Thần Y

Chương 615

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 615: Lũ thổ phỉ cướp đường. Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen Mẫu thân của An Tiếu Trúc, có thủ hạ tâm phúc ở châu Phi không nhiều, Tần Cầm lại biết An Tiếu Trúc được hộ tống bởi các chiến sỹ cảnh sát có vũ trang tinh nhuệ đến từ Hoa Hạ, cho nên cũng không điều động đông lực lượng đến đón cô. Suy cho cùng, Thích Nguyệt Nhã bây giờ cũng cực kỳ cần được bảo vệ, đặc biệt là, nơi như Bangka , có hai thế lực quân phiệt mạnh mẽ đang chiếm đóng, tình thế vô cùng phức tạp. -Nha đầu ngốc, mẹ em là cát nhân thiên tướng, đương nhiên sẽ không có chuyện rồi! hơn nữa, không phải còn có Diệp Thanh sao, anh ấy giờ đang ở châu phi tiến hành chữa bệnh viện trợ, thứ bệnh dịch một khu nhỏ bé, chẳng nhẽ lại có thể làm khó anh ấy sao? Mã Tiểu Linh xoa xoa đầu cô, dịu dàng an ủi nói. -Nhưng, thằng cha vô lại Diệp Thanh đó còn không biết bây giờ đang ở đâu cơ? Chị Tiểu Linh, chị nói có phải hắn cố ý không nhận điện thoại của chúng ta không? Hắn ở châu Phi có người tình mới rồi, nên không thèm để ý đến chúng ta không? An Tiếu Trúc cứ nghĩ đến mẫu thân mình đang cận kề cái chết, cảm xúc có phần kích động, sau đó liền nằm trong lòng Mã Tiểu Linh, nhẹ giọng khóc nức nở. Lại không biết, bản thân lần này, đã để lộ bí mật chấn động bấy lâu chôn kín trong đáy lòng ra! Mã Tiểu Linh ôm lấy cô, nhất thời liền kinh ngạc đến mức há hốc miệng, con nha đầu này, chẳng nhẽ đúng là thích Diệp Thanh rồi? tuy rằng, cô trước đây cũng đoán được chút ít, nhưng cũng không biết thật giả, bây giờ, nghe được chính miệng An Tiếu Trúc nói ra, chấn động thế nào không cần nói mọi người cũng biết. -Hắn ở châu phi có người tình mới rồi, nên không để ý đến chúng ta nữa? Mã Tiểu Linh vừa nghĩ đến những lời An Tiếu Trúc nói, vô cùng trẻ con, cũng chẳng biết nên khóc hay nên cười, thế này là thế nào chứ! Chẳng nhẽ, con bé muốn chia sẻ người đàn ông đó với mình? Cùng chung một chồng? nếu không, sao lại có thế nói với mình một điều vẫn luôn là bí mật này, lại còn nói ra mấy lời kiểu hắn có niềm vui mới, phớt lờ “chúng ta”? Á ~~` mình gian ác quá đấy! Có điều, thằng tiểu tử đó cũng có rất nhiều nữ nhân, chẳng phải có một mình An Tiếu Trúc! Ôi, tìm một bạn trai quá xuất sắc cũng không tốt, lúc nào cũng có bao nhiêu người mơ ước, bây giờ đến cả con nha đầu An Tiếu Trúc này cũng thất thủ rồi! không kìm lòng nổi nói ra cả những lời lẽ mê sảng này trước mặt mình! Mà hồn nhiên không biết, An Tiếu Trúc sớm đã cùng Diệp Thanh làm cái đó rồi, thậm chí còn trước cả cô! Mã Tiểu Linh lắc lắc đầu, vứt bỏ hết những tạp niệm trong lòng, hồi phục lại vẻ tươi cười nhẹ nhàng đó. Bởi vì, cô biết, thằng nhãi Diệp Thanh tuy có chút lăng nhăng, con gái thì hết cô này đến cô khác, nhưng Mã Tiểu Linh vẫn có một chút tự tin, cảm thấy bản thân hoàn toàn có thể khống chế được thằng cha Diệp Thanh này, cứ cho nữ nhân của hắn có nhiều nữa, thì bản thân mình trong lòng hắn vẫn chiếm được địa vị vô cùng quan trọng, hắn cũng vô cùng yêu thương bản thân mình! Cô bác sỹ tóc ngắn cười mỉm, ánh mắt di chuyển, miệng hơi nhếch lên, liền lộ ra một hàm răng ngọc trong suốt trắng nõn như trân châu, tựa như ngà voi, trông có vẻ giống như ánh mặt trời rạng rỡ, đẹp trai ngời ngời, lập tức hấp dẫn không ít những người da đen trên xe ngoảnh đầu lại, quả thực là nhìn đến ngây người! Mã Tiểu Linh mím mím môi, không thèm đếm xỉa đến mấy người đó, chỉ dùng tay vuốt nhẹ lên mái tóc của An Tiếu Trúc, thở dài một hơi. An Tiếu Trúc lúc này cũng biết mình lỡ miệng, vừa nghĩ đến bản thân đã cắm sừng đầu chị Tiểu Linh, biến người đàn ông của cô thành người đàn ông của mình, liền vô cùng ngượng ngùng, lặng lẽ vùi đầu vào lòng Mã Tiểu Linh không dám ngẩng lên. -Nha đầu ngốc, Diệp Thanh là đang tiến hành chữa trị cứu viện, làm gì có thời gian mà tìm người tình mới chứ, chắc là đến một số nơi hẻo lánh, không có tín hiệu, hoặc là bị từ trường địa lý đặc biệt nào đó quấy nhiễu rồi! Mã Tiểu Linh mấp máy môi, an ủi nói. An Tiếu Trúc thấy Mã Tiểu Linh không truy hỏi đến cùng, còn tưởng cô không hiểu được ý trong lời nói của mình, bây giờ ngẫm nghĩ, hình như cũng đúng, lời nói của mình, hoàn toàn có thể hiểu bằng nhiều cách mà, chẳng hạn, Diệp Thanh có người tình mới, thì quên mất cả bạn gái Mã Tiểu Linh và bạn gái bình thường An Tiếu Trúc, tuy là có chút miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn chấp nhận được mà! Lúc này liền muốn giải thích vài câu, nhưng lại sợ giấu đầu hở đuôi, đôi môi giật giật, thôi cứ nhịn vậy! -Chị Tiểu Linh, em mệt quá, em có thể dựa vào lòng chị ngủ một lúc không? An Tiếu Trúc giả vờ ngốc nghếch, nhưng lại thấy ngượng ngùng, liền chẳng muốn rời khỏi lòng Mã Tiểu Linh, ủi ủi như con mèo. Mã Tiểu Linh cười nói: -Chỉ cần em không sợ nóng! An Tiếu Trúc nói: -Cái ôm của chị Tiểu Linh là ấm áp nhất, sao lại nóng được chứ! Sau dó, liền ôm lấy eo Mã Tiểu Linh, mỹ miều gối đầu lên đùi cô, mặt hướng vào bên trong, chiếc cằm thiếu chút nữa là chạm vào rốn Mã Tiểu Linh. Từng hơi từng hơi khí nóng phả vào bụng dưới của Mã Tiểu Linh, khiến cô cảm thấy là lạ. Cuối cùng, lúc An Tiếu Trúc vụng trộm mân mê đôi môi ngọc nhẹ nhàng cắn vào bụng trên của Mã Tiểu Linh, Mã Tiểu Linh mới tức thời giật nảy lên, sau đó, lúc thấy An Tiếu Trúc bật cười khúc khích, mới biết con tiểu nha đầu này đang cố ý chọc ghẹo mình! Con tiểu nha đầu này, tuổi mới từng này, sao mà đã “hạ lưu” như thế này rồi? không ngờ lại còn dám chòng ghẹo chị đây? -Haha, chị Tiểu Linh, bụng chị phẳng thế, Diệp Thanh chắc nhất định thích lắm nhỉ? An Tiếu Trúc cười ha ha hỏi. Vừa nói câu này ra, hai vị cảnh sát ngồi ghế trước đều rùng mình một cái, không cả dám ngoảnh đầu lại nhìn bọn họ, nhưng lại vô cùng không tự nhiên ngồi thằng tắp, rất tập trung tinh thần nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ, còn anh chàng da đen làm người dẫn đường cho bọn họ, cùng với những người da đen khác trên xe, căn bản không hiểu tiếng trung, chỉ thấy hai cô gái làm mấy động tác thân mật như ôm nhau, hi hi ha ha, lại còn hôn bụng, thì quả thật là sắp phát điên rồi, ai ai cũng máu nóng sôi trào, ánh mắt nóng rực! Trong đó, có mấy tên đàn ông da đen còn chảy cả nước miếng, ánh mắt dâm đãng định bước lại, bắt chuyện với Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, có điều, lại bị hai vị chiến sỹ cảnh vệ hung hăng trừng mắt một cái! Mấy người này thấy hai gã cảnh vệ hông đeo súng lục, thân hình lại dũng mãnh, nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ cũ! Mã Tiểu Linh lại có chút không chịu nổi, mặt sa sầm lại, giả bộ nghiêm khắc, nhẹ nhàng trách mắng: -Đừng nói lung tung, trước mặt bao nhiêu người... An Tiếu Trúc liền dúi đầu lại gần, ghé vào tai Mã Tiểu Linh nói nhẹ: -Thế vấn để này, lưu lại để sau này hai chị em mình tự nghiên cứu, dù gì, chị cũng là chị gái tốt của em, nhất định sẽ không dối em đâu đúng không? -Cút! Đúng là ba ngày không đánh trèo mái rút ngói! Mã Tiểu Linh không nhịn được nữa, lập tức dùng tay một xoắn một cái, liền véo chặt lấy tai của An Tiếu Trúc! An Tiếu Trúc cười hi hi, phản công! Hay tay liền định sờ vào chỗ mẫn cảm của Mã Tiểu Linh, Mã Tiểu Linh nào để cô đắc thủ , nếu không, thì mất mặt chết à, tức khắc, hai cô gái liền làm loạn lên, cũng may trên xe không đông người, không gian trong xe cũng khá lớn, lại được bọn họ bao hết rồi, hai người chiếm hết hàng ghế cuối cùng, có đùa giỡn cũng không ảnh hưởng đến người khác. Không ảnh hưởng đến việc đi lại của người khác, nhưng lại thu hút sự chú ý của người khác, cả tài xế, cũng không kìm được, thỉnh thoảng lại liếc nhìn qua chiếc gương trong xe! Đùa xong trận này, tâm trạng của An Tiếu Trúc dường như đã khá lên một chút, Mã Tiểu Linh bèn dừng lại, cô biết, con tiểu nha đầu An Tiếu Trúc chẳng qua là mượn việc này để tạm dời khỏi nỗi nhớ thương và lo lắng đối với mẫu thân, chứ hoàn toàn không phải là tính cách lệch lạc có vấn đề, muốn cùng cô nữ nữ bách hợp (tình yêu đồng tính giữa nữ với nữ) Sau đó, An Tiếu Trúc liền để Mã Tiểu Linh gọi mấy cuộc điện thoại cho Diệp Thanh, nhưng đều nói là “không trong vùng phủ sóng”, khiến Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc lo lắng không thôi. An Tiếu Trúc ngoại trừ lo lắng, còn có vài phần tức giận! -Thằng cha này, lúc cần thì lại chẳng thấy xuất hiện! Hừ, lần sau mà gặp thì cắn chết cho xem! Bảo chị Tiểu Linh tống cổ ngươi ra ngoài không cho người bước vào phòng nữa! Hừ, bình thường cũng chẳng gọi điện cho người ta, chẳng nhẽ muốn lật lọng, muốn lừa gạt cho qua chuyện đó đi? Muốn để thời gian vùi lấp? Hừ, cửa còn không có, em đây cảo đời này đều phải dựa vào mi rồi! -Ôi, thằng cha này rốt cuộc là đang làm cái quái gì chứ, cứ cho là có chữa trị cho bệnh nhân, thì điện thoại cũng phải mang theo bên người chứ, anh tốt xấu gì cũng có chiếc điện thoại vệ tinh mà, sao lại có thể không trong vùng phủ sóng chứ? Chẳng nhẽ cái chố anh đang ở đến sóng vệ tinh cũng không bao trùm được sao? An Tiếu Trúc đột nhiên nhớ ra, thằng cha Diệp Thanh đó có một không gian thần bí, lần đầu tiên cuả mình cũng chính là ở trên thảm cỏ mềm mại trong đó, bị thằng cha vô lại có cưỡng hiếp cướp mất! Nghĩ đến đây, lại không kìm được ngượng ngùng xấu hổ! Lập tức, lại vuốt vuốt chiếc túi luôn mang theo bên mình, bên trong đựng một chiếc áo blue trắng kỳ lạ, chính là lần đó, sau khi tất cả quần áo đều bị thằng nhãi Diệp Thanh xé rách hết, hắn bồi thường lại cho mình! Vốn định đem vứt đi, thứ đáng xấu hổ này, nhưng, sau không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại giữ lại, lần này đến châu phi, liền đem theo chiếc áo này! Chẳng nhẽ, mình lúc đó đã nghĩ giữ nó lại làm kỷ niệm? Thực sự là mắc cỡ chết được! Ôi, Diệp Thanh, anh – tên vô lại này, mau xuất hiện đi, nhanh chóng cứu sống mẹ em trước, rồi sau đó để chị Tiểu Linh hung hăng mà cắn cho một cái! Bại hoại! còn không xuất hiện thì một cái thành hai cái đấy! An Tiếu Trúc đương nghĩ ngợi lung tung, thình lình, két ttttttttttttttttttttttttt... chiếc xe dừng lại một cách dữ dội, tất cả mọi người thân thể không khỏi đâm về phía trước, Mã Tiểu Linh kịp thời ôm lấy An Tiếu Trúc, đâm một cái đau điếng vào hàng chỗ tựa lưng phía sau của hàng ghế trước, đau đến nỗi suýt nữa thì khóc, vai đau nhói, tưởng chừng xương sắp vỡ vụn hết cả, có điều, sau đó, cô liền hơi vận động, dựa vào kinh nghiệm, tức khắc biết được, vẫn chưa gãy xương hay rạn xương thật! Tuy cô là dân khoa phụ sản, nhưng sớm đã tinh thông chuyên môn của nhiều khoa, một người đa tài điển hình! Cùng lúc đó, những người trên xe đều sợ hãi kêu lên! -Chị Linh, có chuyện gì thế? An Tiếu Trúc từ trong lòng Mã Tiểu Linh chui ra, có vài phần cảm động, sau đó lo sợ không yên hỏi. Trước mặt vị cảnh sát vũ trang họ Trần cầm chiếc súng lấp ở sau ghế ngồi, quay đầu lại nói vội: -Nhanh trốn đi, khả năng có kẻ cướp đường! Vừa dứt lời, quả nhiên, đã nhìn thấy, rất nhiều rất nhiều người đàn ông da đen từ hai bên sườn núi bên đường lao vọt xuống, hét giết rung trời, quả thực không khác gì với bọn cướp bóc cường đạo trên núi xông vào nhà dân cướp của! Lúc trước, chiếc xe phanh gấp, hiển nhiên là do con đường bị lũ người này dùng đá to và cây cối lấp chắn! Có điều, vũ khí của mấy người này đều vô cùng lạc hậu, ngoài mấy người cầm đầu có súng ra, những người khác hoặc là cầm côn, hoặc là cầm những chiếc giáo có tạo hình đơn sơ, hoặc cầm dao sắt, hoặc cầm một đoạn thép sắt được mài nhọn vv!