Thần Y
Chương 591
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 591: Ba vệt bớt trên đùi.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
-Ha ha, tôi là nữ nhân của hắn!
Ninh Não Nhi kéo cánh tay Diệp Thanh, khẽ dựa vào bờ vai của hăn, ngọt ngào nói.
Diệp Thanh duỗi tay ra, mỉm cười chào:
-Xin chào!
-Xin chào!
Tằng Mẫn San và hắn nhẹ nhàng bắt tay, có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, tuy nhiên nhất thời không biết nên bắt đầu từ đâu.
Ba người ngồi xuống, Ninh Não Nhi lại gọi phục vụ, gọi thêm một bình trà hoa nhài, một bình Mân Côi phổ nhị tà, hương trà ngào ngạt.
Trầm mặc một lúc lâu, Tằng Mẫn San hỏi:
-Diệp Thanh, mấy năm nay cậu sống có tốt không?
-Cũng bình thường, cha mẹ nuôi dưỡng em đều rất tốt! Còn có anh cả chị dâu, đều quê ở Phỉ Thúy, còn có một em gái đáng yêu tên là Diệp Tĩnh , đang học ở Đại học Ninh Thành, vừa mới năm nhất, ha ha.
Không biết vì sao, Diệp Thanh cảm thấy cảm giác thân thiết trước nay chưa từng có, nói hết tình hình gia đình của mình ra.
Ninh Não Nhi hiếu kỳ hỏi:
-Các người không cùng nhau xác nhận chút? Mẫn San, cô có thể xác định cậu ta chính là em họ của mình?
Tằng Mẫn San thở dài, nói:
-Nhìn dáng vẻ của cậu ấy, giống như đúc Thần y năm đó, lúc đó tuy tôi còn nhỏ, nhưng cũng được gặp rất nhiều lần, tất nhiên sẽ không nhận lầm.
Ninh Não Nhi nói:
-Bề ngoài giống nhưng không nói rõ nhất định có quan hệ cha con, cũng có khả năng là chú chausm cũng có khả năng hoàn toàn là người xa lạ, nói chung, thiên hạ rộng lớn rất nhiều khả năng, không chừng chính là người bề ngoài vô cùng giống nhau, hơn nữa, cho dù là cha con, đó cũng đó cũng nói, mẹ của cậu ta nhất định là cô của cô?
Tằng Mẫn San nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh nói:
-Nếu thực sự phải xác nhận, cũng vô cùng đơn giản, Diệp Thanh, trong đùi trái của cậu chẳng phải có một cái bớt màu đỏ, chia thành ba vệt.
Lời này vừa nói ra Diệp Thanh và Ninh Não Nhi đều ngạc nhiên.
Ninh Não Nhi không kìm nổi kêu lên:
-Cô làm sao biết được? Diệp Thanh cậu ấy có cái bớt này!
Trong sườn đùi Diệp Thanh, cô tất nhiên biết rõ, có rất nhiều lần, mũi của cô còn va chạm vào cái bớt đó.
Tằng Mẫn San lập tức há hốc miệng thành hình chữ “ o”, kinh ngạc nhìn cô! Nếu Ninh Não Nhi lỡ miệng, lúc này cũng có vài phần xấu hổ, biết mình vừa nãy đã bất ngờ lỡ miệng.
Nhưng thôi, người ta đều là người trưởng thành rồi, biết cũng không sao, chẳng qua là hứng thú tình cảm giữa nam và nữ mà thô, lúc này gượng cười, lại hồi phục bình thường.
Diệp Thanh đến bây giờ còn ngẩn người ra, ở sâu thẳm trong nội tâm không được bình tĩnh, xao động như núi lửa, sông lớn dâng lên, càng thêm kích động! Chẳng lẽ, chẳng lẽ, Tằng Vũ Lạc thực sự là mẹ đẻ của mình? Nếu như thế, Thần y cực có khả năng là cha đẻ của mình!
Tằng Mẫn San cũng kích động, vừa nãy còn chưa xác nhận hiện giờ xác nhận rồi, tất nhiên không thể so sánh được.
-Em họ, không ngờ thực sự là em họ !
Hốc mắt Tằng Mẫn San đỏ lên, những giọt chân trâu rơi xuống, gào lên:
-Em họ, cô tôi cũng chính là mẹ của em?
Diệp Thanh lắc lắc đầu, nói:
-Tôi là cô nhi hả, cha nuôi mẹ nuôi nuôi dưỡng ta đến lớn, từ nhỏ đến lớn, ngay cả mặt của cha mẹ ruột còn chưa bao giờ được gặp, cũng không biết là người như thế nào, vẫn là lần này đến Bắc Kinh, có cơ duyên mới biết được!
Lập tức Diệp Thanh thuật lại tỉ mỉ thân thế của mình.
