Thần Y

Chương 393

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương thứ 393 Hay là cậu đi ra ngoài dạo, để không gian riêng cho bọn mình? Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen Chương thứ 393 Hay là cậu đi ra ngoài dạo, để không gian riêng cho bọn mình? Chương thứ 393 Hay là cậu đi ra ngoài dạo, để không gian riêng cho bọn mình? Chương thứ 393 Hay là cậu đi ra ngoài dạo, để không gian riêng cho bọn mình? Ninh Não Nhi có chút không hài lòng,nhưng lại không hê biểu hiện ra ngoài,chỉ có điều là có chút quằn quại,hoang mang,áy náy nói: -Đã khuya rồi phải không? - Không sao, không sao.Dù sao thì bình thường tôi cũng ngủ rất muộn. Tông Triệu Lâm liên thanh nói, thầm nghĩ, càng muộn càng tốt ấy chứ, càng có cơ hội nói chuyện tán tỉnh. Bình thường bản mình cũng ngủ rất muộn, thường xuyên làm tình suốt đêm, ha ha, đêm nay nhất định phải lên giường với cô em này mới được. - Nhưng… Ninh Não Nhi vẫn muốn vịn cớ từ chối, Tông Triệu Lâm liền vẫy tay,giọng điệu hống hách nói: - Không có gì phải nhưng cả tiểu thư Ninh à,hãy quyết định như thế nhé, buổi tối chín giờ tại khách sạn Tần Hoài,, tôi mời cô. - Tổng giám đốc Tông, thật là xin lỗi. Ninh Nảo Nhi nghe thấy lời nói đó,sắc mặt đột nhiên nhợt nhạt, không có cảm hứng nữa ra.Hơn nữa, vừa thấyvẻ mặt háo sắc của hắn đã cảm thấy hắn có dụng ý không tốt. Trần Du chép miệng, thầm nghĩ, con người này sao lại thế nhỉ? Da mặt còn dày hơn bức tường cửa Trung Hoa,lẽ nào hắn không hiểu được ý từ chối của Ninh Não Nhi? Buổi tối Não Nhi còn có hẹn với người tình nhỏ, làm gì có thời gian tiếp ông, nhưng, cũng không dễ dàng gì khi được hợp tác làm ăn với người này, nên cũng không nên làm phật lòng người ta. Đương nhiên, nếu như Tông Triệu Lâm thực sự dám làm gì đen tối thì cô và Ninh Não Nhi cũng không phải là người dễ bị bắt nạt. Thấy Ninh Não Nhi và Trần Dư thần sắc không tốt,Tông Triệu Lâm liền nhẹ nhàng hơn, cười nói: - Chỉ là mời một bữa cơm thôi mà, giao lưu cảm tình không có ý gì khác.Từ ngày Lĩnh Nam rời xa,Tông Mỗ rất nhớ tiểu thư Ninh. Lời nói này có chút lộ liễu, ánh mắt hắn nhìn Ninh Não Nhi như một con sói bị bỏ đói nhiều ngày đang rình một chú cừu non. - Não Nhi, vị này là? Vẫn chưa giới thiệu với tôi. Lúc này Diệp Thanh cũng đã chụp quảng cáo xong.Vừa thấy tình hình này,chân tự nhiên bước tới. Chu Vi thì lại cùng đạo diễn Biên Thụy Tỳ trao đổi về kĩ thuật diễn, Biên Thụy Tỳ thấy diễn xuất của Chu Vi rất xuất chúng, là một diễn viên triển vọng, thầm nghĩ sau này còn có rất nhiều cơ hội hợp tác cùng, không tiếc dạy cô ấy một số kĩ năng mà bản thân mình có được sau nhiều năm tích lũy kinh nghiệm, những thứ này đều là những kinh nghiệm cực kỳ quý giá khiến Chu Vi nghe liên tục gật gật đầu, thu được không ít kinh nghiệm. Đây là cơ sở vững chắc để cô sau này thành nhân vật thiên hậu của Trung Quốc, thậm chí là toàn Châu Á, thế giới. - Ha ha, quên mất không nói với anh rồi. Ninh Não Nhi thấy Diệp Thanh tới cứu mình, lập tức rạng rỡ tươi cười, dịu dàng nhìn Diệp Thanh,sau đó hiên ngang nói: - Vị này là Tông Triệu Lâm-Tổng giám đốc Tông,làm đại lí phân phối cho mấy công ty mỹ phẩm ở Lĩnh Nam, ũng là đại lý phân phối kem dưỡng ẩm “Phỉ Lệ Bạch”của chúng ta. - A!xin chào,xin chào! Diệp Thanh mặc dù cực kì ghét người này, nhưng dù sao thì cũng là viện trưởng rồi, ít nhiều cũng có chút phong độ, lúc này đưa tay ra cười cười nói nói chào hỏi.Trong lòng thầm nghĩ, làm bạn hàng của tao thì cũng tốt thôi. Sau này sẽ dạy cho mày một bài học sao, tao không bắt nạt mày là may cho mày lắm rồi, cái bộ dạng của mày mà cũng dám tán tỉnh tổng giám đốc xinh đẹp của tao sao? - Ha ha, ông chủ Diệp thật có phúc, không ngờ có thể mời được tiểu thư Ninh diện mạo xong toàn đến quản lý công ty, tôi vô cũng ngưỡng mộ. Tông Triệu Lâm nhẹ nhàng khoác tay Diệp Thanh, chép chép miệng, nói vu vơ, ánh mắt sắc bén, linh hoạt chợt lóe lên. Giác quan thứ sáu của Diệp Thanh rất nhạy bén, tất nhiên trong chốc lát đã đoán được , trong lòng càng thấy ghét hơn, cái đồ vớ vẩn mà cũng dám tranh đấu với ông mày sao, đúng là không biết trời cao đất dày là gì.????? - Ông chủ Tông,rất cảm ơn ông đã làm đại lý phân phối sản phâm của chúng tối. Sản phẩm này của chúng tôi,tuyệt đối có sức cạnh tranh lớn,tin rằng ông chủTông nhất định không thấy hối hận vì quyết định này. Diệp Thanh rất khôn khéo,thấy Tông Triệu Lâm cười cười, trông rất nham hiểm liền thản nhiên nói cười, có chút nhún nhường nói: - Lẽ ra tôi phải mời ông chủ Tông mới đúng, chỉ có điều vừa mới đến Ninh thành,còn nhiều việc phải giải quyết, ngày khác nhất định đích thân đến thăm hỏi ông. Lời nói mặc dù có chút khách sáo, nhưng ý tứ khách sáo này làm cho Ninh Não Nhi và Trần Du không nhịn được cười,Tông Triệu Lâm đã già đời trên thị trường kinh doanh,càng thâm nho hơn trên con đường này,cho đến nay đã có không ít sức ảnh hưởng,có thể sánh với nhân vật nhân tinh, sao lại không cảm thấy rõ được chứ. -Ha ha, lúc mọi người đến sẽ dọn nhà dải thảm tiếp đãi. Tông Triệu Lâm ha ha cười một cách lạnh nhạt, phẩy tay áo rời đi. Hắn đã thấy toàn bộ quá trình Diệp Thanh làm theo đuổi Lí Thần Hoa đi, biết rằng tên tiểu tử này cũng chẳng phải loại vừa, trông có vẻ thư sinh ôn hòa, nhưng bên trong lại rất cứng rắn. Có người che chở bảo vệ, hắn sao có thể tán tỉnh Ninh Não Nhi được? Đành phải ra về tay không, đợi nghĩ cách khác.. Hơn nữa,hắn là một người rất trọng thể diện, hiện tại cóđạo diễn nổi tiếng Biên Thụy Tỳ đang ở đây. Dù sao hắn rất có tự tin, chỉ cần Tông Triệu Lâm ta đây thích cô em nào thì chắc chắc sẽ săn đón được. Còn cái tên Diệp Thanh thì? Ha ha, bóp chết nó không khác gì bóp chết con kiến. Chỉ là mặt nó trắng hơn mặt mình đây có tý, có gì mà ghê gớm chứ? - Xem ra tên Tông Triệu Lâm này tức giận rồi, công việc kinh doanh đã suy sút một nửa. Ninh Não Nhi cười một cách áy náy. Nếu như không phải tại mình, không chừng Diệp Thanh không phát sinh mâu thuẫn với Tông Triệu Lâm . Diệp Thanh liền cười và vỗ vỗ tay vào vai cô, an ủi nói: - Làm ăn, mặc dù lợi nhuận là hàng đầu, nhưng lựa chọn đối tác làm ăn vẫn phải thận trọng. Thà kiếm ít hơn một chút,cũng không hợp tác với những người có nhân phẩm thấp kém, nói chừng sau này lại nuôi ong tay áo. Buổi tối, Diệp Thanh mời Biện Thụy Tỳ ăn cơm, cảm ơn công lao vất vả của anh ta vì quảng cáo của mình mà mất nhiều công sức. Chu Vy, Ninh Não Nhi và Trần Dự ba người phụ nữ đột nhiên cùng đi tiếp khách,chủ khách cười nói vui vẻ. - Ai chà, hôm nay rất cảm ơn cậu,Tiểu Diệp. Sau khi tiệc rượu kết thúc, ở cửa chính, Biện Thụy Tỳ nắm lấy tay của Diệp Thanh,vô cùng khách sáo nói, xưng hô cũng từ Diệp tiên sinh trở thành Tiểu Diệp, khoảng cách hai bên vô hình chung trở nên gần gũi hơn rất nhiều. Nếu có một số phóng viên nổi tiếng trong giới nghệ thuật ở đó thì chắc chắn sẽ phải kinh ngạc há hốc miệng bởi đạo diễn nổi tiếng Biên Thụy Tỳ bình thường rất kiêu ngạo. - Anh giúp em việc lớn như vậy, một bữa cơm thì có đáng kể gì. Sau này,cơ hội hợp tác của chúng ta còn rất nhiều, anh không chê bọn em là tốt lắm rồi ạ. Người khác khách sáo, Diệp Thanh đương nhiên cũng phải khách sáo gấp bội. Cậu rất có thiện cảm với Biện Thụy Tỳ, không giống như với Lý Thần Hoa, mặc dù rất nổi tiếng nhưng không vì thế mà đề cao mình. Đáng nhắc tới chính là, khi Ninh Não Nhi giới thiệu Diệp Thanh là viện trưởng của một bệnh viện mới thành lập, Biên Thụy Tỳ vô cùng kinh ngạc, tự nhận đây là viện trưởng trẻ nhất mà mình từng gặp. Khi Diệp Thanh bệnh viện của mình vẫn chưa xây xong, ngay cả khai trương e rằng còn phải đợi rất lâu, Biện Thụy Tỳ không ngừng an ủi, nói việc này không vội vàng được, từ từ làm, ngày khai trương, nhất định sẽ đến chúc mừng trước tiên. Diệp Thanh đương nhiên bày tỏ sự cảm ơn. Nếu như được đạo diễn nỗi tiếng Biện Thụy Tỳ đến chúc mừng,thì buổi lễ khai trương bệnh viện Ngân Hạnh phải làm cho hoàng tráng. Tuy nhiên, những ngày sau đó bệnh viện Ngân Hạnh mặc dù khai trương gấp gáp, nhưng rất rầm rộ và long trọng,vượt xa chí tưởng tượng của cậu ngày hôm nay. Sau đó,Ninh Não Nhi lái xe, sau khi đưa Chu Vy về, Diệp Thanh liền cùng với Ninh Não Nhi và Trần Du ba người dự định vào phòng của các cô ngồi. Dù gì cũng là bạn bè. Hơn nữa Trần Du lại nhiệt tình mời vào, Ninh Não Nhi cũng không phản đối. Vẻ ngoài cô có vẻ từ chối tiếp nhưng trong lòng thì lại vô cùng muốn cậu vào chơi. - Hì hì, Não Nhi, mình ra ngoài đi dạo nhé,để cho cậu và Diệp Thanh nói chuyện tự nhiên. Đitrong ngõ hẻm vắng lặng, bên phải bên trái đều có người đẹp, Diệp Thanh đang chìm đắm trong cảm giác hư vinh Thì Trần Dư bỗng nhiên nói một câu này, khiến Diệp Thanh giật mình. Thật hay giả vậy? - Cậu nghĩ linh tinh gì vậy? Quan hệ giữa mình và Diệp Thanh rất trong sáng, phải không Diệp Thanh? Ninh Não Nhi có chút ngượng ngùng, giả vờ giận dỗi nói. Diệp Thanh vội gật gà gật gù gật đầu; - Đúng, đúng thế. Nhưng không thể bộc lộ được suy nghĩ của riêng mình, không thì bị người ta cười thối mũi rồi. Trần Du nói: - Quan hệ trong sáng? Trong sáng đến mức đè lên nhau ở sô pha? Diệp Thanh: -… Người con gái này, sao lại không biết giữ mồm giữ miệng,chuyện gì cũng có thể nói hết ra ngoài được. Ninh Não Nhi nhớ tới ngày cùng ngồi với của Diệp Thanh, thậm chí suýt chút nữa bị cậu chiếm đoạt bản thân, cũng không tránh khỏi xấu hổ,không hề hé răng. - ... - Thế nào,cậu không muốn sao? Hay là cậu ra ngoài dạo, để cho mình và Diệp Thanh có không gian riêng? Trần Du liếm lưỡi, chu chiếc môi hồng, vô cùng dịu dàng nói. - Ai không đồng ý nào, ồ , không, ai đồng ý chứ, không phải không phải,đều không phải, trời ạ, con cá thúi này. Ninh Não Nhi suýt chút nữa lỡ miệng, hơi có chút nói năng lộn xộn, đuổi đi đuổi lại đánh Trần Du, hai người phụ nữ người cấu người tránh, nhao nhao cả lên. Cùng lúc đó,Diệp Thanh lặng lẽ ở một bên không hề lên tiếng,vẻ mặt tuấn tú hốt hoảng, cũng may có bóng cây che hầu hết ánh sang lại, khiến mọi người nhìn không rõ ,trong lòng vừa vui vừa xấu hổ, còn trào dâng chút uất hận,thầm nghĩ chính mình đang bị trêu?ông trời có để ý đến hay không?Vậy mà bị đàn bà bắt nạt.Thản nhiên không nghĩ ngợi, rất nhiều người đàn ông nằm mơ cũng không được. Thật đáng tiếc, con đường này quá ngắn, trong chốc lát đã đi đến chỗ ở của hai cô gái, nhìn vào đường lên cầu thang tối om, Diệp thanh oán giận nói. Giẫm sáng chiếc đèn cảm ứng,vừa hay muốn lên lầu, đột nhiên bắt gặp con mắt tinh tế và hàm răng trắng bóng, dung nhan xinh xắn, khí chất thoát tục, đeo chiếc kính thô thô màu đen,tóc ngang vai, vén sang hai bên, rất có cá tính của một mỹ nữa, Diệp Thang không khỏi sửng sốt…