Thần Y
Chương 399
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 399: Khí Châm
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Cái gọi là tràn dịch não, chính là thủy quản của não không được thông, dẫn tới dịch tủy bị tồn đọng trong não, dẫn tới não phình ra...
Kiểm tra ở ổ bụng có thể cảm thấy đầu thai nhi rất to.
Thông thường mà nói, những bệnh như vậy sẽ dẫn tới thai nhi dị hình, trí tuệ bị giảm sút, đầu bị biến dạng, nếu nặng còn dẫn tới thai nhi tử vong, hoặc do dinh dưỡng không tốt, toàn thân bị suy kiệt, đường hô hấp bị viêm nhiễm vân vân đều có thể dẫn tới tử vong.
- Diệp Thanh, về tây y, chắc cũng chỉ có thể tiến hành phẫu thuật mà thôi, về phương diện này, Hứa Thành Đức có thể đảm nhiệm được, nhưng rất nguy hiểm, khả năng phẫu thuật thành công rất thấp, anh xem trong lĩnh vực đông y có cách gì tốt hơn không?
Mã Tiểu Linh thương lượng nói, tuy cô là chuyên gia sản phụ khoa, nhưng đều làm việc ở khoa cấp cứu là chính, lại do cô ấy ham học nữa, nên hiện tay cũng là một bác sĩ đa khoa rất dày dặn kinh nghiệm rồi.
- Ừ, để anh xem thế nào.
Diệp Thanh gật gật đầu, ngồi xuống, khẽ cầm lấy cánh tay của cô gái, chỉ cảm thây rất lạnh, và mềm nhũn không có chút sức lực nào cả, cũng giống như trái tim của cô vậy, người con gái bị đau lòng vậy, chỉ biết khóc, Diệp Thanh cầm tay cô ấy nhưng cũng chẳng thấy cô ấy có phản ứng gì.
Diệp Thanh khẽ vận chân khí Thương Lê, giúp cô gái này hoạt lạc khí huyết, sau đó liền cho chân khí lưu chuyển, để kiểm tra cụ thể hơn, xem thai nhi trong tử công thế nào.
Tuy những thiết bị trên tay Diệp Thanh đều rất tiên tiến, nhưng chân khí Thương Lê cũng không phải tầm thường, trong một số phương diện, ví dụ như kiểm tra dòng khí vận chuyển của người bệnh thì không thiết bị nào sánh bằng.
Mọi người đều chằm chằm nhìn cậu.
Chừng năm phút sau, Diệp Thanh liền thu tay lại, nói:
- Thai nhi ngoài tràn dịch não, còn bị hở hàm ếch dạng nhẹ, thị giác rất kém, bị cả hoàng đảm và can tỳ phình to nữa, nhưng cứ phải nghĩ cách chắc sẽ chữa trị được thôi.
Vốn vĩ, nếu đây thuộc một bác sĩ với vẩn, chắc chắn sẽ chỉ nói câu đầu thôi không dám nói những câu tiếp theo như Diệp Thanh, rồi sau đó nói mình có phương thuốc tốt, như vậy vừa chứng to bản thân giỏi vừa kiếm được nhiều tiền.
Nhưng Diệp Thanh nhà ta đâu phải là người như vậy, cậu sợ cô gái không thể chấp nhận nổi, liền nói luôn câu cuối để an ủi cô gái.
Về bệnh tình cụ thể, không thể không nói ra được. Bệnh nhân có quyền được biết, trong những tình huống thì phải nói cho bệnh viện biết, làm như vậy để bệnh viện phối hợp với bác sĩ để chữa trị tốt hơn.
- Á? Sao nhiều vậy?
Không chỉ Trần Khiết ngẩn người ra, ngay cả y tá Tiêu Sa, Tiểu Quyên, bs Ngụy Tư Kỳ, chủ nhiệm khoa cấp cứu Ngô Viện Viện, thậm chí phó viện trưởng Mã Tiểu Linh cũng vô cùng kinh ngạc.
Nhiều bệnh vậy sao? Sao vừa nãy không kiểm tra thấy nhỉ? Lúc này đều rất hoang mang, bọn họ mới chỉ siêu âm, sau đó cô gái kia kích động quá, rồi vội vàng an ủi cô ấy, vẫn chưa có thời gian để tiến hành kiểm tra tỉ mỉ hơn.
Những người đứng đó đều há hốc mồm ra, lặng yên nghe Diệp Thanh giải thích.
- Có phải cô nuôi chó nuôi mèo, hoặc là rất thích ăn thịt nướng không?
Diệp Thanh hỏi.
- Á? Tôi rất ít khi ăn thịt nướng, chỉ nuôi một con mèo nhỏ thôi.
Trần Khiết trả lời, trong lòng hoài nghi, cái tên viện trưởng trẻ tuổi này thật không đáng tin cậy lắm, lẽ nào mình nuôi chú mèo kia có liên quan tới em bé của mình sao? Sao những chuyên gia của bệnh viện Hoa Đống không nói cho mình biết nhỉ?
Mã Tiểu Linh cũng là một chuyên gia sản phụ, nên đối với vấn đề này rất hiểu, lúc đó liền giải thích nói:
- Trong những động vật như chó mèo lợn dê bao gồm cả con người rất dễ bị truyền nhiễm một loại ký sinh trùng.
Bất cứ động vật, ăn phải những đồ có ký sinh trùng đó đều sẽ bị truyền nhiễm.
Ngoài ra thường ăn thịt nướng, nhất là những loại thịt nướng rồi bày bán ở ngoài đường, nướng nửa chín nửa sống, cũng rất dễ bị truyền nhiễm.
Nhưng nếu người trưởng thành bị truyền nhiễm, thường thì không có những triệu chứng rõ rệt nào, cho dù có triệu chứng, thì cũng rất nhẹ thôi, cũng chỉ có những triệu chứng như sốt nhẹ, chảy nước mũi, hắc xì.
Bình thường thì không sao, nếu mà người chuẩn bị có thai hoặc đã có thai rồi thì cảm nhiễm những loại ký sinh trùng này rất nguy hiểm. Nó có thể dẫn tới những bệnh trạng rất nguy hiểm, dẫn tới sảy thai, chết lưu, hoặc thai nhi bị dị hình...
Mã Tiểu Linh không nói tiếp được nữa, rồi thở dài.
Diệp Thanh cũng thấy ngạc nhiên, như trên xe bus hoặc ở trên đường đều thấy có rất nhiều cô gái thích ôm chó ôm mèo, vô cùng thân thiết, lại còn cho nó mặc quần áo, thậm chí còn đóng bỉm nữa.
Chẳng khác gì con cái của mình vậy, nhưng đâu ngờ, chính những động vật yêu quý này dẫn tới đứa bé mình sắp sinh ra sẽ bị dị hình hoặc chết lưu.
Á? Trần Khiết vô cùng kinh hãi, còn có chuyện này nữa sao? Hóa ra con mình bị dị dạng hoàn toàn là do mình nuôi mèo mà dẫn tới.
Diệp Thanh nói:
- Chuyện đã xảy ra rồi, cứ nghĩ tới cái nguyên nhân thì cũng chẳng làm gì được, sau này chú ý một chút là được.
Trần Khiết hỏi tiếp:
- Bác sĩ, mọi người đã rõ ràng như vậy rồi, vậy có cách gì chữa trị không vậy? Tôi đã từng qua bệnh viện Hoa Đống rồi, bọn họ kiến nghị tôi phải bỏ đưa bé đi. Nhưng, nhưng...... người yêu tôi bị tai nạn rồi qua đời mới đây nên muốn giữ cốt nhục cuối cùng của anh ấy lại.
Mấy người trầm ngâm không nói gì, rồi Diệp Thanh nói:
- Như vậy đi, Tiểu Linh, em đi sắp xếp để cô ấy kiểm tra toàn diện, và tìm bác sĩ tâm lý, anh đi tìm tòi một chút, xem có cách gì thảo đáng nhất không.
Thế là mọi người hành động, có Mã Tiểu Linh đảm đương thay mình, Diệp Thanh hoàn toàn không lo lắng gì.
Chừng nửa tiếng sau, Diệp Thanh từ trong phòng làm việc bước ra, rồi lại bắt mạch cho Trần Khiết, rồi lấy ra một viên hoàn, rồi bóc ra hiện ra một viên như Minh Hoàng Đan vây.
Trần Khiết vốn có chút buồn nôn, nhưng khi ngửi thấy mùi hương của viên hoàn đó, cảm thấy rất hoải mái, nên sự tin tưởng cũng tăng thêm, thầm nói, thuốc này thật thần kỳ, không biết tên là gì nữa.
Sao mà không thần ký được chứ? Cũng là do Diệp Thanh nghiềm ngẫm hồi lôi, tìm trong sách cổ, rồi gọi Tiểu Vũ Nhi trợi giúp mới luyện ra được một viên hoàn toàn công năng này, trong quá trình luyện đan có rất nhiều dược liệu, đều tốn rất nhiều giá trị Y Linh đó.
Viên đan này đúng là toàn năng công dụng, có tác dụng vô cùng kỳ diệu.
- Mang nước ấm tới đây.
Diệp Thanh dặn dò một tiếng, y tá Tiểu Sa lập tức hành động, lấy chiếc cốc rồi ra máy nước nóng lấy một cốc nước ấm rồi cầm tới.
Trần Khiết uống thuốc xong, thai nhi trong bụng bỗng nhiên đạp loạn lên. Khiến cô vô cùng kich hãi, Mã Tiểu Linh ra hiệu không sao đâu, cứ nằm xuống là hết thôi, sau đó dùng những phương pháp an thai để xoa bóp cho cô ấy, một lát sau thai nhi cũng không còn đạp nữa.
Diệp Thanh nói:
- Thuốc này, tính lực ôn hòa, công hiệu không nhanh, ít nhất mười ngày hoặc hai mươi ngày, mới có hiệu quả rõ rệt, cô đừng lo lắng, từ từ điều dưỡng sẽ tốt lên thôi.
- Bác sĩ, cứ như vậy là ổn sao?
Tuy viên đan này rất thần ký nhưng Trần Khiết vẫn cảm thấy không tin tưởng lắm, bệnh tình nặng như vậy, một viên đan thì có thể giải quyết được không? Bây giờ cho dù chỉ bị cảm cúm, thì những bác sĩ cũng sẽ kê tận hai ba trăm tiền thuốc ý chứ.
Diệp Thanh mỉm cười nói:
- Đương nhiên là không phải rồi, thế này đi, tôi giúp cô châm cứu, cái bệnh này của cô phải dùng nhiều phương pháp cùng một lúc mới được, lát nữa tôi sẽ kê cho cô phương thuốc, về nhà cứ từ từ mà điều dưỡng, sau đó mỗi ngày tới kiểm tra lại một lần, tôi tin rằng, trước khi thai nhi sinh ra, nắm chắc tám phần sẽ chữa khỏi bẹnh, còn về bị truyền nhiễm ký sinh trùng kia, cái này thì không sao, lát nữa chúng tôi sẽ có chuyên gia truyền nhiễm tới giúp cô.
- Uhm.
Lúc này Trần Khiết mới yên tâm, rồi lại có chút hiều kỳ:
- Châm cứ sao? Vậy tôi phải phối hơp thế nào đây?
- Cô cứ nằm xuống đây là được rồi. Tôi muốn châm cứu những huyệt đạo ở eo của cô.
Diệp Thanh nói xong, rồi vén áo của cô gái đó lên, tuy Trần Khiết có thai, cũng làm qua những xét nghiệm phụ khoa rồi, bình thường vốn đã ngượng ngùng lắm rồi, bị một anh chàng đẹp trai như Diệp Thanh vén áo lên, nên cũng có chút ngượng ngùng, nhưng, vì baby của mình, nên cô chẳng để ý gì nữa.
Diệp Thanh lấy ra một cây ngân châm dài và nhỏ, chân khí bắt đầu lưu chuyển, rồi châm vào những huyệt như Kiến Lý, Hạ Oản, Thạch Môn, Quan Nguyên, Trung Cực, nhưng có ai biết đâu, Diệp Thanh chỉ châm châm vào huyệt đó thôi mà cậu dựa vào người mẹ để châm cứu vào đứa bé mà thôi.
Đây chính là Khí Châm độc nhất vô nhị của cậu.
Thương Lê chân khí, vận luyện rất nhuần nhuyenx, rồi cầm lấy đầu châm, đưa vào trong tử cung, , sử dụng phương pháp thâu châm, có tác dụng trực tiếp lên những huyệt đạo của thai nhi như Bách Hội, Tứ Thần Thông, Tam Tiêu Du, Thận Du, Tam Âm Giao, Phục Lưu... Những huyệt đạo này đều có tác dụng trị liệu tràn dịch não, Diệp Thanh dùng bổ pháp hoặc dùng tả pháp hoặc dùng bình bổ bình tả, chân khí uyển chuyển, nhẹ nhàng châm vào.
Truyện khác cùng thể loại
843 chương
125 chương
606 chương
554 chương
9 chương