Tằng Mẫn San nghe xong, thần sắc có chút ngây ngẩn, rất lâu sau mới nói:
-Xem ra họ gần như không còn nữa rồi! Năm đó, cô Vũ Lạc từng lén về Bắc Kinh một lần, ôm một đứa trẻ mới sinh, đến tìm cha tôi, đáng tiếc, sau đó hai người cãi nhau, cô Vũ Lạc càng đi xa! Từ đó về sau, không còn được gặp nữa, bật âm vô tín.
Khi đó, ta còn rất nhỏ, khoảng bảy tám tuổi, tò mò, muốn xem trộm con của cô rốt cuộc là con trai hay con gái cũng chính là em trai hay em gái, từng vén lên…, Ách, vén quần của em lên, nhìn vẫn còn nhớ rất rõ, lúc đó, dưới khố của em, bên đùi trái nơi đó có một cái bớt màu đỏ mờ mờ, chia thành ba vệt, rất có cá tính, ta lúc đó còn sờ một lúc.
Tằng Mẫn San nói xong, đều xấu hổ, tuy rằng lúc đó còn là trẻ con không hiểu chuyện, tuy nhiên, hiện nay nói ra có chút xấu hổ, Diệp Thanh cũng lớn như vậy rồi đúng không! Tuy nhiên, lúc đó nhỏ cũng không nhìn thấy gì, khác hẳn với hiện nay.
Ninh Não Nhi lập tức bật cười khúc khích một tiếng, Diệp Thanh ở dưới gầm bàn, vươn tay đi véo đùi của cô.
Cặp đùi đẹp của Ninh Não Nhi còn bủn rủn, Diệp Thanh bóp như vậy, sờ như vậy làm sao còn đỡ nổi, suýt chút rên ra tiếng, may mà cô là người thông minh, kịp thời giả bộ sặc nước, liền ho vài tiếng, lúc này mới giấu được.
Nếu là như thế, khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Não Nhi cũng đỏ hồng.
Tuy nhiên, cô gây huyên náo như vậy, không khí lại thoải mái xuống, ba người lập tức cảm thấy quan hệ càng thân hơn.
Tằng Mẫn San nói:
-Diệp Thanh, người nhà chúng tôi đều hy vọng nhận em! Hay là em chuyển đến nhà chúng ta sống đi, dù sao, phòng trống trong nhà cũng vô cùng nhiều.
Diệp Thanh tất nhiên khéo léo từ chối, không phải không muốn đi, mà là ở nơi đó không tiện đúng không, hơn nữa còn từng xảy ra xung đột với Tằng Ngọc Hiên, mình qua đó, người khác không dám nói, nhưng tiểu tử đó chắc chắn sẽ gây phiền phức cho mình, hoặc châm biếm mình, tốt nhất là ở phòng mình thuê? Hơn nữa, anh không phải không có tiền.
Tằng Mẫn San tỏ vẻ hiểu, vô vừa nãy không nói với Diệp Thanh, vài người trong nhà chắc không hoan nghênh và đón nhận hắn, thậm chí còn ghét, ví dụ như cha con Tằng Thụy Lâm.
Sau đó, Diệp Thanh lại hỏi một chút về việc của cha mẹ đẻ mình, tuy nhiên, Thần y người này cực kỳ thần bí, cho dù ngay cả Tằng gia, cũng không biết được lai lịch của ông, đây cũng là một trong các nguyên nhân chính Tằng gia phản đối.
-Một nguyên nhân khác là vì mẹ cậu năm đó sớm có đính ước!
Tằng Mẫn San nói.
-Cái gì cơ? Còn có việc này?
Diệp Thanh không cách nào hỏi, Ninh Não Nhi liền hỏi trước, hứng thú còn hơn Diệp Thanh, điều này chính là tâm lý khác lạ của nữ nhân, Ninh Não Nhi cũng không là ngoại lệ.
-Đúng vậy, năm đó, ồ, không, cho dù là hiện nay, trong vòng tròn kinh thành cũng có cái gọi là tứ đại hào môn, đó chính là Vương, Lạc, Nhiễm, Nhiêu, bốn gia tộc, trong đó Nhiêu gia yếu hơn một chút, còn thực lực của ba gia tộc còn lại đều không kém nhau, Tăng gia chúng tôi đã liên kết hôn nhân với Vương gia, đối tượng năm đó là Thất thiếu gia của Vương gia, cũng chính là Thượng tướng của bộ đội đồn trú Vương Hữu Sơn…
Tằng Mẫn San êm êm nói, Diệp Thanh gật đầu, việc này, ngày đó cũng nghe Cát Liên Khôi nói qua, chỉ có điều, Cát Liên Khôi nói không cụ thể như vậy mà thôi, dù sao, rất nhiều nội tình, chỉ có người có quan hệ thân thiết mới có thể biết được.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương