Thần Y

Chương 335

Thần Y Tác giả: Hành Đạo Xích Chương 335: Thời khắc quan trọng, không ngờ không kìm nổi Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen - Ủa, đúng vậy, sẽ không biến thành kim cương chứ. Cô gái lùn kia nhìn trừng trừng, lập tức phụ họa, âm thanh trong trẻo dễ nghe, như cố ý truyền đi xa xa. Đang trong vận động cuồng nhiệt, hai người Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh lập tức kinh ngạc, cố dừng lại, lo lắng vô cùng vô cùng, không dám nhúc nhích. - Không bằng chúng ta qua xem thử. Một nữ sinh cao cao che miệng khẽ cười, trong mắt lộ ra chút bỡn cợt, nói nhỏ đề nghị. - Được đó, được đó. Lập tức nữ sinh đeo thẻ lấp lánh và cô gái có vẻ trẻ con da trắng nõn nà liền vui mừng đồng ý, nóng lòng muốn thử xem sao. - Choáng, các người si mê này ngay cả hành trình xe cũng không hiểu phải đi nhanh, làm hỏng việc tốt của người ta. Nữ sinh đeo kính gọng đỏ phải nghe lời mẹ, chăm chỉ học hành thấy tình trạng vậy, không khỏi bật cười, chép chép miệng, tức giận mắng, nhưng lúc cô nói hành trình xe, việc tốt, mặt hơi ửng hồng, rõ ràng đối với lời như thế chính mình cảm thấy xấu hổ, thật ngượng ngùng. Không nghĩ gì, các cô gái kia ngược lại ngày càng hứng thú, cô gái lùn có giọng dễ nghe cười hi hi nói: - Thật hay giả vậy? Vậy, chúng ta phải đi thật lén xem một chút. - Đúng đấy, đúng đấy, cả đời người khó gặp một lần. Nữ sinh đeo thẻ phụ họa, cười hi hi nói nhỏ. - Choáng, các người háo sắc quá hèn kém rồi. Cô gái ngoan đeo kính có gọng đỏ “ thối” một tiếng, nhưng ánh mắt lơ đãng lén liếc về bên kia xe, rõ ràng cũng cực kì tò mò. - Lại không có nam sinh ở đó, trong đêm tối, sợ gì hả? - Cô không đi, ngoan ngoãn hả, mấy người chúng tôi đi, lén lút thôi, không được để cho người bên trong phát hiện. - Cẩn thận người ta cưỡng hiếp các cô. Cô gái đeo kính gọng đỏ giậm chân, tức giận xe cũng không động đậy, rõ ràng người bên trong đã phát hiện rồi, mấy con nha đầu điên này còn thần kinh, nếu chẳng may, xông đến một nam tử, vậy phải làm sao? Tuy nói đây là trường học, chỉ cần liều mạng kêu tô thông, nhất định có bảo vệ kịp thời chạy đến. - Chúng ta nhiều người như vậy, sợ gì hả, hơn nữa, không phải còn có cậu sao, nếu chúng tôi bị cưỡng hiếp, cậu nhất định phải đến cứu chúng tôi nhé. Mấy nữ sinh nhìn nhau, cười hi hi, lôi kéo nhau, sau đó, thật sự rón ra rón rén đi lại. - Bụp bụp bụp bụp Diệp Thanh nằm sít chặt trên người Mã Tiểu Linh, bên dưới còn kết hợp chặt chẽ cũng có thể cảm nhận được nhịp tim của đối phương, cố gắng nén thở, ngay cả thở mạnh cũng không dám, yên lặng nghe động tĩnh bên ngoài, nhanh chóng vô cùng. Hai người đều trơn tru, lúc này nếu vài nữ sinh kia xông lại vây xem, vậy thật xấu hổ, chẳng may nữ sinh nào bất ngờ hứng lên, dùng điện thoại chụp vài tấm phát tán đi, nhất định tiếng xấu muôn đời. Cửa kính xe của Mã Tiểu Linh tuy cũng đã bọc nilong, nhưng cũng là lớp ni lông mỏng, ở gần có thể trông thấy cảnh bên trong, càng huống hồ bây giờ hai người ngừng chuyển động, ánh trăng cũng xuyên qua tầng mây xuyên vào. Rất nhanh, vài nữ sinh đã cách xe khoảng 2m… - Đừng lại, đừng lại, hi vọng đừng lại đây. Trong lòng Diệp Thanh cầu nguyện, miệng cắn vành tai Mã Tiểu Linh, bên dưới vẫn còn trong cơ thể của Mã Tiểu Linh, đồng thời, thân thể cũng không tự chủ được mơ hồ hưng phấn lên, dường như lúc nào phải đột phá điểm giới hạn, trong lòng không khỏi hốt hoảng. Nhưng, càng hoảng, càng lo lắng, cảm giác hưng phấn kia càng mãnh liệt. - “ Tiểu Diệp Thanh” chết tiệt này, sao không nghe lời như vậy. Trong lòng Diệp Thanh mắng chính Tiểu Diệp Thanh của mình, bất ngờ không nghe theo chỉ huy gây rối, bắt đầu nhảy loạn lên, thân thể cũng kề sát, mạnh mẽ như nước lũ,đê điều khó khăn lắm cũng không chống nổi, như bất cứ lúc nào cũng phải đắp đê tiết lũ. Mà Mã Tiểu Linh càng thêm kích thích vành tai trong sáng long lanh, vẫn là một trong các bộ phận nhạy cảm nhất cơ thể, bị tên khốn Diệp Thanh cắn, nhẹ nhàng tê dại không ngừng, từng luồng điện từ nơi đó truyền đến khắp bộ phận trong cơ thể, mà kiêu ngạo, trong suốt, da thịt mềm mại vẫn trong hai bàn tay ma thủ của Diệp Thanh “ chịu đủ giày vò” Bên dưới lại dạt dào vô cùng, vẫn không ở bên trong thật thà chầm chậm quấy phá, oan gia này, muốn lấy mạng người sao? Mã Tiểu Linh xấu hổ đến nhắm mắt lại, cơ thể bắt đầu khẽ co lại, cô cắn chặt răng kìm nén lại. Thời khắc mấu chốt, không thể làm hỏng dây chuyền, bị người phát hiện còn không xấu hổ chết được, về sau cũng không còn mặt mũi nào nhìn mẹ Mã Tiểu Linh- chuyên gia khoa sản, đối với chuyện nam nữ kỳ thật các tri thức lí luận sớm đã phong phú, theo cùng Diệp Thanh cũng ko thiếu rèn luyện thực tiễn, có thể nói là dần dần không kị lạnh, ở phòng khách, vào phòng bếp, lên giường lớn, nhưng lúc này cũng ngượng vô cùng. Đáng tiếc, thực sự quá lo lắng, Mã Tiểu Linh cuối cùng không nén được, bên ngoài kích thích thân thể của Diệp Thanh, thân xác bắt đầu co thắt, như vầng trăng trên trời, hai cặp mông trắng nõn nà không tự chủ được kẹp chặt. - ối Diệp Thanh không kìm nổi gầm nhẹ, lập tức thu gọn trong lúc các nữ sinh rón ra rón rén tiếp cận cửa xe ngắm vào trong, phòng ngự cuối cùng bị công phá chút. - lần này tốt rồi, mất mặt lớn rồi. Tuy nhiên, tên đã trên cung, lúc này sao có thể chịu được, dù là Phật tổ giờ phút này e rằng cũng không chịu nổi, huống hồ còn là một đôi nam nữ yêu nhau say đắm. - A ? Diệp Thanh liều mạng, bất cứ giá nào, hô hấp nặng nề, bàn tay ôm chặt lấy eo thon của Mã Tiểu Linh, bắt đầu điên cuồng kích thích. - Ba ba ba Xấu người liên tục không ngừng, càng ngày càng nhanh ngày càng mãnh liệt. Mã Tiểu Linh cắn môi, xấu hổ quả thực muốn tìm hố đất bất cứ giá nào phải chui xuống, cô và Diệp Thanh như vậy, cơ thể sớm đã làm phản, không nghe theo não chỉ huy. - A - A - A - Chạy nhanh thôi Mấy nữ sinh đều sợ hãi kêu lên, xô đẩy nhau, trong mắt tràn đầy hưng phấn, nhảy lên, dang hai chân chạy như điên. - Thật là. Nữ sinh đeo kính gọng đỏ chen vào sau cùng, cái gì cũng không thấy, trong lòng không khỏi hơi tức giận, dậm chân cũng xoay người trốn mà không chạy, cái kia thật xấu hổ. Xe lại lần nữ kịch liệt lắc lư, lên xuống phập phồng, hai bên lay động, như cánh bướm phập phồng, bất cứ lúc nào cũng có thể lật ngược, giả sử bây giờ không lấy tay phanh lại, xe tuyệt đối sẽ di chuyển lên trước hoặc xuống sau, còn có thể bổ nhào vào đầm nước phía trước. - Rầm Rầm rầm Đạn pháo trắng bắn liên tiếp, viên nào cũng tràn ra nóng rực vô tận, oanh kích vào sâu bên trong Mã Tiểu Linh, rên rỉ không ngớt, đó còn là cô cố gắng kìm nén. Thân thể sớm đã toát mồ hôi đầm đìa, nhuyễn thành hoa bùn. - Này, các người đợi tôi với. Cô gái lùn da trắng nõn nà kia da thịt hơi giống trẻ con chạy thở hồng hộc, rớt lại xa xa, với tay kêu tô thông. - Chạy chậm chút, sao không nghĩa khí như thế? Vài nữ sinh phía trước nghe vậy, liền chậm bước châ, sau đó không kìm nối bắt đầu ríu rít bàn luận, vườn trường yên tĩnh đã sôi động hơn nhiều. - A , vừa xong rất kích thích, hai người đó thực là, không ngờ sức kiềm chế kém vậy, trước mặt chúng ta làm chuyện đó. - Hừm ~ nhỏ thôi - ừ ừ - Hì hì đó là cao trào trong truyền thuyết sao? - Tất nhiên rồi, loại tình cảm này Tiểu Đan rất có kinh nghiệm. - Ngất, ai có kinh nghiệm hả, cậu mới có kinh nghiệm, tôi với bạn trai chỉ hôn nhau thôi, không có cái kia. Cô gái đeo thẻ trong suốt kia xấu hổ đỏ mặt, mắng. - Ha ha, hiện giờ Tiểu Đan nhất định rất chờ mong đúng không. - Người ta mới không có. Cô gái đeo thẻ trong suốt khẽ gắt, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi, ôi, nếu bạn trai mình dũng mãnh như vậy thì tốt rồi, vừa nãy sợ hãi thoáng nhìn, chỉ thấy hai bóng trăng trắng, cụ thể gì cũng chưa thấy được, nhưng đúng là chưa trông thấy mới càng cảm thấy kích thích, có thể khiến xe nặng như vậy rung thành như vậy, còn không gọi là dũng mãnh sao? - Ai tin chứ, cậu thường nghĩ một đằng nói một nẻo, Cô gái lùn có giọng rất trong trẻo cười trêu nói. - Không thể chịu nổi các cô rồi, sao háo sắc như thế hả? Cô gái ngoan ngoãn đeo kính gọng đỏ kia nói, nhưng trong đôi mắt đẹp cũng có tia sáng chói. - Thiết, chúng tôi ngoài miệng nói háo sắc, trong lòng không thế, không giống cô ngoài miệng là thục nữ, trong thâm tâm lại lãng mạn vô cùng. Cô gái lùn xoay người xinh đẹp, phản bác nói. - Ta xé nát miệng của nha đầu thối nhà ngươi. Cô gái đeo kính gọng đỏ đuổi theo đánh. - Ha ha, bị tôi nói trúng tim đen rồi Cô gái lùn giả trang mặt quỷ cười tô thông, xoay người bỏ chạy. Các nữ sinh còn lại dồn mắt vào, cả đường cười nói, vô ưu vô lự, chạy về kí túc xá. - Được rồi, được rồi, nhanh đến ký túc rồi, đừng loạn nữa, để người khác nghe thấy không tốt, phải chú ý đến hình tượng chứ. - Đúng đấy đúng đấy ngủ thôi. - Đêm nay đừng có mơ giấc mộng xuân nhé, hưởng thụ được bữa tiệc lớn kích thích tận mắt như vậy. - Cậu không nhìn rõ, còn tận mắt tiệc lớn. - Sao không thấy rõ chứ, tôi thấy xe rung lên rất lợi hại. - Choáng. - Vậy, cậu cho rằng tớ đang nói gì hả? - Tư tưởng của cậu thật không trong sáng. ... ... ... ... ... - Đều tại cậu. ở trong xe, Mã Tiểu Linh rúc vào ngực Diệp Thanh, xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, bàn tay nhỏ bé khẽ đánh vào lồng ngực rắn chắc của Diệp Thanh, oán trách nói. - Lúc đó ta căn bản không kiềm chế được. Diệp Thanh nói, nghĩ một hồi, luôn cảm thấy da mặt nóng phừng phừng, nhưng thật lạ, lúc đó không cảm giác này, như cái gì cũng không quan tâm, da mặt cũng trước đây chưa dầy. - Cậu làm hỏng trẻ con rồi biết không ? Mã Tiểu Linh véo hắn, dạy bảo nói. - Ha ha, các học sinh phổ thông hiện nay sớm đã thành thục rồi, cũng không lộ vẻ tỉnh tỉnh mê mê, không chừng chuyện ấy còn giỏi hơn cả chúng ta. Diệp Thanh mặt dày nói, việc đã xảy ra rồi, hối hận cũng không kịp nữa, may mà không bị người ta chụp ảnh. Hai người tâm sự, lẳng lặng nghỉ ngơi, vừa nãy thật là mệt mỏi.