Thần Y
Chương 590
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 590: Gặp mặt Tằng Mẫn San .
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
-A ! cứu mạng!
Ninh Não Nhi tất nhiên xoay người bỏ chạy, đáng tiếc, chạy chưa được mấy bước, đã bị Diệp Thanh tên đại háo sắc này nhanh chóng vồ được, tóm lấy, sau đó, hung hăng ấn vào tường.
-Không được, không được! Cứu với!
Ninh Não Nhi giãy giụa, nũng nịu kêu to, nhưng đôi mắt quyến rũ lại thẹn nhưng cười, tràn đầy dụ dỗ, quả thực sắp chảy ra nước mắt rồi.
Cùng lúc đó, một bàn tay ngọc đi thăm dò, nhẹ nhàng niết trên đầu “ Tiểu Diệp Thanh”.
Lập tức, Diệp Thanh sung sướng, gầm nhẹ, dường như huyết dịch cả người đều bị sôi trào.
Căn bản không có thời gian nói chuyện mà là bàn tay to liên tục sờ, thuần thục, nhanh chóng cởi áo khoác của Ninh Não Nhi ra, sau đó, cười khúc khích một tiếng, giằng áo trong bằng tơ gợi cảm mới mua của cô!
Tên xấu xa nhà ngươi, nội y này chị mua mấy nghìn tệ đấy, ngươi còn thực sự hạ thủ!
Tuy nhiên, Ninh Não Nhi căn bản không kịp đáng tiếc, vì, cô rất nhanh chóng cảm nhận được, một vật lớn, khỏe mạnh, nóng bỏng dường như bàn là hung hăng xâm nhập vào trong lãnh địa của cô.
Ngay từ ngoài tiến vào!
Đột nhiên như thế!
Tên khốn này màn dạo đầy đều tiết kiệm! Mình có phải chăng đã đùa hắn quá lo lắng? Tuy nhiên, vừa nghĩ đến mình có sức hấp dẫn lớn như vậy với nam nhân này, Ninh Não Nhi liền hứng khởi lên.
Hơn nữa, hứng thú của cô cũng tăng vọt, căn bản không lo lắng đất vườn khô hạn, không ngừng được vấn đề quan trọng.
Ninh Não Nhi tất nhiên dốc hết sức lực, bắt đầu “ phản kháng” bạo lực của đối phương, nam và nữ bắt đầu giao chiến!
….
Cũng may, cách âm của phòng này tương đối tốt, thanh âm của họ không truyền đi xa. Tuy nhiên, các hộ dân ở cách vách nếu có người ở nhà, tất nhiên có thể nghe thấy.
Rèm cửa tuy không kéo lên, nhưng trong góc của hai người, thị giác tương đối tốt, người bên ngoài căn bản không xem trộm được.
…
….
….
Chừng hai tiếng sau, hai người mới ngừng động tác, sau đó, Ninh Não Nhi được Diệp Thanh ôm, tiến vào nhà vệ sinh, đặt trong một bể tắm nước ấm to, đủ để hai cơ thể cùng vào, ngâm mình bên trong.
-Thật là sợ cậu rồi! Tôi ngay cả một chút sức lực đều không còn rồi! Hôm nay cậu giúp tôi tắm!
Ninh Não Nhi động đậy cũng không muốn động, chỉ mềm nhuyễn nằm trong lòng Diệp Thanh.
Diệp Thanh ôm cô, hay tay vẫn như trước không trung thực sờ mó lung tung, giúp cô tắm rửa, thực ra ai cũng đều có thể nhìn ra, người này căn bản không tắm, có cách tắm như vậy không? Học sinh tiểu học đều hơn cách tắm này.
-Định ở Bắc Kinh đợi bao lâu?
Diệp Thanh rất có vài phần thỏa mãn hỏi, tuy nhiên, hắn thực ra không phải rất tận hứng, nhưng, ôm ưu vật trong lòng như vậy, trong tâm lý cũng rất thỏa mãn rồi! hơn nữa, ngày tháng còn dài mà, còn trẻ, ngày ngày đều có thể chinh chiến!
-Xem tiến độ đã.
Ninh Não Nhi từ từ thở dài, cảm thấy hôm nay thực sự là ngày trôi qua nhanh nhất tuần này, không quan hệ, mà là một loại cảm giác hạnh phúc khi gần nhau, còn có cảm giác an toàn, có lẽ, hai người một mình ở Bắc Kinh, cảm thấy các cô gái khác của hắn đều cách rất xa.
-Lần này tôi đến là bàn bạc kinh doanh, trước kia có khách hàng, đại lý của công ty chúng ta, mấy hôm trước gọi điện cho tôi, nói muốn hợp tác với tôi, làm một câu lạc bộ, Tôi nghĩ cậu ở Bắc Kinh, liền nhận lời luôn, lại đây thăm cậu, khà khà!
Ninh Não Nhi xê người ra, cười.
-Ồ? Là nam hay nữ hả?
Diệp Thanh nổi lên lòng cảnh giác, đối phương tìm Ninh Não Nhi hợp tác, chỉ sợ chưa thử được qua tâm tư kia! Dù sao, Ninh Não Nhi loại ưu vật này là đàn ông đều sẽ động lòng, thuộc cấp số gây tai họa điển hình.
-Sao thế? Tiểu nam nhân, ghen à?
Ninh Não Nhi càng vui mừng, cười như hoa nở.
Diệp Thanh càng khó chịu, chua xót, nói:
-Đúng vậy! mau, thành thực nói đi!
Cùng lúc đó, dưới khố liền đột nhiên dựng lên.
Lập tức Ninh Não Nhi kinh hãi, vội vàng lui vào bên cạnh, có phần cầu xin, nói:
-Chị thực không được rồi! Cậu đừng có làm bậy!
-Khà khà,
Cái này, Diệp Thanh đắc ý!
-Đi! Coi cậu đẹp lắm hả!
Ninh Não Nhi thẹn thùng vô hạn, nói:
-Tuy nhiên, tôi thật sự không được, nếu cậu thực sự cần, chờ tôi nghỉ ngơi một ngày đã.
-Nghĩ đi đâu vậy, đùa chị thôi! Sức khỏe quan trọng hơn!
Diệp Thanh véo khuôn mặt cô.
Ninh Não Nhi tức chết, cắn răng nói:
-Biến đi đồ khốn nạn nhà cậu, cậu càng ngày càng đắc ý, cẩn thận lần nào đó tôi gọi Trần Du lại, hai người đối phó một người, bảo đảo cậu gục ngay!
-Thật không?
Diệp Thanh vui sướng hỏi.
-Giả đó, đừng có mơ!
Ninh Não Nhi cười nhạo nói.
-Ách, lại lừa người khác!
Ninh Não Nhi dùng ta sờ sờ, phát hiện hắn cúi đầu, lại yên tâm nằm xuống, cười hi hi hỏi:
- Sao thế, nhìn cậu kìa, hình như sớm đã suốt ngày nhớ đến Trần Du hả? Thành thực kể mau, phải chăng thực sự có ý với cô ấy?
-Làm gì có, mỗi lần đều là các người chủ động trêu tôi!
Diệp Thanh biện giải, đồng thời trong lòng có chút tức giận bất bình, có biết thực sự luyện các kỹ năng giả dối không hả?
-Công phu Trần Du trên giường rất tốt, còn lợi hại hơn tôi một chút, cậu không muốn thử sao?
-Không muốn!
Diệp Thanh láu lỉnh.
-Hay là ngoại nữ. thật sự không muốn?
Ninh Não Nhi tiếp tục dụ dỗ.
-Thực sự không muốn! xin người đấy, anh là người rất trong sáng! Không nên dùng các ý tưởng xấu này để đo lòng anh!
Diệp Thanh tức giận, nghiêm trang nói.
Lời này vừa nói ra, Ninh Não Nhi lập tức cười.
-Cô cười cái gì hả, người ta nghiêm túc!
-Được rồi, được rồi, cậu như thế còn trong sáng! Cả người háo sức ong bướm!
-Tôi…
Diệp Thanh không giải thích được, không thèm giải thích! Điều này điều này, căn bản không cách nào giải thích được!
-Được rồi, được rồi, không trêu cậu nữa! Nói việc nghiêm túc với cậu, người bạn hợp tác của tôi là nữ, điều này cậu yên tâm đi.
-Nữ ? Là ai vậy?
Diệp Thanh hỏi. Dù sao, người cùng hợp tác với Ninh Não Nhi, mình cũng phải quan tâm một chút, cũng có thể giúp Ninh Não Nhi bị lừa gạt đúng không? Hơn nữa, đó điều là tiền của mình!
-Họ Tằng, tên là Mẫn San, là cô gái rất giỏi giang, tuổi thì hơn tôi một chút, cô ấy nói sắp ba mươi rồi, nhưng tôi nhìn dáng của cô gái, nhiều nhất chỉ là hai sáu hai bảy thôi!
Ninh Não Nhi đang nói, đột nhiên cười hi hì, nói:
-Còn là độc thân, rất xinh đẹp, sao thê, có hứng thú muốn đem bắt nàng lại à?
-Choáng, anh trong mắt cô là người già hả? Chẳng lẽ là người đẹp là động lòng hả!
Diệp Thanh bĩu môi, vô cùng khinh thường nói.
Tuy nhiên, lập tức suy nghĩ, nghĩ đến một khả năng liền kinh ngạc, hai ngày nay hắn đối với Tằng gia tìm hiểu, điều tra rất nhiều báo cáo, chẳng lẽ, Tằng Mẫn San này trong miệng Não Nhi chính là Tằng Mẫn San người gánh cả gia nghiệp của Tằng gia đó? Cũng quá trùng hợp, mình đang lo không có cơ hội tiếp xúc với cô ấy!
-Cậu chính là người như vậy, Ninh Não Nhi véo ngực hắn nói.
-Thối lắm, một chút cũng không hiểu anh!
Diệp Thanh cười mắng, tay véo cái mông cong của cô.
-Vậy rốt cuộc cậu có hứng thú không, nói thực đi!
-Có, tuy nhiên, không phải là loại hứng thú mà cô nói.
-Đó là hứng thú nào?
Ninh Não Nhi nói.
-… sao lại nhìn tôi như thế hả? Anh có cô nghĩ biến thái như vậy không? Tôi và cô ấy căn bản không có khả năng được chứ!
-Chắc chắn như vậy? sao thế, hai người quen nhau àh?
-ừ!
Diệp Thanh gật gật đầu, liền đem sự việc điều tra thân thế của mình, từng đến thăm Tằng gia kể một lần.
Ninh Não Nhi nghe xong không ngừng thổn thức:
-không ngờ, thân thế của Diệp Thanh cậu lại đáng thương như vậy, cha mẹ đều không phải là người bình thương, chậc chậc, một người được gọi là Thần y, y thuật ngang cậu, siêu cấp vô song, còn một người được gọi kinh thành đệ nhất mỹ nữ, xinh đẹp vô cùng, danh tiếng vang khắp Bắc Kinh, quả thực là xứng đôi, không biết vì sao lúc đầu không có kết quả tốt!
Thầm nghĩ, nếu có kết quả tốt, chắc chắn bạc đầu giai lão, sống vui vẻ hạnh phúc, tại sao đến nông nỗi ngay cả đứa con trai ruột đều để mất còn hai người này càng biệt tăm không thấy, nhiều năm như vậy đều không có tin tức, Ninh Não Nhi suy đoán, chắc chắn gặp rủi ro.
Diệp Thanh nghe xong, thần sắc càng ảm đạm chút, nói:
-còn chưa xác định, có lẽ, họ căn bản không phải là cha mẹ của tôi.
-xin lỗi, tôi không cố ý nói họ không có kết quả tốt!
Ninh Não Nhi nghĩ đến thân thế của Diệp Thanh, hốc mắt hơi đỏ lên, cảm thấy, lời nói vừa xong, làm tổn thương Diệp Thanh.
-Không sao, căn bản chính là như thế!
Diệp Thanh thở dài.
-Vậy đi, tôi giúp cậu hẹn với Tằng Mẫn San , sau đó có vấn đề gì, cậu có thể giáp mặt hỏi cô ấy, nếu chắc chắn xác định, vậy còn gì tốt hơn!
Ninh Não Nhi đề nghị nói.
Diệp Thanh gật gật đầu, chỉ ôm Ninh Não Nhi vào trong lòng chặt hơn.
... ... ... ... ... ... ... ...
Một quán trà phong cảnh đẹp đẽ, ngoài cửa sổ có non có nước, Diệp Thanh và Ninh Não Nhi khoanh chân ngồi trong phòng hẹn, gọi một bình trà Bích Hoa Xuân, chậm dãi thưởng thức, ăn chút bánh ngọt, hoa quả, nói chuyện nhỏ.
Đột nhiên, phòng riêng bị đẩy ra, tiến vào là một cô gái tóc dài, lộ ra một chiếc cổ trắng ngần, cô gái này vừa tiến vào, trông thấy Diệp Thanh, lập tức sững người, đồng thời cũng thầm có chút kích động.
-Là cậu.
-Là tôi.
Diệp Thanh gật đầu nói.
Ninh Não Nhi vội vàng đứng lên, nói:
-Mẫn San, mau lại đây ngồi, chúng tôi đợi cô lâu lắm rồi!
Diệp Thanh tất nhiên cũng vội vàng đứng lên, cúi chào.
Người này chính là Tằng Mẫn San , nếu như không ngoài dự định sẽ là chị họ của Diệp Thanh.
-Não Nhi, cô … , và cậu ta….
Tằng Mẫn San chỉ vào Ninh Não Nhi, lại chỉ vào Diệp Thanh, nhất thời có chút không phản ứng được.
Ninh Não Nhi sao lại cùng với Diệp Thanh? Thế giới này cũng thật nhỏ bé? Mình đang muốn tìm cơ hội để hẹn Diệp Thanh, không ngờ, không ngờ đã đụng nhau rồi! Tằng Mẫn San cảm thấy kịch hay, đồng thời, thầm nghĩ, có lẽ đây là duyên phận thôi! Là ông trời đã định, để cho chị em chúng ta nhận nhau.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương