụt” một cái, khiến cho cô suýt chút nữa không khống chế được hét ầm lên!
- Thế thì chúng ta cố gắng nhẹ nhàng hết sức nhé.
Diệp Thanh lúc này như tên đã lên dây, làm sao nhịn được nữa, nếu không e ngại đang ở khách sạn, bên cạnh còn có rất nhiều người quen, nếu không phải e ngại bên cạnh còn có cô bé An Tiếu Trúc đang ngủ, Diệp Thanh sớm đã hóa thân làm một cuồng long, bốn phía hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió!
- Không được, em sẽ không nhịn được mà kêu lên mất!
Mã Tiểu Linh hít một hơi thật sâu, từ trạng thái điên cuồng hít thở không thông hồi phục lại, nói.
- Vậy emcắn chăn đi!”
Diệp Thanh muốn cầm chăn, nhưng lại nắm phải khỏang không, hóa ra, cái chăn kia trong lúc trong lúc hai người giằng co, không biết đã rơi xuống đất lúc nào, Diệp Thanh nghĩ một chút, chăn của nhà khách này cũng không sạch, để Mã Tiểu Linh cắn thì quả không ổn, liền thuận tay vơ lấy chiếc ghế bên cạnh giường, nhưng nắm phải bộ đồ lót, sau đó nhét vào miệng Mã Tiểu Linh!
Mã Tiểu Linh lập tức ngượng ngùng không thôi, nghĩ thầm, thằng cha này lấy cái gì không lấy, lại đi lấy đồ lót của Tiếu Trúc lại đây, để cho mình cắn, thật không biết có phải là cố ý hay không nữa!
Tuy nhiên, cô và An Tiếu Trúc bình thường cũng hay hôn môi đùa giỡn, cô biết An Tiếu Trúc là người rất ưa sạch sẽ, nên không ngại, hơn nữa, lúc này cũng không được lựa chọn, cố một chút nữa, chỉ sợ sẽ không nhịn được kêu lên, liền cắn lấy nội y của An Tiếu Trúc!
- A ~" kể cả như vậy, Mã Tiểu Linh vẫn rên nhẹ ra tiếng , âm thanh ấy, từ yết hầu phát ra, tuy rằng hơi có vẻ trầm ấp, nhưng lại càng thêm câu hồn đoạt phách, thiêu đốt cảm xúc cuả Diệp Thanh!
Diệp Thanh lập tức xoay người bật lên, hung khí dưới hông hung hăng khởi xướng chiến tranh xâm lược!
...
Mã Tiểu Linh hai tay nắm chặt ga trải gường, mặc cho hắn làm, hai thân thể trắng toát như hòa quyện vào với nhau, vô cùng vô lực khoác lên vai Diệp Thanh, lắc lư dao động, cảnh tượng này, làm cho người ta đỏ mặt tâm loạn, làm hư bất kì dứa trẻ nào!
An Tiếu Trúc vừa nãy là ngủ thật, tuy nhiên, hai người bên cạnh lại như đại chiến, giường đã bắt đầu “kẽo kẹt kẽo kẹt” không ngừng, thêm vào đó tràn ngập hương vị kiều diễm, cô không bị đánh thức mới là lạ, căn bản là không cần quay đầu lại, cũng biết Diệp Thanh và Tiểu Linhđang làm gì, bất giác trong lòng thấy khó chịu, nghĩ thầm, hai người này sao lại thế, mình còn ở bên cạnh mà họ không kiêng nể gì, người ta phải làm thế nào bây giờ? Sớm biết trước , sẽ không trêu chọchắn, cũng không để chị Tiểu Linh cho hắn vào trong phòng! haizzz, đàn ông à, vẫn không chống lại nổi trêu ghẹo đấy, Diệp Thanh thành thật mà còn như vậy, những người đàn ông khác thì lại càng không chịu nổi!
An Tiếu Trúc căn bản không dám quay đầu lại, sợ nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ kia, thế nhưng, âm thanh của đối phương giống như con trùng không ngừng tiến vào lỗ tai cô, tránh cũng không được. An Tiếu Trúc nhớ lại lần đầu tiên bản thânvà Diệp Thanh, cũng giống như vậy, tuy nhiên, lúc ấy Diệp Thanh hung mãnh lắm,à, đúng rồi, hai người này sợ làm ồn tới mình nên mới cố ý không kêu lên!
An Tiếu Trúc nghe được một lát, dần dần thân thể cũng nóng lên, không kìm nổi quay đầu liếc một cái, chỉ thấy Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh đã thay đổi tư thế, chuyển sang nằm nghiêng, Diệp Thanh ở bên ngoài tiến vào, Mã Tiểu Linh thì mặt hướng về phía cô, hai người đều nhắm mắt lại, dường như cực kì tập trung, An Tiếu Trúc trở lên lớn mật, bắt đầu tận tình thưởng thức, cảnh tượng như vậy bình thường sao có thể thấy được chứ!
Đột nhiên, Mã Tiểu Trúc dường như cảm giác được điềugì, mở mắt ra thì chỉ thấy má An Tiếu Trúc gần trong gang tấc, ánh mắt mê muội đang si ngốc nhìn bọn họ, lập tức liền cảm thấy vô cùng xấu hổ, có ý muốn Diệp Thanh ngừng, nhưng lúc này, cả hai người đều đang ở trạng thái cực kì hưng phấn, làm sao nói ra được!
An Tiếu Trúc thấy bị Mã Tiểu Linh phát hiện, liền líu ríu một tiếng, dứt khoát gan dạtiến lại, từ phía trước mặt liền phong ấn luôn vào môi của Mã Tiểu Linh, Mã Tiểu Linh tròn mắt kinh ngạc, muốn đẩy An Tiếu Trúc ra, nhưng không biết làm sao, tứ chi của hai cô rất nhanh vướng vàomột chỗ…
- Có lẽ bình thường nghịch đùaquen rồi, lúc này là động tác mang tính chất thói quen!
…” Mã Tiểu Linh nghĩ, đầu lưỡi lại bắt đầu nhiệt liệt đáp lại An Tiếu Trúc!
An Tiếu Trúc giở trò gian lận, ngón tay đương nhiên khó tránh khỏi chạm vào Diệp Thanh, lúc chạm phải liền thuận thế nhéo hắn một cái, thỏa mãn đùa cợt!
Diệp Thanh càng thêm phấn khích, trong lòng có cảm giác muốn gì được nấy, cực kì hạnh phúc, chỉ cảm thấy nếu như này mà chết đi, cả đời này cũng đáng! Lúc này động tác càng mạnh thêm, vừa ở trên người Mã Tiểu Linh thảo phạt, lại vừa vươn hai cánh tay, bắt đầu không thành thật bấu víu trên người An Tiếu Trúc!
An Tiếu Trúc mơ hồ nói:
- Anh Diệp Thanh, ở đây không tiện, ba người chúng ta đi đến không gian thần bí cuả anh đi!”
Mã Tiểu Linh bị hai người đồng thời công kích, thẹn thùng vô hạn, hỏi:
- không gian thần bí cái gì chứ?"
An Tiếu Trúc nói:
- anh ấy có một không gian thần bí, Diệp Thanh, anh rốt cuộc có đưa tụi em đi không, không đi tụi em về sau không để ý đến anh nữa!”
Diệp Thanh đành phải đáp ứng, hắn cũng biết, ở khách sạn này, thực sự không thoải mái, tiếng động lớn một chút phỏng chừng sẽ bị người phòng bên nghe được, nếu để cho mẹ của An Tiếu Trúc biết được, thì thật sự là trời sập mất, nhưng dù sao, 3.p, sự thật có chút hoang đường!
Hắn mặc dù thi thoảng có nghĩ qua, nhưng mục tiêu đều là Ninh Não Nhi và Trần Du, từ trước tới giờ chưa nghĩ qua, nhanh như vậy đã cùng Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đồng thời làm chuyện đó!
Gần như là lập tức, cảnh tượng liền biến hóa, ba người cả người cả giường, đều đi đến một căn phòng nhỏ trên đỉnh của tòa nhà trung tâm tòa thành băng tuyết, có cửa kính, có thể nhìn thấy phong cảnh thế giới băng tuyết bên ngoài, tuy nhiên trong phòng có hệ thống điều hòa, căn bản ấm áp như mùa xuân, không lạnh chút nào, hơn nữa, ba người ở một chỗ giằng co kịch liệt, tỏa ra nhiệt lượng rất lớn, làm sao có thể lạnh được! So với bên ngoài băng tuyết ngập trời, quả thực là băng hỏa lưỡng trọng thiên!
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
70 chương
93 chương
1000 chương
1190 chương
72 chương